“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7004: “Đúng vậy! Con đã bán rồi”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vừa rồi ông ta nói với Trần Nhất Mặc hoặc là tự sát, hoặc là bồi dưỡng đan sư cho nhà họ Thiên, cả đời không được rời khỏi nhà họ Thiên.Mà Trần Nhất Mặc lại trở tay nói hoặc là ông ta dẫn người nhà họ Thiên cút đi, hoặc là phá hủy xương cốt của người nhà họ Thiên.Kẻ này có ý gì?Thiên Ngạn Trác lạnh lùng khinh thường nói: "Hôm nay nếu không phải La Vân Không ở đây, Trần Nhất Mặc chắc chắn sẽ phải chết, làm sao?Nhặt về một cái mạng, còn không phục?"Tần Ninh nhìn về phía Thiên Ngạn Trác, lạnh lùng nói: "Ta hỏi ngươi chọn cái nào?"Giờ phút này, Trần Nhất Mặc nhìn bóng lưng Tần Ninh, vô cùng kích động.Sư phụ không phát uy, thật sự coi là con mèo bệnh sao?Bây giờ sư phụ đã thể hiện ra uy thế rồi! Lúc này trong lòng Trần Nhất Mặc vô cùng kích động, hắn ta còn tưởng rằng sư phụ đã tu thân dưỡng tính mấy đời, trở nên lạnh nhạt rồi chứ.Thế nhưng đám người La Vĩnh Binh, Cố Minh Thành lại trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Ninh.Tên này điên rồi sao?Nhà họ Thiên và Huyết Thần Cung có thể dừng tay hoàn toàn là nể mặt La Vân Không.Tên nhóc này... đừng gây chuyện chứ! Mọi chuyện đã sắp kết thúc, một câu của Tần Ninh lại như muốn gây ra sóng gió.Thiên Ngạn Trác nhìn về phía La Vĩnh Binh, khẽ nói: "La Vĩnh Binh, ta đã cho nhà họ La các ngươi mặt mũi, đây là tự hắn muốn chết!""Muốn chết?"Tần Ninh nhìn Thiên Ngạn Trác một cái, cười nói: "Ngươi còn chưa xứng!""Trần Nhất Mặc nói người nhà họ Thiên hoặc là cút, hoặc là chết, là cút hay là chết, tự ngươi lựa chọn!"Giờ phút này, tất cả mọi người đều trầm mặc.Tần Ninh nói chính là... cút hoặc chết."Đúng là quá nực cười!"Thiên Ngạn Trác quát: "Ngươi thật sự cho rằng ta sợ các ngươi?Chẳng qua là nể mặt La Vân Không nên mới tha các ngươi tội chết, còn dám bảo ta cút ư?Ngươi xứng sao?"Giờ phút này, khí thế trong cơ thể Thiên Ngạn Trác bộc phát ra.Bán bộ Cực Cảnh! Pháp thân hư ảo, gần như hòa làm một thể với thân xác.Chưa tới Cực Cảnh, thế nhưng cũng đã sờ tới cánh cửa của Cực Cảnh rồi.Tần Ninh bước ra một bước nữa, nói: "Ta tự nhận là rất xứng!""Muốn chết!"Thiên Ngạn Trác quát: "La Vĩnh Binh, La Vân Không, ta đã cho nhà họ La các ngươi mặt mũi, đây chính là tự hắn muốn chết, không trách được ta!"
Vừa rồi ông ta nói với Trần Nhất Mặc hoặc là tự sát, hoặc là bồi dưỡng đan sư cho nhà họ Thiên, cả đời không được rời khỏi nhà họ Thiên.
Mà Trần Nhất Mặc lại trở tay nói hoặc là ông ta dẫn người nhà họ Thiên cút đi, hoặc là phá hủy xương cốt của người nhà họ Thiên.
Kẻ này có ý gì?
Thiên Ngạn Trác lạnh lùng khinh thường nói: "Hôm nay nếu không phải La Vân Không ở đây, Trần Nhất Mặc chắc chắn sẽ phải chết, làm sao?
Nhặt về một cái mạng, còn không phục?"
Tần Ninh nhìn về phía Thiên Ngạn Trác, lạnh lùng nói: "Ta hỏi ngươi chọn cái nào?"
Giờ phút này, Trần Nhất Mặc nhìn bóng lưng Tần Ninh, vô cùng kích động.
Sư phụ không phát uy, thật sự coi là con mèo bệnh sao?
Bây giờ sư phụ đã thể hiện ra uy thế rồi! Lúc này trong lòng Trần Nhất Mặc vô cùng kích động, hắn ta còn tưởng rằng sư phụ đã tu thân dưỡng tính mấy đời, trở nên lạnh nhạt rồi chứ.
Thế nhưng đám người La Vĩnh Binh, Cố Minh Thành lại trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Ninh.
Tên này điên rồi sao?
Nhà họ Thiên và Huyết Thần Cung có thể dừng tay hoàn toàn là nể mặt La Vân Không.
