“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6799: Ánh mắt thật đáng sợ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe vậy, Tần Ninh cũng cười nói: "Ngươi nói không sai, nơi này là Tam Tử Địa"."Chúng ta muốn đi vào, Xích Minh của Xích Hỏa Tông các ngươi ngăn cản là có ý gì?""Đường này không thông!"Xích Liêm lạnh lùng nói.Tần Ninh liếc Xích Liêm một cái, cười nhạt nói: "Ta cảm thấy, có thông!"Giờ phút này, khí thế giữa hai người đụng độ.Tần Ninh, Tiểu Đế Tôn thất phẩm.Xích Liêm, Đại Đế Tôn thất phẩm.Chênh lệch cả một cảnh giới lớn.Thế nhưng Tần Ninh lại hoàn toàn không sợ.Hắn đã giết không ít Đại Đế Tôn.Thêm một người cũng không nhiều, không có gì phải sợ."Dừng tay!"Mà đúng lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên, trong khoảnh khắc, dãy núi phủ đầy cỏ xanh bốn phía như bị ngọn lửa bao phủ, những tiếng ầm ầm vang lên, từng bóng người giống như những ngọn lửa nhanh chóng lao đến từ trong núi sâu...Đúng lúc này, mấy bóng người lao đến, tổng cộng có ba người cầm đầu, đều râu tóc bạc trắng, dáng người cao lớn, trông cực kỳ cường tráng.Ba người kia đồng thời bay đến, khi cách đám người Tần Ninh hơn trăm mét thì vững vàng đáp xuống.Ánh mắt ba người nọ giống như lửa cháy dữ dội, nhìn về mười mấy người phía trước, tựa như có thể thiêu rụi mấy người bọn họ.Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía ba người kia, không chút thay đổi.Mấy người Lý Nhàn Ngư, Liễu Văn Truyền, Thời Thanh Trúc đều đứng bên cạnh Tần Ninh.“Yêu nghiệt của Thánh Đạo tông Tần Ninh, thánh tử thánh địa Thanh Dương Lý Nhàn Ngư”.Ông lão mặc áo choàng đỏ đứng ở giữa cười ha ha nói: “Tiếng tăm của hai vị, cực kỳ vang dội, lão phu kính nể”.“Tại hạ là trưởng lão Xích Hoả Tông, Xích Quýnh!”Tần Ninh nhìn về phía ông lão mặc áo choàng đỏ, không nói lời nào.Lúc này, Xích Quýnh cũng cười lớn nói: “Xích Minh chặn đường, Tần Ninh công tử, Lý Nhàn Ngư công tử, chỉ vì thế mà giết người, không khỏi quá bá đạo!”“Đường rộng thênh thang, ai đi đường của người nấy, Xích Hoả Tông các ngươi ngược lại có mặt mũi thật lớn, chặn đường…”, Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Con người ta có chút cứng nhắc, kẻ nào cản trở ta, ta sẽ giết kẻ ấy”.Xích Quýnh liếc mắt nhìn Tần Ninh, mang theo ý tức sâu xa nói: “Không hổ là thiên kiêu của Thánh Đạo tông, quả thực là không tầm thường”.“Xích Minh chặn đường, không phải là do cố tình gây sự, mà con đường này quả thực là rất nguy hiểm, Xích Hoả Tông chúng ta vừa mới phát hiện ra hang ổ của Ma tộc ở đây, vì an toàn, cho nên mới chặn đường lại”.

Nghe vậy, Tần Ninh cũng cười nói: "Ngươi nói không sai, nơi này là Tam Tử Địa".

"Chúng ta muốn đi vào, Xích Minh của Xích Hỏa Tông các ngươi ngăn cản là có ý gì?"

"Đường này không thông!"

Xích Liêm lạnh lùng nói.

Tần Ninh liếc Xích Liêm một cái, cười nhạt nói: "Ta cảm thấy, có thông!"

Giờ phút này, khí thế giữa hai người đụng độ.

Tần Ninh, Tiểu Đế Tôn thất phẩm.

Xích Liêm, Đại Đế Tôn thất phẩm.

Chênh lệch cả một cảnh giới lớn.

Thế nhưng Tần Ninh lại hoàn toàn không sợ.

Hắn đã giết không ít Đại Đế Tôn.

Thêm một người cũng không nhiều, không có gì phải sợ.

"Dừng tay!"

Mà đúng lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên, trong khoảnh khắc, dãy núi phủ đầy cỏ xanh bốn phía như bị ngọn lửa bao phủ, những tiếng ầm ầm vang lên, từng bóng người giống như những ngọn lửa nhanh chóng lao đến từ trong núi sâu...

Đúng lúc này, mấy bóng người lao đến, tổng cộng có ba người cầm đầu, đều râu tóc bạc trắng, dáng người cao lớn, trông cực kỳ cường tráng.

Ba người kia đồng thời bay đến, khi cách đám người Tần Ninh hơn trăm mét thì vững vàng đáp xuống.

Ánh mắt ba người nọ giống như lửa cháy dữ dội, nhìn về mười mấy người phía trước, tựa như có thể thiêu rụi mấy người bọn họ.

Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía ba người kia, không chút thay đổi.

