“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6983: Sau ba chiêu anh ấy đã rơi vào thế yếu.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Làm phiền sư tôn lo lắng, chờ vết thương của đồ nhi tốt lên, trong Thượng Nguyên Thiên này, ai dám nói người một chữ không tốt, đồ nhi sẽ phá huỷ nhà của bọn họ!”Tần Ninh cười ha ha nói: “Trông cậy vào mấy người các ngươi, có mà vi sư đã phải chết mấy trăm lần rồi”.“…”Một đêm bình lặng, ngày hôm sau, sáng sớm.Người nhà họ Cố đã sớm đến dãy núi Lạc Nguyệt.Đám người Cố Minh hành, Cố Thanh Nhan, Cố Thanh Huyên ở bên ngoài lầu các, lẳng lặng chờ đợi.Thẳng cho đến khi Trần Nhất Mặc và Tần Ninh xuất hiện, Cố Minh Thành mới tiến lên, chắp tay xin lỗi nói: “Trần đại sư, đêm qua là sơ suất của chúng ta, quả thực là không nghĩ tới, lại có người phát điên ra tay với hai người trong dược sơn, thật sự xin lỗi”.Trần Nhất Mặc mặc một bộ trường sam màu tím, eo thắt đai lưu ly tơ vàng, tóc dài buộc lên, hai mắt sáng ngời rạng rỡ, vẫn đeo mạng che mặt, đứng chắp tay."Không sao cả!"Trần Nhất Mặc thản nhiên nói: "Bọn họ muốn tới thì tới, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc những người này có bao nhiêu vốn liếng có thể hao phí".Trong lòng Cố Minh Thành vô cùng kinh ngạc.Vốn cho rằng Trần Nhất Mặc chỉ có đan thuật cao siêu, bây giờ xem ra, thực lực của hắn ta chắc hẳn cũng sâu không lường được.Đêm qua nghe nói là Tần Ninh bên cạnh Trần Nhất Mặc ra tay giết mấy vị Chí Cao Đế Tôn nhất phẩm nhị phẩm, còn làm mấy người bị thương nặng.Một vị Đại Đế Tôn thất phẩm lại có thực lực như thế.Nhìn Trần Nhất Mặc có vẻ đối xử với Tần Ninh như bạn bè, nhưng trên thực tế Tần Ninh hẳn là người hầu của Trần Nhất Mặc, một người hầu mà lại có thiên phú cao siêu như vậy, chắc chắn thực lực của Trần Nhất Mặc càng không cần phải nói.Cố Minh Thành lập tức nói: "Trần đại sư cứ yên tâm, sau này, chỉ cần Trần đại sư còn ở dược sơn một ngày, nhà họ Cố ta nhất định sẽ bảo vệ dược sơn an toàn, để phòng ngừa những lũ tiểu nhân kia lại đến quấy rầy Trần đại sư"."Ừm..."Trần Nhất Mặc chậm rãi gật đầu.Mà đúng vào lúc này, đột nhiên một đội hộ vệ đạp không đến, rơi xuống bên ngoài lầu các.Sắc mặt một vị thống lĩnh Chí Cao Đế Tôn nhất phẩm cầm đầu khó coi nói: "Tộc trưởng, nhị gia, không xong rồi, người nhà họ Phạm đến"."Nhà họ Phạm? Bọn họ tới làm cái gì?", Cố Minh Thành khẽ nói: "Dược sơn đã thuộc về nhà họ Cố chúng ta, mọi người đã tỷ thí xong rồi, còn tới nữa?"Mà khi Cố Minh Thành vừa dứt lời, chỉ thấy được những tiếng xé gió vang lên ở bên ngoài dược sơn, từng bóng người đang đứng vững giữa không trung, quan sát xuống phía dưới.Những người kia hoặc là cưỡi phi cầm, hoặc là cưỡi tẩu thú, ai nấy đều có khí thế mạnh mẽ, tất cả đều là cao thủ, cường giả cấp bậc Đại Đế Tôn, Chí Cao Đế Tôn.Mà người dẫn đầu chính là tộc trưởng nhà họ Phạm - Phạm Minh Triệt.Cố Minh Thành nhìn thấy đám người nhà họ Phạm đến, sắc mặt lạnh xuống trong nháy mắt."Phạm Minh Triệt, đây là ý gì?"
