“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6853: "Cậu Lỗ, đừng vội”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Phụ thân!”Lúc này, vẻ mặt của Thánh Vô Khuyết đầy hoảng sợ, thân hình chợt lao đến trước mặt Thánh Vân Không.“Phụ thân…”Nhìn thấy thương và kiếm trước ngực phụ thân, sự sống dần dần biến mất, Thánh Vô Khuyết hoảng hốt.“Vô Khuyết…”Thánh Vân Không cầm tay Thánh Vô Khuyết, chua xót nói: “Vi phụ thực sự xin lỗi con, nếu như không phải vì vi phụ, bây giờ con vẫn là tông chủ Thánh Đạo tông như trước, vạn người kính trọng, vì vi phụ, con đã hy sinh rất nhiều, là vi phụ có lỗi với con…”Thánh Vô Khuyết nắm chặt bàn tay Thánh Vân Không, cúi đầu nói: “Phụ thân, đừng nói nữa, là do chính con lựa chọn”.Hai mắt Thánh Vân Không dần dần trở nên trống rỗng, nói: “Là do suy nghĩ cá nhân của ta, hại con…”Dần dần, trong mắt Thánh Vân Không ảm đạm, sắc mặt tái nhợt, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, chậm rãi nói: “Là do ta sai, có thể tha cho Vô Khuyết một mạng không?”Lúc này, Tần Ninh đứng giữa không trung, cầm Long Hoàng Thập Tự Kiếm trong tay, hắn khẽ lắc đầu.“Gốc rễ là ở ngươi, nhưng Thánh Vô Khuyết… cũng sai”.Tần Ninh chậm rãi nói: “Lỗi lầm của hắn ta, hắn ta phải trả bằng một cái giá lớn”.Thánh Vân Không mỉm cười chua xót, hơi thở trở nên tán loạn, cuối cùng biến mất giữa đất trời.“Phụ thân!”Giờ phút này, sắc mặt Thánh Vô Khuyết hoàn toàn cứng lại.Hắn ta không sợ chết!Thế nhưng so với việc hắn ta chết đi, hắn ta càng sợ hãi việc phụ thân mình chết hơn.Vì để phụ thân được sống sót, hắn ta đã hợp tác với Ma tộc, từng bước đi lên con đường không thể nào thoát thân được.Chỉ là đến ngày hôm nay, phụ thân vẫn phải chết.Thánh Vô Khuyết chậm rãi đứng dậy, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, hờ hững nói: “Nếu muốn giết, thì giết đi”.Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Thánh Vô Khuyết, trong mắt càng nhiều hơn sự than thở.“Nếu như ngươi muốn chết, ta giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện”.Cho dù Thánh Vô Khuyết là vì phụ thân của mình, thế nhưng… vì người phụ thân này, hắn ta lại không thèm để ý đến cả Thánh Đạo tông, cả Cửu Nguyên Vực hay sao?Hợp tác với Ma tộc, trong mắt Tần Ninh, đây là điều không thể tha thứ.Một đường đi tới đây, ý nghĩ ban đầu của hắn vẫn không thay đổi.Một kiếm chém ra, sóng khí ngập trời, kiếm khí giống như muốn nuốt hết thân thể của Thánh Vô Khuyết.Ầm…
“Phụ thân!”
Lúc này, vẻ mặt của Thánh Vô Khuyết đầy hoảng sợ, thân hình chợt lao đến trước mặt Thánh Vân Không.
“Phụ thân…”
Nhìn thấy thương và kiếm trước ngực phụ thân, sự sống dần dần biến mất, Thánh Vô Khuyết hoảng hốt.
“Vô Khuyết…”
Thánh Vân Không cầm tay Thánh Vô Khuyết, chua xót nói: “Vi phụ thực sự xin lỗi con, nếu như không phải vì vi phụ, bây giờ con vẫn là tông chủ Thánh Đạo tông như trước, vạn người kính trọng, vì vi phụ, con đã hy sinh rất nhiều, là vi phụ có lỗi với con…”
Thánh Vô Khuyết nắm chặt bàn tay Thánh Vân Không, cúi đầu nói: “Phụ thân, đừng nói nữa, là do chính con lựa chọn”.
Hai mắt Thánh Vân Không dần dần trở nên trống rỗng, nói: “Là do suy nghĩ cá nhân của ta, hại con…”
Dần dần, trong mắt Thánh Vân Không ảm đạm, sắc mặt tái nhợt, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, chậm rãi nói: “Là do ta sai, có thể tha cho Vô Khuyết một mạng không?”
Lúc này, Tần Ninh đứng giữa không trung, cầm Long Hoàng Thập Tự Kiếm trong tay, hắn khẽ lắc đầu.
“Gốc rễ là ở ngươi, nhưng Thánh Vô Khuyết… cũng sai”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Lỗi lầm của hắn ta, hắn ta phải trả bằng một cái giá lớn”.
