“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7062: “Đừng quậy nữa”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một người đàn ông trung niên khác đứng phía sau mở miệng nói."Ngươi bảo ta tỉnh táo như thế nào được?"Chu Khâm tức sùi bọt mép, quát: "Chu Trạch đã chết!"Lúc này, hai người đứng sóng vai, mấy vạn người dưới đất xung quanh đều không dám thở, không ai dám ho he gì."Trần Nhất Mặc ở đâu?"Chu Khâm tiếp tục quát.Bây giờ tâm trạng ông ta cực kỳ không tốt.Nhận được tin tức từ Huyết Thần Cung, bên trong Thiên La Vực xuất hiện một người tên là Trần Nhất Mặc, đan thuật cao siêu, mà đúng là nhà họ Chu đang âm thầm tìm kiếm Trần Nhất Mặc.Thế là gia tộc đã điều động thanh niên thiên tài Chu Trạch đến.Ông ta và Chu Dung đang chấp hành nhiệm vụ trong một vực khác, nhận được lệnh mà gia tộc truyền đến liền vội vàng chạy đến.Nhưng mà ai ngờ được thế mà Chu Trạch đã bị giết."Ông nội ngươi ở chỗ này!"Lúc này Trần Nhất Mặc sải bước ra nhìn về phía hai người Chu Trạch, Chu Dung kia, ánh mắt lạnh như băng.Chu Khâm nhìn chằm chằm Trần Nhất Mặc, lập tức vung bàn tay lên, một bức tranh xuất hiện trong tay, Chu Khâm cầm lấy bức tranh để so sánh, lẩm bẩm nói: "Quả nhiên là ngươi!"Giờ phút này ánh mắt Chu Khâm cũng vô cùng kinh ngạc.Đúng là Trần Nhất Mặc kia!"Ông nội ngươi ngồi không thay tên, đứng không sửa họ!"Lúc này ánh mắt của Trần Nhất Mặc như có lửa giận, nhìn về phía hai người.Đám khốn kiếp nhà họ Chu!"Tần Ninh..."Mà giờ phút này, một bóng người rơi từ giữa không trung xuống đất ầm một tiếng.Diệp Viên Viên lao nhanh ra đón lấy cơ thể kia, chính là Tần Ninh toàn thân đẫm máu."Tần Ninh..."Bàn tay của Diệp Viên Viên có chút run rẩy, ôm chặt Tần Ninh.Trần Nhất Mặc đi đến trước mặt Tần Ninh, đưa tay bắt mạch, sắc mặt lập tức khó coi hẳn đi."Sư phụ..."Trong lòng Trần Nhất Mặc vô cùng ảo não.Mà lúc này trên không trung, hai người Chu Khâm và Chu Dung nhìn thẳng vào Trần Nhất Mặc, lạnh lùng nói: "Đưa hắn ta về!""Vâng!"Sắc mặt hơn mười vị cường giả nhà họ Chu xung quanh đều vô cùng lạnh lùng, tới gần từng bước một.Mà vào lúc này, Tần Ninh nằm trong lòng Diệp Viên Viên trên mặt đất, chậm rãi duỗi bàn tay ra như muốn đứng dậy, bảo vệ Trần Nhất Mặc.

Một người đàn ông trung niên khác đứng phía sau mở miệng nói.

"Ngươi bảo ta tỉnh táo như thế nào được?"

Chu Khâm tức sùi bọt mép, quát: "Chu Trạch đã chết!"

Lúc này, hai người đứng sóng vai, mấy vạn người dưới đất xung quanh đều không dám thở, không ai dám ho he gì.

"Trần Nhất Mặc ở đâu?"

Chu Khâm tiếp tục quát.

Bây giờ tâm trạng ông ta cực kỳ không tốt.

Nhận được tin tức từ Huyết Thần Cung, bên trong Thiên La Vực xuất hiện một người tên là Trần Nhất Mặc, đan thuật cao siêu, mà đúng là nhà họ Chu đang âm thầm tìm kiếm Trần Nhất Mặc.

Thế là gia tộc đã điều động thanh niên thiên tài Chu Trạch đến.

Ông ta và Chu Dung đang chấp hành nhiệm vụ trong một vực khác, nhận được lệnh mà gia tộc truyền đến liền vội vàng chạy đến.

Nhưng mà ai ngờ được thế mà Chu Trạch đã bị giết.

"Ông nội ngươi ở chỗ này!"

Lúc này Trần Nhất Mặc sải bước ra nhìn về phía hai người Chu Trạch, Chu Dung kia, ánh mắt lạnh như băng.

Chu Khâm nhìn chằm chằm Trần Nhất Mặc, lập tức vung bàn tay lên, một bức tranh xuất hiện trong tay, Chu Khâm cầm lấy bức tranh để so sánh, lẩm bẩm nói: "Quả nhiên là ngươi!"

