“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6925: Chết rồi!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trần Nhất Mặc nghe có người hỏi mình thì nhìn hai nhóm người, mỉm cười, vừa định lên tiếng thì Thiên Thế Thành khoát tay, nói: "Hắn là ai thì kệ xác hắn, không thể để người ngoài biết chuyện này, giết luôn đi!"Nghe vậy, mặt Trần Nhất Mặc trở nên tối tăm."Láo toét!"Hắn ta trầm giọng quát, nói với giọng lạnh lẽo: "Tay cầm âm dương định càn khôn, thế giới Cửu Thiên ta vi tôn. Tại hạ Trần Nhất Mặc, được gọi là Mặc Hoàng. Các ngươi dám xúc phạm tới thiên uy, còn không mau cút đi!"Câu nói ấy làm mấy chục người bên cạnh Thiên Thế Thành chuẩn bị động thủ thì giật cả mình.Thanh niên áo tím này có mái tóc dài như thác nước, hai mắt rực rỡ, có thần, tấm lụa trắng che khuất gương mặt, chỉ trừ mỗi đôi mắt, trông vô cùng thần bí.Lời lẽ thì dõng dạc hùng hồn, nhìn chẳng khác gì thế ngoại cao nhân.Lẽ nào là cao nhân lánh đời nào đó thật?"Hừ!"Thiên Thế Thành sẵng giọng: "Dám mạnh miệng trước mặt nhà họ Thiên, ngươi không đủ tư cách đấy đâu!"Dù nói vậy nhưng trong lòng hắn ta vô cùng bồn chồn.Rốt cuộc người này là ai?Người trung niên bên cạnh thì thầm vào tai hắn ta: "Công tử, trên người tên này không phát ra dao động của khí Chí Tôn nào, chỉ là người thường thôi!"Người thường?Người thanh niên nhướng mày, cười khẩy: "Heo cắm hành vào mũi, giả làm voi à?""Giết chúng cho ta!"Sau tiếng quát, mấy chục người đồng loạt bay lên, sát khí tỏa ra khắp nơi.Hơn mười cường giả Đại Đế Tôn!Trần Nhất Mặc nhướng mày, lòng thầm than tình hình không ổn bèn lùi ra sau, đứng chắp tay.Tần Ninh thấy vậy thì hơi cạn lời."Cửu Anh"."Tuân lệnh".Giờ phút này, Cửu Anh phóng đại, cao đến ba trượng. Nó vỗ đôi cánh đỏ sẫm bay lên phía trước, chín cái đầu lấp lánh, rực rỡ.Tám năm qua, dưới sự huấn luyện của Tần Ninh, hiện tại Cửu Anh đã trải qua thêm một lần lột xác, trưởng thành đến cấp bậc Chí Cao Đế Tôn.Nó là hung thú nên không cần tu luyện pháp thân mà chỉ cần liên tục phát triển hồn phách và thân xác của mình. Giờ đây, nó hoàn toàn sánh ngang với cường giả cảnh giới Chí Cao Đế Tôn nhất phẩm.Chín cái đầu lơ lửng một cách tự nhiên."Cút!"Cửu Anh gầm lên, chín cái đầu hừng hực lửa, hơi nóng ẩn chứa sát khí dữ dội làm tan chảy không khí xung quanh."Á..."

Trần Nhất Mặc nghe có người hỏi mình thì nhìn hai nhóm người, mỉm cười, vừa định lên tiếng thì Thiên Thế Thành khoát tay, nói: "Hắn là ai thì kệ xác hắn, không thể để người ngoài biết chuyện này, giết luôn đi!"

Nghe vậy, mặt Trần Nhất Mặc trở nên tối tăm.

"Láo toét!"

Hắn ta trầm giọng quát, nói với giọng lạnh lẽo: "Tay cầm âm dương định càn khôn, thế giới Cửu Thiên ta vi tôn. Tại hạ Trần Nhất Mặc, được gọi là Mặc Hoàng. Các ngươi dám xúc phạm tới thiên uy, còn không mau cút đi!"

Câu nói ấy làm mấy chục người bên cạnh Thiên Thế Thành chuẩn bị động thủ thì giật cả mình.

Thanh niên áo tím này có mái tóc dài như thác nước, hai mắt rực rỡ, có thần, tấm lụa trắng che khuất gương mặt, chỉ trừ mỗi đôi mắt, trông vô cùng thần bí.

Lời lẽ thì dõng dạc hùng hồn, nhìn chẳng khác gì thế ngoại cao nhân.

Lẽ nào là cao nhân lánh đời nào đó thật?

"Hừ!"

Thiên Thế Thành sẵng giọng: "Dám mạnh miệng trước mặt nhà họ Thiên, ngươi không đủ tư cách đấy đâu!"

Dù nói vậy nhưng trong lòng hắn ta vô cùng bồn chồn.

Rốt cuộc người này là ai?

