“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 6986: Đồ không biết điều.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thiên Ngạn Nguyệt tiếp tục nói: "Trần đại sư...""Được rồi!"Lúc này, Thiên Ngạn Nguyệt bị ngắt lời, một giọng già nua vang lên ở phía sau nhà họ Thiên.Chỉ thấy được một lão già mặc đồ trắng chậm rãi đi ra, đến bên ngoài lầu các, đứng trên mặt đất, bên cạnh có mấy người mặc đan bào đi theo, một người trong đó chính là Dương Thư đại sư mặc cảm không bằng Trần Nhất Mặc.Một lão già có thể để cho Dương Thư đại sư là đan sư Chí Tôn trung cửu phẩm đi theo sau lưng.Người này hiển nhiên không đơn giản.Mà khi lão già xuất hiện và mở miệng, Thiên Ngạn Nguyệt cũng chắp tay khom người, không nói nữa.Lão già đi lại có chút tập tễnh, đến phía trước cách Trần Nhất Mặc và đám người nhà họ Cố không xa, cười nói: "Lão phu là Thiên Lạc, đặc biệt tới để chào Trần đại sư".Thiên Lạc?Giờ phút này, sắc mặt đám người nhà họ Cố không ngừng biến đổi.Đây là Thiên Lạc Đan Vương được vinh dự là một trong hai đại Đan Vương của Thiên La Vực!Một trong những trụ cột của nhà họ Thiên.Thế mà lại tự mình xuất hiện ở chỗ này.Lúc này Thiên Lạc nhìn về phía Trần Nhất Mặc, cười nói: "Dương Thư đã nói cho lão phu về đan thuật của Trần đại sư rồi, lão phu cũng đã xem qua sáu mươi mốt câu hỏi mà Trần đại sư liệt kê, vô cùng kinh ngạc!""Mặc dù những câu hỏi đó đều liên quan đến bảo đan Chí Tôn hạ cửu phẩm, bảo đan Chí Tôn trung cửu phẩm, thế nhưng lão phu lại có thể nhìn ra câu hỏi của Trần đại sư không phải đan sư Chí Tôn trung cửu phẩm thì không có khả năng biết được"."Hôm nay lão phu đến cũng là muốn luận đạo với Trần đại sư, không biết Trần đại sư có thể tham gia không?"Nghe thấy vậy, đám người lập tức kêu lên kinh ngạc.Đám người nhà họ Cố, nhà họ Phạm, nhà họ Thiên đều xì xào bàn tán.Thiên Lạc!La Vân Không!Một vị đến từ nhà họ Thiên, một vị đến từ nhà họ La, chính là trụ cột của hai gia tộc lớn, được vinh dự là Đan Vương của Thiên La Vực.Bởi vì người đời đều không biết rốt cuộc trong hai vị này, ai có đan thuật cao hơn một bậc, cho nên cả hai đều được gọi là Đan Vương.Có thể khiến Đan Vương nhìn trúng, đúng là hiếm thấy trên đời.Mà có thể được Đan Vương coi thành đối thủ, có thể nói là đủ để vang danh trong Thiên La Vực.Đan thuật của Trần Nhất Mặc thật sự đến trình độ đó, được vị Đan Vương đại sư này tán thưởng, coi là đối thủ, nguyện ý tự mình đến để tỷ thí sao?Lúc này, Trần Nhất Mặc nhìn về phía Thiên Lạc với tóc trắng xoá kia, lập tức nói: "Không thi được không?""Dù sao thì ngươi cũng thất bại, tham gia sẽ không có ý nghĩa".
Thiên Ngạn Nguyệt tiếp tục nói: "Trần đại sư..."
"Được rồi!"
Lúc này, Thiên Ngạn Nguyệt bị ngắt lời, một giọng già nua vang lên ở phía sau nhà họ Thiên.
Chỉ thấy được một lão già mặc đồ trắng chậm rãi đi ra, đến bên ngoài lầu các, đứng trên mặt đất, bên cạnh có mấy người mặc đan bào đi theo, một người trong đó chính là Dương Thư đại sư mặc cảm không bằng Trần Nhất Mặc.
Một lão già có thể để cho Dương Thư đại sư là đan sư Chí Tôn trung cửu phẩm đi theo sau lưng.
Người này hiển nhiên không đơn giản.
Mà khi lão già xuất hiện và mở miệng, Thiên Ngạn Nguyệt cũng chắp tay khom người, không nói nữa.
Lão già đi lại có chút tập tễnh, đến phía trước cách Trần Nhất Mặc và đám người nhà họ Cố không xa, cười nói: "Lão phu là Thiên Lạc, đặc biệt tới để chào Trần đại sư".
Thiên Lạc?
Giờ phút này, sắc mặt đám người nhà họ Cố không ngừng biến đổi.
Đây là Thiên Lạc Đan Vương được vinh dự là một trong hai đại Đan Vương của Thiên La Vực!
Một trong những trụ cột của nhà họ Thiên.
Thế mà lại tự mình xuất hiện ở chỗ này.
Lúc này Thiên Lạc nhìn về phía Trần Nhất Mặc, cười nói: "Dương Thư đã nói cho lão phu về đan thuật của Trần đại sư rồi, lão phu cũng đã xem qua sáu mươi mốt câu hỏi mà Trần đại sư liệt kê, vô cùng kinh ngạc!"
