“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6892: “Sao em cứ cảm thấy chuyện này kỳ quặc thế nào đấy?”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đại Hoàng!""Nhị Hoàng!""Tam Hoàng!""Cắn chết bọn chúng".Trần Nhất Mặc khịt mũi khinh thường: "Người của nhà họ Nguyên à? Bản hoàng mà không phải người dẫn lối cho nhà họ Nguyên thì nào có chuyện bị nhốt tại đây bốn trăm năm chứ? Không có cách nên chẳng ra khỏi đây được. Vừa thấy bản mặt nhà họ Nguyên các ngươi là bản hoàng tức sôi máu!"Hắn ta vừa dứt câu thì những tiếng gió rít thình lình truyền đến từ ba hướng quanh ngọn núi.Chỉ thấy ba con chó Đại Hoàng giống nhau y đúc bao vây chín người Nguyên Hổ từ ba hướng, dồn bọn họ vào một góc.Đám người Nguyên Hổ nổi cơn thịnh nộ, đồng loạt bùng nổ.Cả chín người đều là cường giả tôn giả Cực Cảnh hoặc đế giả Cực Cảnh, mỗi người đều nổi tiếng khắp Thượng Nguyên Thiên Vực, ai nghe cũng sợ.Phải có bản lĩnh mới dám đến đây chứ?Ầm...Trong lúc nhất thời, ba con chó vàng xông đến.Khí thế khủng khiếp bộc phát ra, để lộ khí tức khiến người ta hãi hùng.Ba con chó vàng kia cao khoảng trăm trượng, chẳng khác gì con chó tầm thường ở thôn xóm, khác một chỗ là kích cỡ to hơn thôi.Nhưng giờ đây, khi chúng nó bùng nổ sức mạnh thì tỏa ra uy thế mạnh mẽ và đáng sợ đến mức khiến cả Nguyên Hổ cầm đầu đội ngũ cũng bị đè ép dữ dội."Chết tiệt!"Hắn ta gầm lên, thét: "Trần Nhất Mặc, ngươi đừng có không biết điều!""Láo toét!"Trần Nhất Mặc gân cổ gào vào trời: "Đến Cửu Nguyên Đan Đế cũng không được gọi thẳng tên húy của bản hoàng, ngươi là ai mà dám gọi thẳng tên húy của ta? Tự tìm cái chết!""Đại Hoàng, Nhị Hoàng, Tam Hoàng, cắn chết bọn hắn!"Ba con chó Đại Hoàng nhe răng, thế công càng ngày càng mạnh...

"Đại Hoàng!"

"Nhị Hoàng!"

"Tam Hoàng!"

"Cắn chết bọn chúng".

Trần Nhất Mặc khịt mũi khinh thường: "Người của nhà họ Nguyên à? Bản hoàng mà không phải người dẫn lối cho nhà họ Nguyên thì nào có chuyện bị nhốt tại đây bốn trăm năm chứ? Không có cách nên chẳng ra khỏi đây được. Vừa thấy bản mặt nhà họ Nguyên các ngươi là bản hoàng tức sôi máu!"

Hắn ta vừa dứt câu thì những tiếng gió rít thình lình truyền đến từ ba hướng quanh ngọn núi.

Chỉ thấy ba con chó Đại Hoàng giống nhau y đúc bao vây chín người Nguyên Hổ từ ba hướng, dồn bọn họ vào một góc.

Đám người Nguyên Hổ nổi cơn thịnh nộ, đồng loạt bùng nổ.

Cả chín người đều là cường giả tôn giả Cực Cảnh hoặc đế giả Cực Cảnh, mỗi người đều nổi tiếng khắp Thượng Nguyên Thiên Vực, ai nghe cũng sợ.

Phải có bản lĩnh mới dám đến đây chứ?

Ầm...

Trong lúc nhất thời, ba con chó vàng xông đến.

Khí thế khủng khiếp bộc phát ra, để lộ khí tức khiến người ta hãi hùng.

Ba con chó vàng kia cao khoảng trăm trượng, chẳng khác gì con chó tầm thường ở thôn xóm, khác một chỗ là kích cỡ to hơn thôi.

Nhưng giờ đây, khi chúng nó bùng nổ sức mạnh thì tỏa ra uy thế mạnh mẽ và đáng sợ đến mức khiến cả Nguyên Hổ cầm đầu đội ngũ cũng bị đè ép dữ dội.

"Chết tiệt!"

Hắn ta gầm lên, thét: "Trần Nhất Mặc, ngươi đừng có không biết điều!"

"Láo toét!"

Trần Nhất Mặc gân cổ gào vào trời: "Đến Cửu Nguyên Đan Đế cũng không được gọi thẳng tên húy của bản hoàng, ngươi là ai mà dám gọi thẳng tên húy của ta? Tự tìm cái chết!"

"Đại Hoàng, Nhị Hoàng, Tam Hoàng, cắn chết bọn hắn!"

Ba con chó Đại Hoàng nhe răng, thế công càng ngày càng mạnh...

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đại Hoàng!""Nhị Hoàng!""Tam Hoàng!""Cắn chết bọn chúng".Trần Nhất Mặc khịt mũi khinh thường: "Người của nhà họ Nguyên à? Bản hoàng mà không phải người dẫn lối cho nhà họ Nguyên thì nào có chuyện bị nhốt tại đây bốn trăm năm chứ? Không có cách nên chẳng ra khỏi đây được. Vừa thấy bản mặt nhà họ Nguyên các ngươi là bản hoàng tức sôi máu!"Hắn ta vừa dứt câu thì những tiếng gió rít thình lình truyền đến từ ba hướng quanh ngọn núi.Chỉ thấy ba con chó Đại Hoàng giống nhau y đúc bao vây chín người Nguyên Hổ từ ba hướng, dồn bọn họ vào một góc.Đám người Nguyên Hổ nổi cơn thịnh nộ, đồng loạt bùng nổ.Cả chín người đều là cường giả tôn giả Cực Cảnh hoặc đế giả Cực Cảnh, mỗi người đều nổi tiếng khắp Thượng Nguyên Thiên Vực, ai nghe cũng sợ.Phải có bản lĩnh mới dám đến đây chứ?Ầm...Trong lúc nhất thời, ba con chó vàng xông đến.Khí thế khủng khiếp bộc phát ra, để lộ khí tức khiến người ta hãi hùng.Ba con chó vàng kia cao khoảng trăm trượng, chẳng khác gì con chó tầm thường ở thôn xóm, khác một chỗ là kích cỡ to hơn thôi.Nhưng giờ đây, khi chúng nó bùng nổ sức mạnh thì tỏa ra uy thế mạnh mẽ và đáng sợ đến mức khiến cả Nguyên Hổ cầm đầu đội ngũ cũng bị đè ép dữ dội."Chết tiệt!"Hắn ta gầm lên, thét: "Trần Nhất Mặc, ngươi đừng có không biết điều!""Láo toét!"Trần Nhất Mặc gân cổ gào vào trời: "Đến Cửu Nguyên Đan Đế cũng không được gọi thẳng tên húy của bản hoàng, ngươi là ai mà dám gọi thẳng tên húy của ta? Tự tìm cái chết!""Đại Hoàng, Nhị Hoàng, Tam Hoàng, cắn chết bọn hắn!"Ba con chó Đại Hoàng nhe răng, thế công càng ngày càng mạnh...

Chương 6892: “Sao em cứ cảm thấy chuyện này kỳ quặc thế nào đấy?”