“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6757: "Thằng khốn
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thiên Tuyết Tông năm đó, khi tông chủ chết, tông môn đổ nát, xảy ra tranh đấu nội bộ!Vị phu nhân tông chủ này ngăn cản cơn sóng dữ, thu phục được lòng tin của hầu hết tất cả mọi người, tự xưng là Thiên Tuyết phu nhân, đảm nhiệm chức vị tông chủ, trải qua mấy vạn năm, bà ta đã khiến cho Thiên Tuyết Tông trở thành một phương thế lực mạnh mẽ.Còn vị phu nhân này thì từng bước vùng lên, trở thành một Chí Cao Đế Tôn.Tuy rằng vẻ ngoài của bà ta trông rất giống như bình hoa, nhưng nếu như ai thực sự xem vị phu nhân này là bình hoa, thì sẽ chết rất khó coi.Nghe nói Thiên Tuyết phu nhân có thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, lòng dạ rắn rết.Hơn nữa, lại yêu thích đàn ông đẹp, trong Thiên Tuyết Tông, không ít nam đệ tử có thiên phú xuất sắc, nhan sắc hơn người, đã từng lên giường của bà ta…Chẳng qua, loại chuyện như thế này, tất nhiên là không ai dám nói thẳng mặt.Chọc giận một vị Chí Cao Đế Tôn, chắc chắn sẽ chết rất thảm!Lúc này, Thiên Tuyết phu nhân mỉm cười nói: “Ta chờ mãi mới đến ngày hôm nay, cung chủ Đà La Khôn, sẽ không thừa nước đục thả câu chứ?”Giờ phút này, mọi người đều gật đầu.Cuộc tranh tài trong vực lần này thật là thảm thương, thiên kiêu trong các đại bá chủ chết mất một nửa.Thế nhưng, đó là tổn thất của các thế lực bá chủ, mấy phe phái bọn họ nhìn thấy, ngược lại là cảm thấy vui vẻ.Mà trước mắt, cuộc tranh tài trong vực kết thúc, điều khiến người ta chú ý nhất, tất nhiên là tin tức về Trần Nhất Mặc và Cửu Nguyên Đan Điển.Trên thực tế, đối với Trần Nhất Mặc, không có nhiều người chú ý đến lắm, dù sao thì Trần Nhất Mặc sống hay chết, thì có liên quan gì đến bọn họ?Ngoại trừ vị tông chủ Dịch Hàn Ngọc của Cửu Nguyên đan tông kia ra, chỉ sợ mọi người càng chú ý đến Cửu Nguyên Đan Điển hơn!Chín quyển đan điển, đã hơn bốn vạn năm trôi qua, vẫn không có tin tức.Có người nói, chín quyển Cửu Nguyên Đan Điển, một phần thì không ở trong Cửu Nguyên Vực, một phần thì ở trên người Dịch Hàn Ngọc, phần còn lại, có thể ở trong Cửu Nguyên Vực, thế nhưng… không biết đã bị Trần Nhất Mặc giấu ở nơi nào!Giờ phút này, Đà La Khôn vẫn chưa mở miệng.Thánh chủ thánh địa Thanh Dương, Thanh Dương Hoa nói: “Khôn huynh, đừng thừa nước đục thả câu”.Huyền Nguyệt Thượng Nhân cũng cười nói: “Cuộc tranh tài trong vực đã kết thúc, ta vẫn luôn chờ đợi một câu nói của Khôn huynh, hay là bởi vì mấy vị thiên kiêu chết trong cuộc tranh tài trong vực, cho nên Khôn huynh không muốn nói nữa?”Lời này, khiến cho khí thế của Đà La Khôn chấn động.“Một vài thiên tài Tiểu Đế Tôn, Đà La Khôn ta còn có thể bồi dưỡng tiếp, ta mà là người lòng dạ hẹp hòi như vậy sao?”Ông ta hừ một tiếng rồi lập tức nói: “Thế nhưng, lời nói trước đó nói ra, ta vẫn luôn suy nghĩ mãi, nếu như lúc này nói cho mọi người biết, ta lo lắng… sẽ máu chảy thành sông!”Máu chảy thành sông!