Thánh Vân Không mỉm cười chua xót, hơi thở trở nên tán loạn, cuối cùng biến mất giữa đất trời.
“Phụ thân!”
Giờ phút này, sắc mặt Thánh Vô Khuyết hoàn toàn cứng lại.
Hắn ta không sợ chết!
Thế nhưng so với việc hắn ta chết đi, hắn ta càng sợ hãi việc phụ thân mình chết hơn.
Vì để phụ thân được sống sót, hắn ta đã hợp tác với Ma tộc, từng bước đi lên con đường không thể nào thoát thân được.
Chỉ là đến ngày hôm nay, phụ thân vẫn phải chết.
Thánh Vô Khuyết chậm rãi đứng dậy, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, hờ hững nói: “Nếu muốn giết, thì giết đi”.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Thánh Vô Khuyết, trong mắt càng nhiều hơn sự than thở.
“Nếu như ngươi muốn chết, ta giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện”.
Cho dù Thánh Vô Khuyết là vì phụ thân của mình, thế nhưng… vì người phụ thân này, hắn ta lại không thèm để ý đến cả Thánh Đạo tông, cả Cửu Nguyên Vực hay sao?
Hợp tác với Ma tộc, trong mắt Tần Ninh, đây là điều không thể tha thứ.
Một đường đi tới đây, ý nghĩ ban đầu của hắn vẫn không thay đổi.
Một kiếm chém ra, sóng khí ngập trời, kiếm khí giống như muốn nuốt hết thân thể của Thánh Vô Khuyết.
Ầm…
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Phụ thân!”Lúc này, vẻ mặt của Thánh Vô Khuyết đầy hoảng sợ, thân hình chợt lao đến trước mặt Thánh Vân Không.“Phụ thân…”Nhìn thấy thương và kiếm trước ngực phụ thân, sự sống dần dần biến mất, Thánh Vô Khuyết hoảng hốt.“Vô Khuyết…”Thánh Vân Không cầm tay Thánh Vô Khuyết, chua xót nói: “Vi phụ thực sự xin lỗi con, nếu như không phải vì vi phụ, bây giờ con vẫn là tông chủ Thánh Đạo tông như trước, vạn người kính trọng, vì vi phụ, con đã hy sinh rất nhiều, là vi phụ có lỗi với con…”Thánh Vô Khuyết nắm chặt bàn tay Thánh Vân Không, cúi đầu nói: “Phụ thân, đừng nói nữa, là do chính con lựa chọn”.Hai mắt Thánh Vân Không dần dần trở nên trống rỗng, nói: “Là do suy nghĩ cá nhân của ta, hại con…”Dần dần, trong mắt Thánh Vân Không ảm đạm, sắc mặt tái nhợt, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, chậm rãi nói: “Là do ta sai, có thể tha cho Vô Khuyết một mạng không?”Lúc này, Tần Ninh đứng giữa không trung, cầm Long Hoàng Thập Tự Kiếm trong tay, hắn khẽ lắc đầu.“Gốc rễ là ở ngươi, nhưng Thánh Vô Khuyết… cũng sai”.Tần Ninh chậm rãi nói: “Lỗi lầm của hắn ta, hắn ta phải trả bằng một cái giá lớn”.Thánh Vân Không mỉm cười chua xót, hơi thở trở nên tán loạn, cuối cùng biến mất giữa đất trời.“Phụ thân!”Giờ phút này, sắc mặt Thánh Vô Khuyết hoàn toàn cứng lại.Hắn ta không sợ chết!Thế nhưng so với việc hắn ta chết đi, hắn ta càng sợ hãi việc phụ thân mình chết hơn.Vì để phụ thân được sống sót, hắn ta đã hợp tác với Ma tộc, từng bước đi lên con đường không thể nào thoát thân được.Chỉ là đến ngày hôm nay, phụ thân vẫn phải chết.Thánh Vô Khuyết chậm rãi đứng dậy, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, hờ hững nói: “Nếu muốn giết, thì giết đi”.Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Thánh Vô Khuyết, trong mắt càng nhiều hơn sự than thở.“Nếu như ngươi muốn chết, ta giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện”.Cho dù Thánh Vô Khuyết là vì phụ thân của mình, thế nhưng… vì người phụ thân này, hắn ta lại không thèm để ý đến cả Thánh Đạo tông, cả Cửu Nguyên Vực hay sao?Hợp tác với Ma tộc, trong mắt Tần Ninh, đây là điều không thể tha thứ.Một đường đi tới đây, ý nghĩ ban đầu của hắn vẫn không thay đổi.Một kiếm chém ra, sóng khí ngập trời, kiếm khí giống như muốn nuốt hết thân thể của Thánh Vô Khuyết.Ầm…