“Làm phiền sư tôn lo lắng, chờ vết thương của đồ nhi tốt lên, trong Thượng Nguyên Thiên này, ai dám nói người một chữ không tốt, đồ nhi sẽ phá huỷ nhà của bọn họ!”
Tần Ninh cười ha ha nói: “Trông cậy vào mấy người các ngươi, có mà vi sư đã phải chết mấy trăm lần rồi”.
“…”
Một đêm bình lặng, ngày hôm sau, sáng sớm.
Người nhà họ Cố đã sớm đến dãy núi Lạc Nguyệt.
Đám người Cố Minh hành, Cố Thanh Nhan, Cố Thanh Huyên ở bên ngoài lầu các, lẳng lặng chờ đợi.
Thẳng cho đến khi Trần Nhất Mặc và Tần Ninh xuất hiện, Cố Minh Thành mới tiến lên, chắp tay xin lỗi nói: “Trần đại sư, đêm qua là sơ suất của chúng ta, quả thực là không nghĩ tới, lại có người phát điên ra tay với hai người trong dược sơn, thật sự xin lỗi”.
Trần Nhất Mặc mặc một bộ trường sam màu tím, eo thắt đai lưu ly tơ vàng, tóc dài buộc lên, hai mắt sáng ngời rạng rỡ, vẫn đeo mạng che mặt, đứng chắp tay.
"Không sao cả!"
Trần Nhất Mặc thản nhiên nói: "Bọn họ muốn tới thì tới, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc những người này có bao nhiêu vốn liếng có thể hao phí".
Trong lòng Cố Minh Thành vô cùng kinh ngạc.
Vốn cho rằng Trần Nhất Mặc chỉ có đan thuật cao siêu, bây giờ xem ra, thực lực của hắn ta chắc hẳn cũng sâu không lường được.
Đêm qua nghe nói là Tần Ninh bên cạnh Trần Nhất Mặc ra tay giết mấy vị Chí Cao Đế Tôn nhất phẩm nhị phẩm, còn làm mấy người bị thương nặng.
Một vị Đại Đế Tôn thất phẩm lại có thực lực như thế.
Nhìn Trần Nhất Mặc có vẻ đối xử với Tần Ninh như bạn bè, nhưng trên thực tế Tần Ninh hẳn là người hầu của Trần Nhất Mặc, một người hầu mà lại có thiên phú cao siêu như vậy, chắc chắn thực lực của Trần Nhất Mặc càng không cần phải nói.
Cố Minh Thành lập tức nói: "Trần đại sư cứ yên tâm, sau này, chỉ cần Trần đại sư còn ở dược sơn một ngày, nhà họ Cố ta nhất định sẽ bảo vệ dược sơn an toàn, để phòng ngừa những lũ tiểu nhân kia lại đến quấy rầy Trần đại sư".
"Ừm..."
Trần Nhất Mặc chậm rãi gật đầu.
Mà đúng vào lúc này, đột nhiên một đội hộ vệ đạp không đến, rơi xuống bên ngoài lầu các.
Sắc mặt một vị thống lĩnh Chí Cao Đế Tôn nhất phẩm cầm đầu khó coi nói: "Tộc trưởng, nhị gia, không xong rồi, người nhà họ Phạm đến".
"Nhà họ Phạm? Bọn họ tới làm cái gì?", Cố Minh Thành khẽ nói: "Dược sơn đã thuộc về nhà họ Cố chúng ta, mọi người đã tỷ thí xong rồi, còn tới nữa?"
Mà khi Cố Minh Thành vừa dứt lời, chỉ thấy được những tiếng xé gió vang lên ở bên ngoài dược sơn, từng bóng người đang đứng vững giữa không trung, quan sát xuống phía dưới.
Những người kia hoặc là cưỡi phi cầm, hoặc là cưỡi tẩu thú, ai nấy đều có khí thế mạnh mẽ, tất cả đều là cao thủ, cường giả cấp bậc Đại Đế Tôn, Chí Cao Đế Tôn.
Mà người dẫn đầu chính là tộc trưởng nhà họ Phạm - Phạm Minh Triệt.
Cố Minh Thành nhìn thấy đám người nhà họ Phạm đến, sắc mặt lạnh xuống trong nháy mắt.
