“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6904: Bóng đen này chính là Vương Tiểu Thất.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giống như một ngọn núi lửa bỗng nhiên bùng cháy vậy.Hành Quyển!Trần Nhất Mặc cũng búng tay, bắn một giọt tinh học vào Hành Quyển.Trong giây lát, mỗi người tách một đạo hồn phách ra dung nhập vào hai quyển đan điển.Phút chốc, một hiện tượng kỳ lạ đột nhiên xảy ra.Hai quyển đan điển phát sáng.Vầng sáng ấy hóa thành một bức tranh cuộn.Trong bức tranh cuộn là một thiếu niên nhỏ nhắn mặc đồ trắng đang dâng trà, dập đầu bái lạy với một người thanh niên mặc đồ trắng.Dập đầu ba lần, lạy chín lần!Nét mặt người đó đầy trịnh trọng.Nhìn kỹ hơn, người thanh niên mặc đồ trắng chính là Linh Thiên Thần, Cửu Nguyên Đan Đế ở kiếp thứ năm của Tần Ninh.Còn thiếu niên áo trắng thì không đeo lụa che mặt, khuôn mặt non nớt ẩn chứa đôi nét nhã nhặn, thư sinh nhưng lại làm người ta rất thoải mái.Giờ phút này, Trần Nhất Mặc không khỏi xoay người nhìn hình ảnh trong đó, người bỗng run lên.Chết rồi, chết rồi!Trần Nhất Mặc quay sang nhìn Tần Ninh, mắt trợn trừng, người bắt đầu run cầm cập.Tần Ninh chắp tay đứng trước hòn đá đen, nhìn hắn ta, cũng không nói gì.Hắn đang chờ Trần Nhất Mặc tới quỳ lạy với mình!Khi những cuốn đan điển dung hợp với nhau sẽ hiện ra cảnh bái sư năm xưa, đây là giao ước giữa Tần Ninh và Trần Nhất Mặc.Đệ tử nào hắn cũng để lại dấu hiệu không ai làm giả được để chờ đến ngày nhận nhau.Cửu Nguyên Đan Điển chính là minh chứng hoàn toàn chân thật để hắn và Trần Nhất Mặc nhận nhau lần nữa.Lúc này, ba con chó Đại Hoàng vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy vẻ mặt của Trần Nhất Mặc.Lẽ nào là thật?"Mặc Nhi!"Tần Ninh đợi thật lâu vẫn không thấy Trần Nhất Mặc làm gì, mở miệng quát to.Tiếng quát ấy khiến Trần Nhất Mặc tức thì hóa thành một tàn ảnh chạy mất dạng...Tần Ninh:Ba con chó vàng:Cửu Anh:

Giống như một ngọn núi lửa bỗng nhiên bùng cháy vậy.

Hành Quyển!

Trần Nhất Mặc cũng búng tay, bắn một giọt tinh học vào Hành Quyển.

Trong giây lát, mỗi người tách một đạo hồn phách ra dung nhập vào hai quyển đan điển.

Phút chốc, một hiện tượng kỳ lạ đột nhiên xảy ra.

Hai quyển đan điển phát sáng.

Vầng sáng ấy hóa thành một bức tranh cuộn.

Trong bức tranh cuộn là một thiếu niên nhỏ nhắn mặc đồ trắng đang dâng trà, dập đầu bái lạy với một người thanh niên mặc đồ trắng.

Dập đầu ba lần, lạy chín lần!

Nét mặt người đó đầy trịnh trọng.

Nhìn kỹ hơn, người thanh niên mặc đồ trắng chính là Linh Thiên Thần, Cửu Nguyên Đan Đế ở kiếp thứ năm của Tần Ninh.

Còn thiếu niên áo trắng thì không đeo lụa che mặt, khuôn mặt non nớt ẩn chứa đôi nét nhã nhặn, thư sinh nhưng lại làm người ta rất thoải mái.

Giờ phút này, Trần Nhất Mặc không khỏi xoay người nhìn hình ảnh trong đó, người bỗng run lên.