"Mặc dù những câu hỏi đó đều liên quan đến bảo đan Chí Tôn hạ cửu phẩm, bảo đan Chí Tôn trung cửu phẩm, thế nhưng lão phu lại có thể nhìn ra câu hỏi của Trần đại sư không phải đan sư Chí Tôn trung cửu phẩm thì không có khả năng biết được".
"Hôm nay lão phu đến cũng là muốn luận đạo với Trần đại sư, không biết Trần đại sư có thể tham gia không?"
Nghe thấy vậy, đám người lập tức kêu lên kinh ngạc.
Đám người nhà họ Cố, nhà họ Phạm, nhà họ Thiên đều xì xào bàn tán.
Thiên Lạc!
La Vân Không!
Một vị đến từ nhà họ Thiên, một vị đến từ nhà họ La, chính là trụ cột của hai gia tộc lớn, được vinh dự là Đan Vương của Thiên La Vực.
Bởi vì người đời đều không biết rốt cuộc trong hai vị này, ai có đan thuật cao hơn một bậc, cho nên cả hai đều được gọi là Đan Vương.
Có thể khiến Đan Vương nhìn trúng, đúng là hiếm thấy trên đời.
Mà có thể được Đan Vương coi thành đối thủ, có thể nói là đủ để vang danh trong Thiên La Vực.
Đan thuật của Trần Nhất Mặc thật sự đến trình độ đó, được vị Đan Vương đại sư này tán thưởng, coi là đối thủ, nguyện ý tự mình đến để tỷ thí sao?
Lúc này, Trần Nhất Mặc nhìn về phía Thiên Lạc với tóc trắng xoá kia, lập tức nói: "Không thi được không?"
"Dù sao thì ngươi cũng thất bại, tham gia sẽ không có ý nghĩa".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thiên Ngạn Nguyệt tiếp tục nói: "Trần đại sư...""Được rồi!"Lúc này, Thiên Ngạn Nguyệt bị ngắt lời, một giọng già nua vang lên ở phía sau nhà họ Thiên.Chỉ thấy được một lão già mặc đồ trắng chậm rãi đi ra, đến bên ngoài lầu các, đứng trên mặt đất, bên cạnh có mấy người mặc đan bào đi theo, một người trong đó chính là Dương Thư đại sư mặc cảm không bằng Trần Nhất Mặc.Một lão già có thể để cho Dương Thư đại sư là đan sư Chí Tôn trung cửu phẩm đi theo sau lưng.Người này hiển nhiên không đơn giản.Mà khi lão già xuất hiện và mở miệng, Thiên Ngạn Nguyệt cũng chắp tay khom người, không nói nữa.Lão già đi lại có chút tập tễnh, đến phía trước cách Trần Nhất Mặc và đám người nhà họ Cố không xa, cười nói: "Lão phu là Thiên Lạc, đặc biệt tới để chào Trần đại sư".Thiên Lạc?Giờ phút này, sắc mặt đám người nhà họ Cố không ngừng biến đổi.Đây là Thiên Lạc Đan Vương được vinh dự là một trong hai đại Đan Vương của Thiên La Vực!Một trong những trụ cột của nhà họ Thiên.Thế mà lại tự mình xuất hiện ở chỗ này.Lúc này Thiên Lạc nhìn về phía Trần Nhất Mặc, cười nói: "Dương Thư đã nói cho lão phu về đan thuật của Trần đại sư rồi, lão phu cũng đã xem qua sáu mươi mốt câu hỏi mà Trần đại sư liệt kê, vô cùng kinh ngạc!""Mặc dù những câu hỏi đó đều liên quan đến bảo đan Chí Tôn hạ cửu phẩm, bảo đan Chí Tôn trung cửu phẩm, thế nhưng lão phu lại có thể nhìn ra câu hỏi của Trần đại sư không phải đan sư Chí Tôn trung cửu phẩm thì không có khả năng biết được"."Hôm nay lão phu đến cũng là muốn luận đạo với Trần đại sư, không biết Trần đại sư có thể tham gia không?"Nghe thấy vậy, đám người lập tức kêu lên kinh ngạc.Đám người nhà họ Cố, nhà họ Phạm, nhà họ Thiên đều xì xào bàn tán.Thiên Lạc!La Vân Không!Một vị đến từ nhà họ Thiên, một vị đến từ nhà họ La, chính là trụ cột của hai gia tộc lớn, được vinh dự là Đan Vương của Thiên La Vực.Bởi vì người đời đều không biết rốt cuộc trong hai vị này, ai có đan thuật cao hơn một bậc, cho nên cả hai đều được gọi là Đan Vương.Có thể khiến Đan Vương nhìn trúng, đúng là hiếm thấy trên đời.Mà có thể được Đan Vương coi thành đối thủ, có thể nói là đủ để vang danh trong Thiên La Vực.Đan thuật của Trần Nhất Mặc thật sự đến trình độ đó, được vị Đan Vương đại sư này tán thưởng, coi là đối thủ, nguyện ý tự mình đến để tỷ thí sao?Lúc này, Trần Nhất Mặc nhìn về phía Thiên Lạc với tóc trắng xoá kia, lập tức nói: "Không thi được không?""Dù sao thì ngươi cũng thất bại, tham gia sẽ không có ý nghĩa".