"Phạm Minh Triệt, đây là ý gì?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Làm phiền sư tôn lo lắng, chờ vết thương của đồ nhi tốt lên, trong Thượng Nguyên Thiên này, ai dám nói người một chữ không tốt, đồ nhi sẽ phá huỷ nhà của bọn họ!”Tần Ninh cười ha ha nói: “Trông cậy vào mấy người các ngươi, có mà vi sư đã phải chết mấy trăm lần rồi”.“…”Một đêm bình lặng, ngày hôm sau, sáng sớm.Người nhà họ Cố đã sớm đến dãy núi Lạc Nguyệt.Đám người Cố Minh hành, Cố Thanh Nhan, Cố Thanh Huyên ở bên ngoài lầu các, lẳng lặng chờ đợi.Thẳng cho đến khi Trần Nhất Mặc và Tần Ninh xuất hiện, Cố Minh Thành mới tiến lên, chắp tay xin lỗi nói: “Trần đại sư, đêm qua là sơ suất của chúng ta, quả thực là không nghĩ tới, lại có người phát điên ra tay với hai người trong dược sơn, thật sự xin lỗi”.Trần Nhất Mặc mặc một bộ trường sam màu tím, eo thắt đai lưu ly tơ vàng, tóc dài buộc lên, hai mắt sáng ngời rạng rỡ, vẫn đeo mạng che mặt, đứng chắp tay."Không sao cả!"Trần Nhất Mặc thản nhiên nói: "Bọn họ muốn tới thì tới, ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc những người này có bao nhiêu vốn liếng có thể hao phí".Trong lòng Cố Minh Thành vô cùng kinh ngạc.Vốn cho rằng Trần Nhất Mặc chỉ có đan thuật cao siêu, bây giờ xem ra, thực lực của hắn ta chắc hẳn cũng sâu không lường được.Đêm qua nghe nói là Tần Ninh bên cạnh Trần Nhất Mặc ra tay giết mấy vị Chí Cao Đế Tôn nhất phẩm nhị phẩm, còn làm mấy người bị thương nặng.Một vị Đại Đế Tôn thất phẩm lại có thực lực như thế.Nhìn Trần Nhất Mặc có vẻ đối xử với Tần Ninh như bạn bè, nhưng trên thực tế Tần Ninh hẳn là người hầu của Trần Nhất Mặc, một người hầu mà lại có thiên phú cao siêu như vậy, chắc chắn thực lực của Trần Nhất Mặc càng không cần phải nói.Cố Minh Thành lập tức nói: "Trần đại sư cứ yên tâm, sau này, chỉ cần Trần đại sư còn ở dược sơn một ngày, nhà họ Cố ta nhất định sẽ bảo vệ dược sơn an toàn, để phòng ngừa những lũ tiểu nhân kia lại đến quấy rầy Trần đại sư"."Ừm..."Trần Nhất Mặc chậm rãi gật đầu.Mà đúng vào lúc này, đột nhiên một đội hộ vệ đạp không đến, rơi xuống bên ngoài lầu các.Sắc mặt một vị thống lĩnh Chí Cao Đế Tôn nhất phẩm cầm đầu khó coi nói: "Tộc trưởng, nhị gia, không xong rồi, người nhà họ Phạm đến"."Nhà họ Phạm? Bọn họ tới làm cái gì?", Cố Minh Thành khẽ nói: "Dược sơn đã thuộc về nhà họ Cố chúng ta, mọi người đã tỷ thí xong rồi, còn tới nữa?"Mà khi Cố Minh Thành vừa dứt lời, chỉ thấy được những tiếng xé gió vang lên ở bên ngoài dược sơn, từng bóng người đang đứng vững giữa không trung, quan sát xuống phía dưới.Những người kia hoặc là cưỡi phi cầm, hoặc là cưỡi tẩu thú, ai nấy đều có khí thế mạnh mẽ, tất cả đều là cao thủ, cường giả cấp bậc Đại Đế Tôn, Chí Cao Đế Tôn.Mà người dẫn đầu chính là tộc trưởng nhà họ Phạm - Phạm Minh Triệt.Cố Minh Thành nhìn thấy đám người nhà họ Phạm đến, sắc mặt lạnh xuống trong nháy mắt."Phạm Minh Triệt, đây là ý gì?"