Giờ phút này ánh mắt Chu Khâm cũng vô cùng kinh ngạc.

Đúng là Trần Nhất Mặc kia!

"Ông nội ngươi ngồi không thay tên, đứng không sửa họ!"

Lúc này ánh mắt của Trần Nhất Mặc như có lửa giận, nhìn về phía hai người.

Đám khốn kiếp nhà họ Chu!

"Tần Ninh..."

Mà giờ phút này, một bóng người rơi từ giữa không trung xuống đất ầm một tiếng.

Diệp Viên Viên lao nhanh ra đón lấy cơ thể kia, chính là Tần Ninh toàn thân đẫm máu.

"Tần Ninh..."

Bàn tay của Diệp Viên Viên có chút run rẩy, ôm chặt Tần Ninh.

Trần Nhất Mặc đi đến trước mặt Tần Ninh, đưa tay bắt mạch, sắc mặt lập tức khó coi hẳn đi.

"Sư phụ..."

Trong lòng Trần Nhất Mặc vô cùng ảo não.

Mà lúc này trên không trung, hai người Chu Khâm và Chu Dung nhìn thẳng vào Trần Nhất Mặc, lạnh lùng nói: "Đưa hắn ta về!"

"Vâng!"

Sắc mặt hơn mười vị cường giả nhà họ Chu xung quanh đều vô cùng lạnh lùng, tới gần từng bước một.

Mà vào lúc này, Tần Ninh nằm trong lòng Diệp Viên Viên trên mặt đất, chậm rãi duỗi bàn tay ra như muốn đứng dậy, bảo vệ Trần Nhất Mặc.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một người đàn ông trung niên khác đứng phía sau mở miệng nói."Ngươi bảo ta tỉnh táo như thế nào được?"Chu Khâm tức sùi bọt mép, quát: "Chu Trạch đã chết!"Lúc này, hai người đứng sóng vai, mấy vạn người dưới đất xung quanh đều không dám thở, không ai dám ho he gì."Trần Nhất Mặc ở đâu?"Chu Khâm tiếp tục quát.Bây giờ tâm trạng ông ta cực kỳ không tốt.Nhận được tin tức từ Huyết Thần Cung, bên trong Thiên La Vực xuất hiện một người tên là Trần Nhất Mặc, đan thuật cao siêu, mà đúng là nhà họ Chu đang âm thầm tìm kiếm Trần Nhất Mặc.Thế là gia tộc đã điều động thanh niên thiên tài Chu Trạch đến.Ông ta và Chu Dung đang chấp hành nhiệm vụ trong một vực khác, nhận được lệnh mà gia tộc truyền đến liền vội vàng chạy đến.Nhưng mà ai ngờ được thế mà Chu Trạch đã bị giết."Ông nội ngươi ở chỗ này!"Lúc này Trần Nhất Mặc sải bước ra nhìn về phía hai người Chu Trạch, Chu Dung kia, ánh mắt lạnh như băng.Chu Khâm nhìn chằm chằm Trần Nhất Mặc, lập tức vung bàn tay lên, một bức tranh xuất hiện trong tay, Chu Khâm cầm lấy bức tranh để so sánh, lẩm bẩm nói: "Quả nhiên là ngươi!"Giờ phút này ánh mắt Chu Khâm cũng vô cùng kinh ngạc.Đúng là Trần Nhất Mặc kia!"Ông nội ngươi ngồi không thay tên, đứng không sửa họ!"Lúc này ánh mắt của Trần Nhất Mặc như có lửa giận, nhìn về phía hai người.Đám khốn kiếp nhà họ Chu!"Tần Ninh..."Mà giờ phút này, một bóng người rơi từ giữa không trung xuống đất ầm một tiếng.Diệp Viên Viên lao nhanh ra đón lấy cơ thể kia, chính là Tần Ninh toàn thân đẫm máu."Tần Ninh..."Bàn tay của Diệp Viên Viên có chút run rẩy, ôm chặt Tần Ninh.Trần Nhất Mặc đi đến trước mặt Tần Ninh, đưa tay bắt mạch, sắc mặt lập tức khó coi hẳn đi."Sư phụ..."Trong lòng Trần Nhất Mặc vô cùng ảo não.Mà lúc này trên không trung, hai người Chu Khâm và Chu Dung nhìn thẳng vào Trần Nhất Mặc, lạnh lùng nói: "Đưa hắn ta về!""Vâng!"Sắc mặt hơn mười vị cường giả nhà họ Chu xung quanh đều vô cùng lạnh lùng, tới gần từng bước một.Mà vào lúc này, Tần Ninh nằm trong lòng Diệp Viên Viên trên mặt đất, chậm rãi duỗi bàn tay ra như muốn đứng dậy, bảo vệ Trần Nhất Mặc.

Chương 7062: “Đừng quậy nữa”.