“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 6956: Ngô Đức Khải nhếch mày.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trần Nhất Mặc lại nhìn về phía mọi người, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Dịch Nhân Dữ, Cố Hải Uyên, Ngụy Lạc, Mông Diêu, đứng chắp tay, lạnh nhạt nói: "Bốn vị, lui ra đi!"Hắn vừa dứt lời, xung quanh yên tĩnh như chết.Bốn vị đều lui ra?Trần Nhất Mặc định làm gì?Để cho bốn vị đại sư đều lui ra, một mình tỷ thí với năm vị đại sư của nhà họ Phạm ư?Chuyện này...Phải biết rằng lần này ngoại trừ nhà họ Cố ra mặt thì còn có cả Dịch Nhân Dữ đại sư của nhà họ La, vậy mà lại để cho bọn họ tất cả đều lui ra ngoài?Thanh niên này cũng quá kiêu ngạo rồi!Lúc này Dịch Nhân Dữ chỉ bèn đứng lên với sắc mặt không được tốt cho lắm.Ở nhà họ La, ông ta cũng thuộc dạng quyền cao chức trọng, lần này nếu không phải trưởng tộc tự mình ra mặt sai đến giúp nhà họ Cố thì Dịch Nhân Dữ đã không thèm đến rồi.Nhưng mà bây giờ bên trong nhà họ Cố lại từ đâu xuất hiện một người trẻ tuổi, lại có vẻ như là sẽ một mình một người chiến đấu cùng với năm vị đan sư của nhà họ Phạm.Đây rõ ràng là hoàn toàn chẳng thèm để ông ta vào mắt!"Cậu bạn nhỏ, thế là có ý gì?", Dịch Nhân Dữ cũng không thèm hờn giận mà hỏi thẳng: "Chẳng lẽ ngươi có thể chiến thắng năm vị đan sư của nhà họ Phạm hay sao?"Trần Nhất Mặc nhìn về phía Dịch Nhân Dữ, cười đáp: "Ta biết đan thuật của ngươi không tồi, đan sư Chí Tôn trung cửu phẩm, ngươi tỷ thí với Dương Thư chính là kẻ tám lạng người nửa cân, hắn ta không làm gì được ngươi, mà ngươi cũng chẳng làm gì được hắn ta cả, hai người tiếp tục tỷ thí cũng chẳng có nghĩa lý gì!""Nếu nhà họ Cố đã mời ta, vậy thì ta sẽ ra mặt, không cần các người".Cùng lúc đó, Dịch Nhân Dữ cũng đứng dậy, vung tay áo quát: "Nhà họ Cố làm như vậy là có ý gì?""Lão phu được mời đến đây, sao có thể bị một thằng nhóc làm nhục như thế được?"Lúc này đây không chỉ mỗi Dịch Nhân Dữ mang sắc mặt nhục nhã, mà thiếu trưởng tộc của nhà họ La, La Phàm cũng khó chịu đứng dậy.La Phàm nhìn về phía trưởng tộc Cố Minh Thành, nói thẳng: "Trưởng tộc Cố, ngươi có ý gì đây?"Cố Minh Thành bỗng chốc thấy hơi xấu hổ, nói: "Ta... Chuyện này..."Mà trên lôi đài ngay lúc này, Trần Nhất Mặc khoanh tay mà đứng, thản nhiên tiếp lời: "Nhà họ Cố mời ngươi đến giúp bọn họ thắng trận, nếu ngươi làm không được thì cứ lui xuống đi, ta có thể giúp nhà họ Cố đánh thắng nhà họ Phạm, không cần các người, các người ở lại đây cũng chỉ làm tăng thêm phiền toái mà thôi!"Nghe vậy, Dịch Nhân Dữ đại sư hoàn toàn nổi giận.

Trần Nhất Mặc lại nhìn về phía mọi người, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Dịch Nhân Dữ, Cố Hải Uyên, Ngụy Lạc, Mông Diêu, đứng chắp tay, lạnh nhạt nói: "Bốn vị, lui ra đi!"

Hắn vừa dứt lời, xung quanh yên tĩnh như chết.

Bốn vị đều lui ra?

Trần Nhất Mặc định làm gì?

Để cho bốn vị đại sư đều lui ra, một mình tỷ thí với năm vị đại sư của nhà họ Phạm ư?

Chuyện này...

Phải biết rằng lần này ngoại trừ nhà họ Cố ra mặt thì còn có cả Dịch Nhân Dữ đại sư của nhà họ La, vậy mà lại để cho bọn họ tất cả đều lui ra ngoài?

Thanh niên này cũng quá kiêu ngạo rồi!

Lúc này Dịch Nhân Dữ chỉ bèn đứng lên với sắc mặt không được tốt cho lắm.

Ở nhà họ La, ông ta cũng thuộc dạng quyền cao chức trọng, lần này nếu không phải trưởng tộc tự mình ra mặt sai đến giúp nhà họ Cố thì Dịch Nhân Dữ đã không thèm đến rồi.

Nhưng mà bây giờ bên trong nhà họ Cố lại từ đâu xuất hiện một người trẻ tuổi, lại có vẻ như là sẽ một mình một người chiến đấu cùng với năm vị đan sư của nhà họ Phạm.

Đây rõ ràng là hoàn toàn chẳng thèm để ông ta vào mắt!

"Cậu bạn nhỏ, thế là có ý gì?", Dịch Nhân Dữ cũng không thèm hờn giận mà hỏi thẳng: "Chẳng lẽ ngươi có thể chiến thắng năm vị đan sư của nhà họ Phạm hay sao?"