Thiên Tuyết Tông năm đó, khi tông chủ chết, tông môn đổ nát, xảy ra tranh đấu nội bộ!
Vị phu nhân tông chủ này ngăn cản cơn sóng dữ, thu phục được lòng tin của hầu hết tất cả mọi người, tự xưng là Thiên Tuyết phu nhân, đảm nhiệm chức vị tông chủ, trải qua mấy vạn năm, bà ta đã khiến cho Thiên Tuyết Tông trở thành một phương thế lực mạnh mẽ.
Còn vị phu nhân này thì từng bước vùng lên, trở thành một Chí Cao Đế Tôn.
Tuy rằng vẻ ngoài của bà ta trông rất giống như bình hoa, nhưng nếu như ai thực sự xem vị phu nhân này là bình hoa, thì sẽ chết rất khó coi.
Nghe nói Thiên Tuyết phu nhân có thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, lòng dạ rắn rết.
Hơn nữa, lại yêu thích đàn ông đẹp, trong Thiên Tuyết Tông, không ít nam đệ tử có thiên phú xuất sắc, nhan sắc hơn người, đã từng lên giường của bà ta…
Chẳng qua, loại chuyện như thế này, tất nhiên là không ai dám nói thẳng mặt.
Chọc giận một vị Chí Cao Đế Tôn, chắc chắn sẽ chết rất thảm!
Lúc này, Thiên Tuyết phu nhân mỉm cười nói: “Ta chờ mãi mới đến ngày hôm nay, cung chủ Đà La Khôn, sẽ không thừa nước đục thả câu chứ?”
Giờ phút này, mọi người đều gật đầu.
Cuộc tranh tài trong vực lần này thật là thảm thương, thiên kiêu trong các đại bá chủ chết mất một nửa.
Thế nhưng, đó là tổn thất của các thế lực bá chủ, mấy phe phái bọn họ nhìn thấy, ngược lại là cảm thấy vui vẻ.
Mà trước mắt, cuộc tranh tài trong vực kết thúc, điều khiến người ta chú ý nhất, tất nhiên là tin tức về Trần Nhất Mặc và Cửu Nguyên Đan Điển.
Trên thực tế, đối với Trần Nhất Mặc, không có nhiều người chú ý đến lắm, dù sao thì Trần Nhất Mặc sống hay chết, thì có liên quan gì đến bọn họ?
Ngoại trừ vị tông chủ Dịch Hàn Ngọc của Cửu Nguyên đan tông kia ra, chỉ sợ mọi người càng chú ý đến Cửu Nguyên Đan Điển hơn!
Chín quyển đan điển, đã hơn bốn vạn năm trôi qua, vẫn không có tin tức.
Có người nói, chín quyển Cửu Nguyên Đan Điển, một phần thì không ở trong Cửu Nguyên Vực, một phần thì ở trên người Dịch Hàn Ngọc, phần còn lại, có thể ở trong Cửu Nguyên Vực, thế nhưng… không biết đã bị Trần Nhất Mặc giấu ở nơi nào!
Giờ phút này, Đà La Khôn vẫn chưa mở miệng.
Thánh chủ thánh địa Thanh Dương, Thanh Dương Hoa nói: “Khôn huynh, đừng thừa nước đục thả câu”.
Huyền Nguyệt Thượng Nhân cũng cười nói: “Cuộc tranh tài trong vực đã kết thúc, ta vẫn luôn chờ đợi một câu nói của Khôn huynh, hay là bởi vì mấy vị thiên kiêu chết trong cuộc tranh tài trong vực, cho nên Khôn huynh không muốn nói nữa?”
Lời này, khiến cho khí thế của Đà La Khôn chấn động.
“Một vài thiên tài Tiểu Đế Tôn, Đà La Khôn ta còn có thể bồi dưỡng tiếp, ta mà là người lòng dạ hẹp hòi như vậy sao?”
Ông ta hừ một tiếng rồi lập tức nói: “Thế nhưng, lời nói trước đó nói ra, ta vẫn luôn suy nghĩ mãi, nếu như lúc này nói cho mọi người biết, ta lo lắng… sẽ máu chảy thành sông!”
