“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6821: Cách mát xa của anh khác hẳn Raven.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ thấy được năm ký tự phía trước năm vị Chí Cao Đế Tôn giống như bị đánh vào bên trong huyết trận kia ngay tức khắc.Khí thế kinh khủng bộc phát ra.Tạch tạch tạch!Từng dây xích máu lập tức đứt gãy, huyết liên cao ngàn trượng, vốn dĩ đang hấp thu khí huyết muốn nở ra kia lúc này cũng dừng xu thế mở ra lại.Thiên!Địa!Huyền!Hoàng!Bốn chữ ấn phù này dung nhập vào bên trong xích sắt kia, dường như hòa làm một thể, biến mất không thấy gì nữa.Thế nhưng lại có một chỗ xảy ra việc ngoài ý muốn.Huyết!Ấn phù chữ Huyết lúc này chẳng những không dung hợp vào bên trong xích sắt, ngược lại còn tán loạn trong nháy mắt dưới một quyền của Bàng Lôi cung chủ.Một giây sau, từng dây xích máu kia giống như thú dữ hồng hoang bị kích thích, trong nháy mắt nhào về phía Bàng Lôi.Sắc mặt Bàng Lôi biến đổi, pháp thân nở rộ như một ngọn núi sấm sét, đánh về phía dây xích máu.Thế nhưng lúc này dây xích máu lại đột nhiên từ một hóa thành hai, hai hóa thành bốn, trong nháy mắt đã hóa thành ngàn vạn cái, không thèm quan tâm đến pháp thân của Bàng Lôi mà ngay lập tức đã xuyên thấu qua thân thể, tiêu diệt hồn phách, hoàn toàn nuốt hết tinh khí thần."Bàng Lôi!""Bàng Lôi!"Giờ phút này, bốn vị cung chủ Đà La Khôn, Dương Bồi Nguyên, Khuất Kỳ, Ông Xích vô cùng hoảng sợ, muốn rách cả mí mắt, gào thét lao vùn vụt ra.Bàng Lôi!Ngũ cung chủ của Đà La cung, cường giả siêu cấp Chí Cao Đế Tôn bát phẩm đã chết rồi.Tất cả mọi người đều ngây ra.Có chuyện gì vậy?"Ta giết ngươi!"Lúc này hai mắt Đà La Khôn đỏ như máu, giận dữ hét."Vì sao lại giết ta?"Tần Ninh nhìn về phía Đà La Khôn."Đà La Khôn cung chủ vừa nói vì để chứng trong minh sạch, cam tâm làm dê đầu đàn, lấy thân mình mạo hiểm phá trận, Bàng Lôi Cung chủ chết rồi, đây chính là nguy hiểm nên gánh chịu mà ngươi nói còn gì!""Nói hươu nói vượn!"Đà La Khôn gầm nhẹ."Đại trận vẫn chưa phá được!"
Chỉ thấy được năm ký tự phía trước năm vị Chí Cao Đế Tôn giống như bị đánh vào bên trong huyết trận kia ngay tức khắc.
Khí thế kinh khủng bộc phát ra.
Tạch tạch tạch!
Từng dây xích máu lập tức đứt gãy, huyết liên cao ngàn trượng, vốn dĩ đang hấp thu khí huyết muốn nở ra kia lúc này cũng dừng xu thế mở ra lại.
Thiên!
Địa!
Huyền!
Hoàng!
Bốn chữ ấn phù này dung nhập vào bên trong xích sắt kia, dường như hòa làm một thể, biến mất không thấy gì nữa.
Thế nhưng lại có một chỗ xảy ra việc ngoài ý muốn.
Huyết!
Ấn phù chữ Huyết lúc này chẳng những không dung hợp vào bên trong xích sắt, ngược lại còn tán loạn trong nháy mắt dưới một quyền của Bàng Lôi cung chủ.
Một giây sau, từng dây xích máu kia giống như thú dữ hồng hoang bị kích thích, trong nháy mắt nhào về phía Bàng Lôi.
Sắc mặt Bàng Lôi biến đổi, pháp thân nở rộ như một ngọn núi sấm sét, đánh về phía dây xích máu.