Người trung niên bên cạnh thì thầm vào tai hắn ta: "Công tử, trên người tên này không phát ra dao động của khí Chí Tôn nào, chỉ là người thường thôi!"

Người thường?

Người thanh niên nhướng mày, cười khẩy: "Heo cắm hành vào mũi, giả làm voi à?"

"Giết chúng cho ta!"

Sau tiếng quát, mấy chục người đồng loạt bay lên, sát khí tỏa ra khắp nơi.

Hơn mười cường giả Đại Đế Tôn!

Trần Nhất Mặc nhướng mày, lòng thầm than tình hình không ổn bèn lùi ra sau, đứng chắp tay.

Tần Ninh thấy vậy thì hơi cạn lời.

"Cửu Anh".

"Tuân lệnh".

Giờ phút này, Cửu Anh phóng đại, cao đến ba trượng. Nó vỗ đôi cánh đỏ sẫm bay lên phía trước, chín cái đầu lấp lánh, rực rỡ.

Tám năm qua, dưới sự huấn luyện của Tần Ninh, hiện tại Cửu Anh đã trải qua thêm một lần lột xác, trưởng thành đến cấp bậc Chí Cao Đế Tôn.

Nó là hung thú nên không cần tu luyện pháp thân mà chỉ cần liên tục phát triển hồn phách và thân xác của mình. Giờ đây, nó hoàn toàn sánh ngang với cường giả cảnh giới Chí Cao Đế Tôn nhất phẩm.

Chín cái đầu lơ lửng một cách tự nhiên.

"Cút!"

Cửu Anh gầm lên, chín cái đầu hừng hực lửa, hơi nóng ẩn chứa sát khí dữ dội làm tan chảy không khí xung quanh.

"Á..."

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trần Nhất Mặc nghe có người hỏi mình thì nhìn hai nhóm người, mỉm cười, vừa định lên tiếng thì Thiên Thế Thành khoát tay, nói: "Hắn là ai thì kệ xác hắn, không thể để người ngoài biết chuyện này, giết luôn đi!"Nghe vậy, mặt Trần Nhất Mặc trở nên tối tăm."Láo toét!"Hắn ta trầm giọng quát, nói với giọng lạnh lẽo: "Tay cầm âm dương định càn khôn, thế giới Cửu Thiên ta vi tôn. Tại hạ Trần Nhất Mặc, được gọi là Mặc Hoàng. Các ngươi dám xúc phạm tới thiên uy, còn không mau cút đi!"Câu nói ấy làm mấy chục người bên cạnh Thiên Thế Thành chuẩn bị động thủ thì giật cả mình.Thanh niên áo tím này có mái tóc dài như thác nước, hai mắt rực rỡ, có thần, tấm lụa trắng che khuất gương mặt, chỉ trừ mỗi đôi mắt, trông vô cùng thần bí.Lời lẽ thì dõng dạc hùng hồn, nhìn chẳng khác gì thế ngoại cao nhân.Lẽ nào là cao nhân lánh đời nào đó thật?"Hừ!"Thiên Thế Thành sẵng giọng: "Dám mạnh miệng trước mặt nhà họ Thiên, ngươi không đủ tư cách đấy đâu!"Dù nói vậy nhưng trong lòng hắn ta vô cùng bồn chồn.Rốt cuộc người này là ai?Người trung niên bên cạnh thì thầm vào tai hắn ta: "Công tử, trên người tên này không phát ra dao động của khí Chí Tôn nào, chỉ là người thường thôi!"Người thường?Người thanh niên nhướng mày, cười khẩy: "Heo cắm hành vào mũi, giả làm voi à?""Giết chúng cho ta!"Sau tiếng quát, mấy chục người đồng loạt bay lên, sát khí tỏa ra khắp nơi.Hơn mười cường giả Đại Đế Tôn!Trần Nhất Mặc nhướng mày, lòng thầm than tình hình không ổn bèn lùi ra sau, đứng chắp tay.Tần Ninh thấy vậy thì hơi cạn lời."Cửu Anh"."Tuân lệnh".Giờ phút này, Cửu Anh phóng đại, cao đến ba trượng. Nó vỗ đôi cánh đỏ sẫm bay lên phía trước, chín cái đầu lấp lánh, rực rỡ.Tám năm qua, dưới sự huấn luyện của Tần Ninh, hiện tại Cửu Anh đã trải qua thêm một lần lột xác, trưởng thành đến cấp bậc Chí Cao Đế Tôn.Nó là hung thú nên không cần tu luyện pháp thân mà chỉ cần liên tục phát triển hồn phách và thân xác của mình. Giờ đây, nó hoàn toàn sánh ngang với cường giả cảnh giới Chí Cao Đế Tôn nhất phẩm.Chín cái đầu lơ lửng một cách tự nhiên."Cút!"Cửu Anh gầm lên, chín cái đầu hừng hực lửa, hơi nóng ẩn chứa sát khí dữ dội làm tan chảy không khí xung quanh."Á..."

Chương 6925: Chết rồi!