Tên nhóc này... đừng gây chuyện chứ! Mọi chuyện đã sắp kết thúc, một câu của Tần Ninh lại như muốn gây ra sóng gió.
Thiên Ngạn Trác nhìn về phía La Vĩnh Binh, khẽ nói: "La Vĩnh Binh, ta đã cho nhà họ La các ngươi mặt mũi, đây là tự hắn muốn chết!"
"Muốn chết?"
Tần Ninh nhìn Thiên Ngạn Trác một cái, cười nói: "Ngươi còn chưa xứng!"
"Trần Nhất Mặc nói người nhà họ Thiên hoặc là cút, hoặc là chết, là cút hay là chết, tự ngươi lựa chọn!"
Giờ phút này, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Tần Ninh nói chính là... cút hoặc chết.
"Đúng là quá nực cười!"
Thiên Ngạn Trác quát: "Ngươi thật sự cho rằng ta sợ các ngươi?
Chẳng qua là nể mặt La Vân Không nên mới tha các ngươi tội chết, còn dám bảo ta cút ư?
Ngươi xứng sao?"
Giờ phút này, khí thế trong cơ thể Thiên Ngạn Trác bộc phát ra.
Bán bộ Cực Cảnh! Pháp thân hư ảo, gần như hòa làm một thể với thân xác.
Chưa tới Cực Cảnh, thế nhưng cũng đã sờ tới cánh cửa của Cực Cảnh rồi.
Tần Ninh bước ra một bước nữa, nói: "Ta tự nhận là rất xứng!"
"Muốn chết!"
Thiên Ngạn Trác quát: "La Vĩnh Binh, La Vân Không, ta đã cho nhà họ La các ngươi mặt mũi, đây chính là tự hắn muốn chết, không trách được ta!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vừa rồi ông ta nói với Trần Nhất Mặc hoặc là tự sát, hoặc là bồi dưỡng đan sư cho nhà họ Thiên, cả đời không được rời khỏi nhà họ Thiên.Mà Trần Nhất Mặc lại trở tay nói hoặc là ông ta dẫn người nhà họ Thiên cút đi, hoặc là phá hủy xương cốt của người nhà họ Thiên.Kẻ này có ý gì?Thiên Ngạn Trác lạnh lùng khinh thường nói: "Hôm nay nếu không phải La Vân Không ở đây, Trần Nhất Mặc chắc chắn sẽ phải chết, làm sao?Nhặt về một cái mạng, còn không phục?"Tần Ninh nhìn về phía Thiên Ngạn Trác, lạnh lùng nói: "Ta hỏi ngươi chọn cái nào?"Giờ phút này, Trần Nhất Mặc nhìn bóng lưng Tần Ninh, vô cùng kích động.Sư phụ không phát uy, thật sự coi là con mèo bệnh sao?Bây giờ sư phụ đã thể hiện ra uy thế rồi! Lúc này trong lòng Trần Nhất Mặc vô cùng kích động, hắn ta còn tưởng rằng sư phụ đã tu thân dưỡng tính mấy đời, trở nên lạnh nhạt rồi chứ.Thế nhưng đám người La Vĩnh Binh, Cố Minh Thành lại trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Ninh.Tên này điên rồi sao?Nhà họ Thiên và Huyết Thần Cung có thể dừng tay hoàn toàn là nể mặt La Vân Không.Tên nhóc này... đừng gây chuyện chứ! Mọi chuyện đã sắp kết thúc, một câu của Tần Ninh lại như muốn gây ra sóng gió.Thiên Ngạn Trác nhìn về phía La Vĩnh Binh, khẽ nói: "La Vĩnh Binh, ta đã cho nhà họ La các ngươi mặt mũi, đây là tự hắn muốn chết!""Muốn chết?"Tần Ninh nhìn Thiên Ngạn Trác một cái, cười nói: "Ngươi còn chưa xứng!""Trần Nhất Mặc nói người nhà họ Thiên hoặc là cút, hoặc là chết, là cút hay là chết, tự ngươi lựa chọn!"Giờ phút này, tất cả mọi người đều trầm mặc.Tần Ninh nói chính là... cút hoặc chết."Đúng là quá nực cười!"Thiên Ngạn Trác quát: "Ngươi thật sự cho rằng ta sợ các ngươi?Chẳng qua là nể mặt La Vân Không nên mới tha các ngươi tội chết, còn dám bảo ta cút ư?Ngươi xứng sao?"Giờ phút này, khí thế trong cơ thể Thiên Ngạn Trác bộc phát ra.Bán bộ Cực Cảnh! Pháp thân hư ảo, gần như hòa làm một thể với thân xác.Chưa tới Cực Cảnh, thế nhưng cũng đã sờ tới cánh cửa của Cực Cảnh rồi.Tần Ninh bước ra một bước nữa, nói: "Ta tự nhận là rất xứng!""Muốn chết!"Thiên Ngạn Trác quát: "La Vĩnh Binh, La Vân Không, ta đã cho nhà họ La các ngươi mặt mũi, đây chính là tự hắn muốn chết, không trách được ta!"