“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7038: "Thế thì đúng rồi".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, Tần Ninh cũng đưa mắt về phía thanh niên."Chu Trạch đúng không!"Hắn ôn tồn nói: "Nhà họ Chu nhúng tay đủ rồi đấy"."Nhà họ Chu muốn làm gì đâu phải chuyện của ngươi?", Chu Trạch hờ hững nói: "Cứ đứng yên đó mà chịu chết đi".Nói rồi hắn ta siết chặt nắm đấm, tỏa khí thế đáng sợ của mình ra.Tiếng ầm ầm vang lên không dứt, mang đến uy thế khiến cho người ta hãi hùng."Khai Thiên Nguyên Điển!""Khai Thiên Hoàng Cực Chưởng!"Chu Trạch vừa hô lên đã tung một cú chưởng xuống.Trong giây lát, khí Huyền Hoàng ngưng tụ ra khắp bốn phương tám hướng rồi lập tức bùng phát. Quả là một thứ sức mạnh hùng hậu, tất cả mọi người đều hãi hùng trước nó.Một chưởng ấn từ trên trời giáng xuống.Tần Ninh thấy vậy thì giễu cợt: "Võ quyết cực đạo trấn thủ của nhà họ Chu, Khai Thiên Nguyên Điển đây mà!”"Nguyên điển có đến bốn tầng nhưng Chu Trạch nhà ngươi chỉ mới học được Hoàng Quyển thôi mà?"Tần Ninh tiến lên một bước với thanh trường kiếm trên tay, uy áp vừa sắc bén vừa đầy bạo lực."Thiên Long Trảm!"Một kiếm chém ra, thân rồng cuốn lấy Kiếm Thể lập tức ập tới.Kiếm khí và chưởng kình va uỳnh vào nhau, tức thì xé toạc cả không gian, khiến cho dãy núi Lạc Nguyệt cũng bắt đầu rung lắc dữ dội.Thật lâu sau, cơn động đất mới dịu xuống, tất cả đều chìm vào tĩnh lặng.Tần Ninh và Chu Trạch người đứng trên người đứng dưới, kìm kẹp lẫn nhau.Trong lòng Chương Vân Kinh vừa mừng vừa sợ trước cảnh tượng ấy.Sợ vì không ngờ thực lực của Tần Ninh lại mạnh đến nỗi có thể giao thủ với cường giả linh giả cảnh giới Tam Văn.Mừng vì Chu Trạch thật sự có lòng tự tôn cao, hắn ta không cần biết Trần Nhất Mặc có phải là Trần Nhất Mặc kia không mà đã muốn bắt đi, rồi sau đó muốn tính gì thì tính.Dù gì ở Thượng Nguyên Thiên, nhà họ Chu quả thật là sự tồn tại đứng ở tít trên cao, không để thứ gì vào mắt.Điều làm hắn ta ngạc nhiên hơn cả là Tần Ninh không hề lùi một bước nào mà cứ liên tục đánh nhau với Chu Trạch như thế.Lẽ nào tên này không biết tiếng tăm của nhà họ Chu?Trên Thượng Nguyên Thiên.Lẫn bảy thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương.Đều do hai đại gia tộc cầm trịch.Đó là nhà họ Nguyên!Và nhà họ Chu!
Lúc này, Tần Ninh cũng đưa mắt về phía thanh niên.
"Chu Trạch đúng không!"
Hắn ôn tồn nói: "Nhà họ Chu nhúng tay đủ rồi đấy".
"Nhà họ Chu muốn làm gì đâu phải chuyện của ngươi?", Chu Trạch hờ hững nói: "Cứ đứng yên đó mà chịu chết đi".
Nói rồi hắn ta siết chặt nắm đấm, tỏa khí thế đáng sợ của mình ra.
Tiếng ầm ầm vang lên không dứt, mang đến uy thế khiến cho người ta hãi hùng.
"Khai Thiên Nguyên Điển!"
"Khai Thiên Hoàng Cực Chưởng!"
Chu Trạch vừa hô lên đã tung một cú chưởng xuống.
Trong giây lát, khí Huyền Hoàng ngưng tụ ra khắp bốn phương tám hướng rồi lập tức bùng phát. Quả là một thứ sức mạnh hùng hậu, tất cả mọi người đều hãi hùng trước nó.
Một chưởng ấn từ trên trời giáng xuống.
Tần Ninh thấy vậy thì giễu cợt: "Võ quyết cực đạo trấn thủ của nhà họ Chu, Khai Thiên Nguyên Điển đây mà!”
"Nguyên điển có đến bốn tầng nhưng Chu Trạch nhà ngươi chỉ mới học được Hoàng Quyển thôi mà?"
Tần Ninh tiến lên một bước với thanh trường kiếm trên tay, uy áp vừa sắc bén vừa đầy bạo lực.
"Thiên Long Trảm!"