Máu chảy thành sông!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thiên Tuyết Tông năm đó, khi tông chủ chết, tông môn đổ nát, xảy ra tranh đấu nội bộ!Vị phu nhân tông chủ này ngăn cản cơn sóng dữ, thu phục được lòng tin của hầu hết tất cả mọi người, tự xưng là Thiên Tuyết phu nhân, đảm nhiệm chức vị tông chủ, trải qua mấy vạn năm, bà ta đã khiến cho Thiên Tuyết Tông trở thành một phương thế lực mạnh mẽ.Còn vị phu nhân này thì từng bước vùng lên, trở thành một Chí Cao Đế Tôn.Tuy rằng vẻ ngoài của bà ta trông rất giống như bình hoa, nhưng nếu như ai thực sự xem vị phu nhân này là bình hoa, thì sẽ chết rất khó coi.Nghe nói Thiên Tuyết phu nhân có thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, lòng dạ rắn rết.Hơn nữa, lại yêu thích đàn ông đẹp, trong Thiên Tuyết Tông, không ít nam đệ tử có thiên phú xuất sắc, nhan sắc hơn người, đã từng lên giường của bà ta…Chẳng qua, loại chuyện như thế này, tất nhiên là không ai dám nói thẳng mặt.Chọc giận một vị Chí Cao Đế Tôn, chắc chắn sẽ chết rất thảm!Lúc này, Thiên Tuyết phu nhân mỉm cười nói: “Ta chờ mãi mới đến ngày hôm nay, cung chủ Đà La Khôn, sẽ không thừa nước đục thả câu chứ?”Giờ phút này, mọi người đều gật đầu.Cuộc tranh tài trong vực lần này thật là thảm thương, thiên kiêu trong các đại bá chủ chết mất một nửa.Thế nhưng, đó là tổn thất của các thế lực bá chủ, mấy phe phái bọn họ nhìn thấy, ngược lại là cảm thấy vui vẻ.Mà trước mắt, cuộc tranh tài trong vực kết thúc, điều khiến người ta chú ý nhất, tất nhiên là tin tức về Trần Nhất Mặc và Cửu Nguyên Đan Điển.Trên thực tế, đối với Trần Nhất Mặc, không có nhiều người chú ý đến lắm, dù sao thì Trần Nhất Mặc sống hay chết, thì có liên quan gì đến bọn họ?Ngoại trừ vị tông chủ Dịch Hàn Ngọc của Cửu Nguyên đan tông kia ra, chỉ sợ mọi người càng chú ý đến Cửu Nguyên Đan Điển hơn!Chín quyển đan điển, đã hơn bốn vạn năm trôi qua, vẫn không có tin tức.Có người nói, chín quyển Cửu Nguyên Đan Điển, một phần thì không ở trong Cửu Nguyên Vực, một phần thì ở trên người Dịch Hàn Ngọc, phần còn lại, có thể ở trong Cửu Nguyên Vực, thế nhưng… không biết đã bị Trần Nhất Mặc giấu ở nơi nào!Giờ phút này, Đà La Khôn vẫn chưa mở miệng.Thánh chủ thánh địa Thanh Dương, Thanh Dương Hoa nói: “Khôn huynh, đừng thừa nước đục thả câu”.Huyền Nguyệt Thượng Nhân cũng cười nói: “Cuộc tranh tài trong vực đã kết thúc, ta vẫn luôn chờ đợi một câu nói của Khôn huynh, hay là bởi vì mấy vị thiên kiêu chết trong cuộc tranh tài trong vực, cho nên Khôn huynh không muốn nói nữa?”Lời này, khiến cho khí thế của Đà La Khôn chấn động.“Một vài thiên tài Tiểu Đế Tôn, Đà La Khôn ta còn có thể bồi dưỡng tiếp, ta mà là người lòng dạ hẹp hòi như vậy sao?”Ông ta hừ một tiếng rồi lập tức nói: “Thế nhưng, lời nói trước đó nói ra, ta vẫn luôn suy nghĩ mãi, nếu như lúc này nói cho mọi người biết, ta lo lắng… sẽ máu chảy thành sông!”Máu chảy thành sông!