“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7047: "Lão già, ông chết với tôi!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Không thể ngờ được rằng hai vị cung chủ Tỉnh Hướng Dương và Dư Hoàng lại không làm gì được Tần Ninh.Điều này làm cho sắc mặt hai người hết sức khó coi.Bọn họ là linh giả cảnh giới Tam Văn cơ mà!Thực lực này xem như đã được xếp vào chiến lực hàng đầu trong bảy đại vực rồi, vậy mà họ lại không thể làm một Chí Cao Đế Tôn tứ phẩm như Tần Ninh nao núng."Hôm nay Huyết Thần mà không xuất hiện thì hai ngươi chết chắc".Sau vài hiệp giao thủ, Tần Ninh đã từ từ lần ra cách ra chiêu của hai người, trong lòng đã có những đánh giá nhất định."Thần Long Phá!"Bỗng nhiên, sau tiếng gầm thét, kiếm Thần Long trên tay trái Tần Ninh như hóa thành một cơn gió lốc, thình lình xoay tròn, trong chốc lát đã lao vụt tới chỗ Tỉnh Hướng Dương.Hắn ta biến sắc, vừa định phòng thủ thì bỗng nhiên có một con thần long bay ra từ trong cơn giông tố.Ầm...Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.Thân hình thần long đâm xuyên qua cơ thể Tỉnh Hướng Dương, ba đạo thần văn kia như muốn ngăn cản nó lại nhưng lại bị móng của thần long cào rách.Tỉnh Hướng Dương bật ra tiếng rên nhỏ, hắn ta cúi đầu nhìn, phát hiện toàn bộ khuôn ngực mình đã bị khoét rỗng, khí huyết cạn kiệt..."Ngươi..."Hắn ta chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày mình chết trong tay một võ giả Chí Cao Đế Tôn.Ở phía bên kia, Dư Hoàng đã mặt mày tái mét từ khi nào. Hắn ta chỉ biết đứng sững như trời trồng.Tần Ninh ngước mắt nhìn Dư Hoàng, hai thanh kiếm trên tay nháy sáng.Tiếng ầm ầm thình lình bùng nổ.Sức mạnh trời đất dâng trào.Tần Ninh vừa nhìn Dư Hoàng vừa tiến lại gần hắn ta từng chút một, sát khí cũng từng lúc được ngưng tụ."Tần Ninh!"Dư Hoàng hét toáng lên: "Sự trang nghiêm của Huyết Thần Cung không phải thứ ngươi có thể giẫm đạp được đâu!""Vậy sao? Thế nếu ta cố ý đạp lên thì sao?""Ngươi chết chắc!""Tiếc là ngươi không thể thấy được cảnh đó!"
Không thể ngờ được rằng hai vị cung chủ Tỉnh Hướng Dương và Dư Hoàng lại không làm gì được Tần Ninh.
Điều này làm cho sắc mặt hai người hết sức khó coi.
Bọn họ là linh giả cảnh giới Tam Văn cơ mà!
Thực lực này xem như đã được xếp vào chiến lực hàng đầu trong bảy đại vực rồi, vậy mà họ lại không thể làm một Chí Cao Đế Tôn tứ phẩm như Tần Ninh nao núng.
"Hôm nay Huyết Thần mà không xuất hiện thì hai ngươi chết chắc".
Sau vài hiệp giao thủ, Tần Ninh đã từ từ lần ra cách ra chiêu của hai người, trong lòng đã có những đánh giá nhất định.
"Thần Long Phá!"
Bỗng nhiên, sau tiếng gầm thét, kiếm Thần Long trên tay trái Tần Ninh như hóa thành một cơn gió lốc, thình lình xoay tròn, trong chốc lát đã lao vụt tới chỗ Tỉnh Hướng Dương.
Hắn ta biến sắc, vừa định phòng thủ thì bỗng nhiên có một con thần long bay ra từ trong cơn giông tố.
Ầm...
