“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7081: Mắt ông ấy màu xanh.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà bên kia.Cửu Nguyên đan tông, động thiên Huyền Nguyệt, thánh địa Thanh Dương và Đà La cung đã bắt đầu đánh nhau.Cửu Nguyên đan tông tính kế Đà La cung, muốn bắt được Dương Bồi Nguyên để hỏi tin tức bí ẩn.Mà Đà La cung cũng biết được điều này nên đã tương kế tựu kế.Bên trong dãy núi vô danh.Hai phe giao chiến, gần như đã làm thay đổi cả địa hình.Dịch Hàn Ngọc có thực lực thiên giả Cực Cảnh, trực tiếp đánh nhau với Đà La Khôn cũng là thiên giả Cực Cảnh, dao động ra phạm vi trăm dặm, không người nào có thể đến gần.Cực Cảnh vốn là một cấp bậc mới vượt qua cửu cảnh Chí Tôn, huống chi là thiên giả Cực Cảnh! Hai người đều mới vào cấp bậc thiên giả Cực Cảnh, đánh nhau không phân cao thấp.Mà ngoài ra, điều làm người khác chú ý nhất chính là hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên.Linh giả Cực Cảnh cảnh giới cửu văn! Thực lực này quá mạnh mẽ.Không người nào trong Đà La cung có thể ngăn cản được! Dịch Hàn Ngọc đứng trên cao nhìn về phía Đà La Khôn, hờ hững nói: "Hôm nay sợ rằng sẽ là đường cùng của Đà La cung ngươi!""Nhanh như vậy mà đã cho rằng mình thuộc về phe thắng lợi ư?"Đà La Khôn lại không gấp gáp không hoảng hốt, giễu cợt nói: "Cuộc chiến thực thụ vừa mới bắt đầu thôi!""Vậy sao?"Ánh sáng ngưng tụ trong tay Dịch Hàn Ngọc, quanh người không còn là thần văn vây quanh nữa, mà giống như là có một vòng máu mơ hồ vờn quanh thân thể.Những tiếng ầm ầm vang lên bên tai không dứt, hiển nhiên võ giả Đà La cung không phải đối thủ của phe do Cửu Nguyên đan tông cầm đầu.Nhưng đám người Đà La cung lại không hề tỏ ra sợ hãi, tuy có xu hướng thất bại, nhưng lại vẫn tỏ ra thích thú.Mà đột nhiên.Hư không giống như bị xé vậy, những tiếng nổ ầm bỗng vang lên, trong trời đất, lực lượng kinh khủng bộc phát ra bốn phía.Khí tức làm người ta sợ hãi lan ra.Có người đến! Trên bầu trời, những tiếng ầm ầm vang lên bên tai không dứt, từng nguyên thú kinh khủng với cơ thể cao trăm trượng, sau lưng bị trói buộc bằng xích sắt, kéo từng cung điện đi đến.Cung điện vững vàng ngừng ở trên hư không, không lâu sau, từng bóng người xuất hiện từ bên trong cung điện kia.Trên bầu trời, trong nháy mắt đã xuất hiện trên trăm cung điện, mà mỗi một cung điện đều có rất nhiều bóng người đứng ở trước bậc thang.Những người đó mặc áo giáp màu đen, khí tức mạnh mẽ, ánh mắt rơi xuống mang theo uy nghiêm vô tận.

Mà bên kia.

Cửu Nguyên đan tông, động thiên Huyền Nguyệt, thánh địa Thanh Dương và Đà La cung đã bắt đầu đánh nhau.

Cửu Nguyên đan tông tính kế Đà La cung, muốn bắt được Dương Bồi Nguyên để hỏi tin tức bí ẩn.

Mà Đà La cung cũng biết được điều này nên đã tương kế tựu kế.

Bên trong dãy núi vô danh.

Hai phe giao chiến, gần như đã làm thay đổi cả địa hình.

Dịch Hàn Ngọc có thực lực thiên giả Cực Cảnh, trực tiếp đánh nhau với Đà La Khôn cũng là thiên giả Cực Cảnh, dao động ra phạm vi trăm dặm, không người nào có thể đến gần.

Cực Cảnh vốn là một cấp bậc mới vượt qua cửu cảnh Chí Tôn, huống chi là thiên giả Cực Cảnh! Hai người đều mới vào cấp bậc thiên giả Cực Cảnh, đánh nhau không phân cao thấp.

Mà ngoài ra, điều làm người khác chú ý nhất chính là hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên.

Linh giả Cực Cảnh cảnh giới cửu văn! Thực lực này quá mạnh mẽ.