Mấy người Lý Nhàn Ngư, Liễu Văn Truyền, Thời Thanh Trúc đều đứng bên cạnh Tần Ninh.

“Yêu nghiệt của Thánh Đạo tông Tần Ninh, thánh tử thánh địa Thanh Dương Lý Nhàn Ngư”.

Ông lão mặc áo choàng đỏ đứng ở giữa cười ha ha nói: “Tiếng tăm của hai vị, cực kỳ vang dội, lão phu kính nể”.

“Tại hạ là trưởng lão Xích Hoả Tông, Xích Quýnh!”

Tần Ninh nhìn về phía ông lão mặc áo choàng đỏ, không nói lời nào.

Lúc này, Xích Quýnh cũng cười lớn nói: “Xích Minh chặn đường, Tần Ninh công tử, Lý Nhàn Ngư công tử, chỉ vì thế mà giết người, không khỏi quá bá đạo!”

“Đường rộng thênh thang, ai đi đường của người nấy, Xích Hoả Tông các ngươi ngược lại có mặt mũi thật lớn, chặn đường…”, Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Con người ta có chút cứng nhắc, kẻ nào cản trở ta, ta sẽ giết kẻ ấy”.

Xích Quýnh liếc mắt nhìn Tần Ninh, mang theo ý tức sâu xa nói: “Không hổ là thiên kiêu của Thánh Đạo tông, quả thực là không tầm thường”.

“Xích Minh chặn đường, không phải là do cố tình gây sự, mà con đường này quả thực là rất nguy hiểm, Xích Hoả Tông chúng ta vừa mới phát hiện ra hang ổ của Ma tộc ở đây, vì an toàn, cho nên mới chặn đường lại”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe vậy, Tần Ninh cũng cười nói: "Ngươi nói không sai, nơi này là Tam Tử Địa"."Chúng ta muốn đi vào, Xích Minh của Xích Hỏa Tông các ngươi ngăn cản là có ý gì?""Đường này không thông!"Xích Liêm lạnh lùng nói.Tần Ninh liếc Xích Liêm một cái, cười nhạt nói: "Ta cảm thấy, có thông!"Giờ phút này, khí thế giữa hai người đụng độ.Tần Ninh, Tiểu Đế Tôn thất phẩm.Xích Liêm, Đại Đế Tôn thất phẩm.Chênh lệch cả một cảnh giới lớn.Thế nhưng Tần Ninh lại hoàn toàn không sợ.Hắn đã giết không ít Đại Đế Tôn.Thêm một người cũng không nhiều, không có gì phải sợ."Dừng tay!"Mà đúng lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên, trong khoảnh khắc, dãy núi phủ đầy cỏ xanh bốn phía như bị ngọn lửa bao phủ, những tiếng ầm ầm vang lên, từng bóng người giống như những ngọn lửa nhanh chóng lao đến từ trong núi sâu...Đúng lúc này, mấy bóng người lao đến, tổng cộng có ba người cầm đầu, đều râu tóc bạc trắng, dáng người cao lớn, trông cực kỳ cường tráng.Ba người kia đồng thời bay đến, khi cách đám người Tần Ninh hơn trăm mét thì vững vàng đáp xuống.Ánh mắt ba người nọ giống như lửa cháy dữ dội, nhìn về mười mấy người phía trước, tựa như có thể thiêu rụi mấy người bọn họ.Ánh mắt Tần Ninh nhìn về phía ba người kia, không chút thay đổi.Mấy người Lý Nhàn Ngư, Liễu Văn Truyền, Thời Thanh Trúc đều đứng bên cạnh Tần Ninh.“Yêu nghiệt của Thánh Đạo tông Tần Ninh, thánh tử thánh địa Thanh Dương Lý Nhàn Ngư”.Ông lão mặc áo choàng đỏ đứng ở giữa cười ha ha nói: “Tiếng tăm của hai vị, cực kỳ vang dội, lão phu kính nể”.“Tại hạ là trưởng lão Xích Hoả Tông, Xích Quýnh!”Tần Ninh nhìn về phía ông lão mặc áo choàng đỏ, không nói lời nào.Lúc này, Xích Quýnh cũng cười lớn nói: “Xích Minh chặn đường, Tần Ninh công tử, Lý Nhàn Ngư công tử, chỉ vì thế mà giết người, không khỏi quá bá đạo!”“Đường rộng thênh thang, ai đi đường của người nấy, Xích Hoả Tông các ngươi ngược lại có mặt mũi thật lớn, chặn đường…”, Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Con người ta có chút cứng nhắc, kẻ nào cản trở ta, ta sẽ giết kẻ ấy”.Xích Quýnh liếc mắt nhìn Tần Ninh, mang theo ý tức sâu xa nói: “Không hổ là thiên kiêu của Thánh Đạo tông, quả thực là không tầm thường”.“Xích Minh chặn đường, không phải là do cố tình gây sự, mà con đường này quả thực là rất nguy hiểm, Xích Hoả Tông chúng ta vừa mới phát hiện ra hang ổ của Ma tộc ở đây, vì an toàn, cho nên mới chặn đường lại”.

Chương 6799: Ánh mắt thật đáng sợ.