Thế nhưng lúc này dây xích máu lại đột nhiên từ một hóa thành hai, hai hóa thành bốn, trong nháy mắt đã hóa thành ngàn vạn cái, không thèm quan tâm đến pháp thân của Bàng Lôi mà ngay lập tức đã xuyên thấu qua thân thể, tiêu diệt hồn phách, hoàn toàn nuốt hết tinh khí thần.
"Bàng Lôi!"
"Bàng Lôi!"
Giờ phút này, bốn vị cung chủ Đà La Khôn, Dương Bồi Nguyên, Khuất Kỳ, Ông Xích vô cùng hoảng sợ, muốn rách cả mí mắt, gào thét lao vùn vụt ra.
Bàng Lôi!
Ngũ cung chủ của Đà La cung, cường giả siêu cấp Chí Cao Đế Tôn bát phẩm đã chết rồi.
Tất cả mọi người đều ngây ra.
Có chuyện gì vậy?
"Ta giết ngươi!"
Lúc này hai mắt Đà La Khôn đỏ như máu, giận dữ hét.
"Vì sao lại giết ta?"
Tần Ninh nhìn về phía Đà La Khôn.
"Đà La Khôn cung chủ vừa nói vì để chứng trong minh sạch, cam tâm làm dê đầu đàn, lấy thân mình mạo hiểm phá trận, Bàng Lôi Cung chủ chết rồi, đây chính là nguy hiểm nên gánh chịu mà ngươi nói còn gì!"
"Nói hươu nói vượn!"
Đà La Khôn gầm nhẹ.
"Đại trận vẫn chưa phá được!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ thấy được năm ký tự phía trước năm vị Chí Cao Đế Tôn giống như bị đánh vào bên trong huyết trận kia ngay tức khắc.Khí thế kinh khủng bộc phát ra.Tạch tạch tạch!Từng dây xích máu lập tức đứt gãy, huyết liên cao ngàn trượng, vốn dĩ đang hấp thu khí huyết muốn nở ra kia lúc này cũng dừng xu thế mở ra lại.Thiên!Địa!Huyền!Hoàng!Bốn chữ ấn phù này dung nhập vào bên trong xích sắt kia, dường như hòa làm một thể, biến mất không thấy gì nữa.Thế nhưng lại có một chỗ xảy ra việc ngoài ý muốn.Huyết!Ấn phù chữ Huyết lúc này chẳng những không dung hợp vào bên trong xích sắt, ngược lại còn tán loạn trong nháy mắt dưới một quyền của Bàng Lôi cung chủ.Một giây sau, từng dây xích máu kia giống như thú dữ hồng hoang bị kích thích, trong nháy mắt nhào về phía Bàng Lôi.Sắc mặt Bàng Lôi biến đổi, pháp thân nở rộ như một ngọn núi sấm sét, đánh về phía dây xích máu.Thế nhưng lúc này dây xích máu lại đột nhiên từ một hóa thành hai, hai hóa thành bốn, trong nháy mắt đã hóa thành ngàn vạn cái, không thèm quan tâm đến pháp thân của Bàng Lôi mà ngay lập tức đã xuyên thấu qua thân thể, tiêu diệt hồn phách, hoàn toàn nuốt hết tinh khí thần."Bàng Lôi!""Bàng Lôi!"Giờ phút này, bốn vị cung chủ Đà La Khôn, Dương Bồi Nguyên, Khuất Kỳ, Ông Xích vô cùng hoảng sợ, muốn rách cả mí mắt, gào thét lao vùn vụt ra.Bàng Lôi!Ngũ cung chủ của Đà La cung, cường giả siêu cấp Chí Cao Đế Tôn bát phẩm đã chết rồi.Tất cả mọi người đều ngây ra.Có chuyện gì vậy?"Ta giết ngươi!"Lúc này hai mắt Đà La Khôn đỏ như máu, giận dữ hét."Vì sao lại giết ta?"Tần Ninh nhìn về phía Đà La Khôn."Đà La Khôn cung chủ vừa nói vì để chứng trong minh sạch, cam tâm làm dê đầu đàn, lấy thân mình mạo hiểm phá trận, Bàng Lôi Cung chủ chết rồi, đây chính là nguy hiểm nên gánh chịu mà ngươi nói còn gì!""Nói hươu nói vượn!"Đà La Khôn gầm nhẹ."Đại trận vẫn chưa phá được!"