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Thân hình thần long đâm xuyên qua cơ thể Tỉnh Hướng Dương, ba đạo thần văn kia như muốn ngăn cản nó lại nhưng lại bị móng của thần long cào rách.
Tỉnh Hướng Dương bật ra tiếng rên nhỏ, hắn ta cúi đầu nhìn, phát hiện toàn bộ khuôn ngực mình đã bị khoét rỗng, khí huyết cạn kiệt...
"Ngươi..."
Hắn ta chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày mình chết trong tay một võ giả Chí Cao Đế Tôn.
Ở phía bên kia, Dư Hoàng đã mặt mày tái mét từ khi nào. Hắn ta chỉ biết đứng sững như trời trồng.
Tần Ninh ngước mắt nhìn Dư Hoàng, hai thanh kiếm trên tay nháy sáng.
Tiếng ầm ầm thình lình bùng nổ.
Sức mạnh trời đất dâng trào.
Tần Ninh vừa nhìn Dư Hoàng vừa tiến lại gần hắn ta từng chút một, sát khí cũng từng lúc được ngưng tụ.
"Tần Ninh!"
Dư Hoàng hét toáng lên: "Sự trang nghiêm của Huyết Thần Cung không phải thứ ngươi có thể giẫm đạp được đâu!"
"Vậy sao? Thế nếu ta cố ý đạp lên thì sao?"
"Ngươi chết chắc!"
"Tiếc là ngươi không thể thấy được cảnh đó!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Không thể ngờ được rằng hai vị cung chủ Tỉnh Hướng Dương và Dư Hoàng lại không làm gì được Tần Ninh.Điều này làm cho sắc mặt hai người hết sức khó coi.Bọn họ là linh giả cảnh giới Tam Văn cơ mà!Thực lực này xem như đã được xếp vào chiến lực hàng đầu trong bảy đại vực rồi, vậy mà họ lại không thể làm một Chí Cao Đế Tôn tứ phẩm như Tần Ninh nao núng."Hôm nay Huyết Thần mà không xuất hiện thì hai ngươi chết chắc".Sau vài hiệp giao thủ, Tần Ninh đã từ từ lần ra cách ra chiêu của hai người, trong lòng đã có những đánh giá nhất định."Thần Long Phá!"Bỗng nhiên, sau tiếng gầm thét, kiếm Thần Long trên tay trái Tần Ninh như hóa thành một cơn gió lốc, thình lình xoay tròn, trong chốc lát đã lao vụt tới chỗ Tỉnh Hướng Dương.Hắn ta biến sắc, vừa định phòng thủ thì bỗng nhiên có một con thần long bay ra từ trong cơn giông tố.Ầm...Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.Thân hình thần long đâm xuyên qua cơ thể Tỉnh Hướng Dương, ba đạo thần văn kia như muốn ngăn cản nó lại nhưng lại bị móng của thần long cào rách.Tỉnh Hướng Dương bật ra tiếng rên nhỏ, hắn ta cúi đầu nhìn, phát hiện toàn bộ khuôn ngực mình đã bị khoét rỗng, khí huyết cạn kiệt..."Ngươi..."Hắn ta chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày mình chết trong tay một võ giả Chí Cao Đế Tôn.Ở phía bên kia, Dư Hoàng đã mặt mày tái mét từ khi nào. Hắn ta chỉ biết đứng sững như trời trồng.Tần Ninh ngước mắt nhìn Dư Hoàng, hai thanh kiếm trên tay nháy sáng.Tiếng ầm ầm thình lình bùng nổ.Sức mạnh trời đất dâng trào.Tần Ninh vừa nhìn Dư Hoàng vừa tiến lại gần hắn ta từng chút một, sát khí cũng từng lúc được ngưng tụ."Tần Ninh!"Dư Hoàng hét toáng lên: "Sự trang nghiêm của Huyết Thần Cung không phải thứ ngươi có thể giẫm đạp được đâu!""Vậy sao? Thế nếu ta cố ý đạp lên thì sao?""Ngươi chết chắc!""Tiếc là ngươi không thể thấy được cảnh đó!"