Một kiếm chém ra, thân rồng cuốn lấy Kiếm Thể lập tức ập tới.
Kiếm khí và chưởng kình va uỳnh vào nhau, tức thì xé toạc cả không gian, khiến cho dãy núi Lạc Nguyệt cũng bắt đầu rung lắc dữ dội.
Thật lâu sau, cơn động đất mới dịu xuống, tất cả đều chìm vào tĩnh lặng.
Tần Ninh và Chu Trạch người đứng trên người đứng dưới, kìm kẹp lẫn nhau.
Trong lòng Chương Vân Kinh vừa mừng vừa sợ trước cảnh tượng ấy.
Sợ vì không ngờ thực lực của Tần Ninh lại mạnh đến nỗi có thể giao thủ với cường giả linh giả cảnh giới Tam Văn.
Mừng vì Chu Trạch thật sự có lòng tự tôn cao, hắn ta không cần biết Trần Nhất Mặc có phải là Trần Nhất Mặc kia không mà đã muốn bắt đi, rồi sau đó muốn tính gì thì tính.
Dù gì ở Thượng Nguyên Thiên, nhà họ Chu quả thật là sự tồn tại đứng ở tít trên cao, không để thứ gì vào mắt.
Điều làm hắn ta ngạc nhiên hơn cả là Tần Ninh không hề lùi một bước nào mà cứ liên tục đánh nhau với Chu Trạch như thế.
Lẽ nào tên này không biết tiếng tăm của nhà họ Chu?
Trên Thượng Nguyên Thiên.
Lẫn bảy thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương.
Đều do hai đại gia tộc cầm trịch.
Đó là nhà họ Nguyên!
Và nhà họ Chu!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, Tần Ninh cũng đưa mắt về phía thanh niên."Chu Trạch đúng không!"Hắn ôn tồn nói: "Nhà họ Chu nhúng tay đủ rồi đấy"."Nhà họ Chu muốn làm gì đâu phải chuyện của ngươi?", Chu Trạch hờ hững nói: "Cứ đứng yên đó mà chịu chết đi".Nói rồi hắn ta siết chặt nắm đấm, tỏa khí thế đáng sợ của mình ra.Tiếng ầm ầm vang lên không dứt, mang đến uy thế khiến cho người ta hãi hùng."Khai Thiên Nguyên Điển!""Khai Thiên Hoàng Cực Chưởng!"Chu Trạch vừa hô lên đã tung một cú chưởng xuống.Trong giây lát, khí Huyền Hoàng ngưng tụ ra khắp bốn phương tám hướng rồi lập tức bùng phát. Quả là một thứ sức mạnh hùng hậu, tất cả mọi người đều hãi hùng trước nó.Một chưởng ấn từ trên trời giáng xuống.Tần Ninh thấy vậy thì giễu cợt: "Võ quyết cực đạo trấn thủ của nhà họ Chu, Khai Thiên Nguyên Điển đây mà!”"Nguyên điển có đến bốn tầng nhưng Chu Trạch nhà ngươi chỉ mới học được Hoàng Quyển thôi mà?"Tần Ninh tiến lên một bước với thanh trường kiếm trên tay, uy áp vừa sắc bén vừa đầy bạo lực."Thiên Long Trảm!"Một kiếm chém ra, thân rồng cuốn lấy Kiếm Thể lập tức ập tới.Kiếm khí và chưởng kình va uỳnh vào nhau, tức thì xé toạc cả không gian, khiến cho dãy núi Lạc Nguyệt cũng bắt đầu rung lắc dữ dội.Thật lâu sau, cơn động đất mới dịu xuống, tất cả đều chìm vào tĩnh lặng.Tần Ninh và Chu Trạch người đứng trên người đứng dưới, kìm kẹp lẫn nhau.Trong lòng Chương Vân Kinh vừa mừng vừa sợ trước cảnh tượng ấy.Sợ vì không ngờ thực lực của Tần Ninh lại mạnh đến nỗi có thể giao thủ với cường giả linh giả cảnh giới Tam Văn.Mừng vì Chu Trạch thật sự có lòng tự tôn cao, hắn ta không cần biết Trần Nhất Mặc có phải là Trần Nhất Mặc kia không mà đã muốn bắt đi, rồi sau đó muốn tính gì thì tính.Dù gì ở Thượng Nguyên Thiên, nhà họ Chu quả thật là sự tồn tại đứng ở tít trên cao, không để thứ gì vào mắt.Điều làm hắn ta ngạc nhiên hơn cả là Tần Ninh không hề lùi một bước nào mà cứ liên tục đánh nhau với Chu Trạch như thế.Lẽ nào tên này không biết tiếng tăm của nhà họ Chu?Trên Thượng Nguyên Thiên.Lẫn bảy thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương.Đều do hai đại gia tộc cầm trịch.Đó là nhà họ Nguyên!Và nhà họ Chu!