Trần Nhất Mặc nhìn về phía Dịch Nhân Dữ, cười đáp: "Ta biết đan thuật của ngươi không tồi, đan sư Chí Tôn trung cửu phẩm, ngươi tỷ thí với Dương Thư chính là kẻ tám lạng người nửa cân, hắn ta không làm gì được ngươi, mà ngươi cũng chẳng làm gì được hắn ta cả, hai người tiếp tục tỷ thí cũng chẳng có nghĩa lý gì!"

"Nếu nhà họ Cố đã mời ta, vậy thì ta sẽ ra mặt, không cần các người".

Cùng lúc đó, Dịch Nhân Dữ cũng đứng dậy, vung tay áo quát: "Nhà họ Cố làm như vậy là có ý gì?"

"Lão phu được mời đến đây, sao có thể bị một thằng nhóc làm nhục như thế được?"

Lúc này đây không chỉ mỗi Dịch Nhân Dữ mang sắc mặt nhục nhã, mà thiếu trưởng tộc của nhà họ La, La Phàm cũng khó chịu đứng dậy.

La Phàm nhìn về phía trưởng tộc Cố Minh Thành, nói thẳng: "Trưởng tộc Cố, ngươi có ý gì đây?"

Cố Minh Thành bỗng chốc thấy hơi xấu hổ, nói: "Ta... Chuyện này..."

Mà trên lôi đài ngay lúc này, Trần Nhất Mặc khoanh tay mà đứng, thản nhiên tiếp lời: "Nhà họ Cố mời ngươi đến giúp bọn họ thắng trận, nếu ngươi làm không được thì cứ lui xuống đi, ta có thể giúp nhà họ Cố đánh thắng nhà họ Phạm, không cần các người, các người ở lại đây cũng chỉ làm tăng thêm phiền toái mà thôi!"

Nghe vậy, Dịch Nhân Dữ đại sư hoàn toàn nổi giận.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trần Nhất Mặc lại nhìn về phía mọi người, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Dịch Nhân Dữ, Cố Hải Uyên, Ngụy Lạc, Mông Diêu, đứng chắp tay, lạnh nhạt nói: "Bốn vị, lui ra đi!"Hắn vừa dứt lời, xung quanh yên tĩnh như chết.Bốn vị đều lui ra?Trần Nhất Mặc định làm gì?Để cho bốn vị đại sư đều lui ra, một mình tỷ thí với năm vị đại sư của nhà họ Phạm ư?Chuyện này...Phải biết rằng lần này ngoại trừ nhà họ Cố ra mặt thì còn có cả Dịch Nhân Dữ đại sư của nhà họ La, vậy mà lại để cho bọn họ tất cả đều lui ra ngoài?Thanh niên này cũng quá kiêu ngạo rồi!Lúc này Dịch Nhân Dữ chỉ bèn đứng lên với sắc mặt không được tốt cho lắm.Ở nhà họ La, ông ta cũng thuộc dạng quyền cao chức trọng, lần này nếu không phải trưởng tộc tự mình ra mặt sai đến giúp nhà họ Cố thì Dịch Nhân Dữ đã không thèm đến rồi.Nhưng mà bây giờ bên trong nhà họ Cố lại từ đâu xuất hiện một người trẻ tuổi, lại có vẻ như là sẽ một mình một người chiến đấu cùng với năm vị đan sư của nhà họ Phạm.Đây rõ ràng là hoàn toàn chẳng thèm để ông ta vào mắt!"Cậu bạn nhỏ, thế là có ý gì?", Dịch Nhân Dữ cũng không thèm hờn giận mà hỏi thẳng: "Chẳng lẽ ngươi có thể chiến thắng năm vị đan sư của nhà họ Phạm hay sao?"Trần Nhất Mặc nhìn về phía Dịch Nhân Dữ, cười đáp: "Ta biết đan thuật của ngươi không tồi, đan sư Chí Tôn trung cửu phẩm, ngươi tỷ thí với Dương Thư chính là kẻ tám lạng người nửa cân, hắn ta không làm gì được ngươi, mà ngươi cũng chẳng làm gì được hắn ta cả, hai người tiếp tục tỷ thí cũng chẳng có nghĩa lý gì!""Nếu nhà họ Cố đã mời ta, vậy thì ta sẽ ra mặt, không cần các người".Cùng lúc đó, Dịch Nhân Dữ cũng đứng dậy, vung tay áo quát: "Nhà họ Cố làm như vậy là có ý gì?""Lão phu được mời đến đây, sao có thể bị một thằng nhóc làm nhục như thế được?"Lúc này đây không chỉ mỗi Dịch Nhân Dữ mang sắc mặt nhục nhã, mà thiếu trưởng tộc của nhà họ La, La Phàm cũng khó chịu đứng dậy.La Phàm nhìn về phía trưởng tộc Cố Minh Thành, nói thẳng: "Trưởng tộc Cố, ngươi có ý gì đây?"Cố Minh Thành bỗng chốc thấy hơi xấu hổ, nói: "Ta... Chuyện này..."Mà trên lôi đài ngay lúc này, Trần Nhất Mặc khoanh tay mà đứng, thản nhiên tiếp lời: "Nhà họ Cố mời ngươi đến giúp bọn họ thắng trận, nếu ngươi làm không được thì cứ lui xuống đi, ta có thể giúp nhà họ Cố đánh thắng nhà họ Phạm, không cần các người, các người ở lại đây cũng chỉ làm tăng thêm phiền toái mà thôi!"Nghe vậy, Dịch Nhân Dữ đại sư hoàn toàn nổi giận.

Chương 6956: Ngô Đức Khải nhếch mày.