Chết rồi, chết rồi!

Trần Nhất Mặc quay sang nhìn Tần Ninh, mắt trợn trừng, người bắt đầu run cầm cập.

Tần Ninh chắp tay đứng trước hòn đá đen, nhìn hắn ta, cũng không nói gì.

Hắn đang chờ Trần Nhất Mặc tới quỳ lạy với mình!

Khi những cuốn đan điển dung hợp với nhau sẽ hiện ra cảnh bái sư năm xưa, đây là giao ước giữa Tần Ninh và Trần Nhất Mặc.

Đệ tử nào hắn cũng để lại dấu hiệu không ai làm giả được để chờ đến ngày nhận nhau.

Cửu Nguyên Đan Điển chính là minh chứng hoàn toàn chân thật để hắn và Trần Nhất Mặc nhận nhau lần nữa.

Lúc này, ba con chó Đại Hoàng vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy vẻ mặt của Trần Nhất Mặc.

Lẽ nào là thật?

"Mặc Nhi!"

Tần Ninh đợi thật lâu vẫn không thấy Trần Nhất Mặc làm gì, mở miệng quát to.

Tiếng quát ấy khiến Trần Nhất Mặc tức thì hóa thành một tàn ảnh chạy mất dạng...

Tần Ninh:

Ba con chó vàng:

Cửu Anh:

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giống như một ngọn núi lửa bỗng nhiên bùng cháy vậy.Hành Quyển!Trần Nhất Mặc cũng búng tay, bắn một giọt tinh học vào Hành Quyển.Trong giây lát, mỗi người tách một đạo hồn phách ra dung nhập vào hai quyển đan điển.Phút chốc, một hiện tượng kỳ lạ đột nhiên xảy ra.Hai quyển đan điển phát sáng.Vầng sáng ấy hóa thành một bức tranh cuộn.Trong bức tranh cuộn là một thiếu niên nhỏ nhắn mặc đồ trắng đang dâng trà, dập đầu bái lạy với một người thanh niên mặc đồ trắng.Dập đầu ba lần, lạy chín lần!Nét mặt người đó đầy trịnh trọng.Nhìn kỹ hơn, người thanh niên mặc đồ trắng chính là Linh Thiên Thần, Cửu Nguyên Đan Đế ở kiếp thứ năm của Tần Ninh.Còn thiếu niên áo trắng thì không đeo lụa che mặt, khuôn mặt non nớt ẩn chứa đôi nét nhã nhặn, thư sinh nhưng lại làm người ta rất thoải mái.Giờ phút này, Trần Nhất Mặc không khỏi xoay người nhìn hình ảnh trong đó, người bỗng run lên.Chết rồi, chết rồi!Trần Nhất Mặc quay sang nhìn Tần Ninh, mắt trợn trừng, người bắt đầu run cầm cập.Tần Ninh chắp tay đứng trước hòn đá đen, nhìn hắn ta, cũng không nói gì.Hắn đang chờ Trần Nhất Mặc tới quỳ lạy với mình!Khi những cuốn đan điển dung hợp với nhau sẽ hiện ra cảnh bái sư năm xưa, đây là giao ước giữa Tần Ninh và Trần Nhất Mặc.Đệ tử nào hắn cũng để lại dấu hiệu không ai làm giả được để chờ đến ngày nhận nhau.Cửu Nguyên Đan Điển chính là minh chứng hoàn toàn chân thật để hắn và Trần Nhất Mặc nhận nhau lần nữa.Lúc này, ba con chó Đại Hoàng vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy vẻ mặt của Trần Nhất Mặc.Lẽ nào là thật?"Mặc Nhi!"Tần Ninh đợi thật lâu vẫn không thấy Trần Nhất Mặc làm gì, mở miệng quát to.Tiếng quát ấy khiến Trần Nhất Mặc tức thì hóa thành một tàn ảnh chạy mất dạng...Tần Ninh:Ba con chó vàng:Cửu Anh:

Chương 6904: Bóng đen này chính là Vương Tiểu Thất.