Không người nào trong Đà La cung có thể ngăn cản được! Dịch Hàn Ngọc đứng trên cao nhìn về phía Đà La Khôn, hờ hững nói: "Hôm nay sợ rằng sẽ là đường cùng của Đà La cung ngươi!"

"Nhanh như vậy mà đã cho rằng mình thuộc về phe thắng lợi ư?"

Đà La Khôn lại không gấp gáp không hoảng hốt, giễu cợt nói: "Cuộc chiến thực thụ vừa mới bắt đầu thôi!"

"Vậy sao?"

Ánh sáng ngưng tụ trong tay Dịch Hàn Ngọc, quanh người không còn là thần văn vây quanh nữa, mà giống như là có một vòng máu mơ hồ vờn quanh thân thể.

Những tiếng ầm ầm vang lên bên tai không dứt, hiển nhiên võ giả Đà La cung không phải đối thủ của phe do Cửu Nguyên đan tông cầm đầu.

Nhưng đám người Đà La cung lại không hề tỏ ra sợ hãi, tuy có xu hướng thất bại, nhưng lại vẫn tỏ ra thích thú.

Mà đột nhiên.

Hư không giống như bị xé vậy, những tiếng nổ ầm bỗng vang lên, trong trời đất, lực lượng kinh khủng bộc phát ra bốn phía.

Khí tức làm người ta sợ hãi lan ra.

Có người đến! Trên bầu trời, những tiếng ầm ầm vang lên bên tai không dứt, từng nguyên thú kinh khủng với cơ thể cao trăm trượng, sau lưng bị trói buộc bằng xích sắt, kéo từng cung điện đi đến.

Cung điện vững vàng ngừng ở trên hư không, không lâu sau, từng bóng người xuất hiện từ bên trong cung điện kia.

Trên bầu trời, trong nháy mắt đã xuất hiện trên trăm cung điện, mà mỗi một cung điện đều có rất nhiều bóng người đứng ở trước bậc thang.

Những người đó mặc áo giáp màu đen, khí tức mạnh mẽ, ánh mắt rơi xuống mang theo uy nghiêm vô tận.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà bên kia.Cửu Nguyên đan tông, động thiên Huyền Nguyệt, thánh địa Thanh Dương và Đà La cung đã bắt đầu đánh nhau.Cửu Nguyên đan tông tính kế Đà La cung, muốn bắt được Dương Bồi Nguyên để hỏi tin tức bí ẩn.Mà Đà La cung cũng biết được điều này nên đã tương kế tựu kế.Bên trong dãy núi vô danh.Hai phe giao chiến, gần như đã làm thay đổi cả địa hình.Dịch Hàn Ngọc có thực lực thiên giả Cực Cảnh, trực tiếp đánh nhau với Đà La Khôn cũng là thiên giả Cực Cảnh, dao động ra phạm vi trăm dặm, không người nào có thể đến gần.Cực Cảnh vốn là một cấp bậc mới vượt qua cửu cảnh Chí Tôn, huống chi là thiên giả Cực Cảnh! Hai người đều mới vào cấp bậc thiên giả Cực Cảnh, đánh nhau không phân cao thấp.Mà ngoài ra, điều làm người khác chú ý nhất chính là hai người Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên.Linh giả Cực Cảnh cảnh giới cửu văn! Thực lực này quá mạnh mẽ.Không người nào trong Đà La cung có thể ngăn cản được! Dịch Hàn Ngọc đứng trên cao nhìn về phía Đà La Khôn, hờ hững nói: "Hôm nay sợ rằng sẽ là đường cùng của Đà La cung ngươi!""Nhanh như vậy mà đã cho rằng mình thuộc về phe thắng lợi ư?"Đà La Khôn lại không gấp gáp không hoảng hốt, giễu cợt nói: "Cuộc chiến thực thụ vừa mới bắt đầu thôi!""Vậy sao?"Ánh sáng ngưng tụ trong tay Dịch Hàn Ngọc, quanh người không còn là thần văn vây quanh nữa, mà giống như là có một vòng máu mơ hồ vờn quanh thân thể.Những tiếng ầm ầm vang lên bên tai không dứt, hiển nhiên võ giả Đà La cung không phải đối thủ của phe do Cửu Nguyên đan tông cầm đầu.Nhưng đám người Đà La cung lại không hề tỏ ra sợ hãi, tuy có xu hướng thất bại, nhưng lại vẫn tỏ ra thích thú.Mà đột nhiên.Hư không giống như bị xé vậy, những tiếng nổ ầm bỗng vang lên, trong trời đất, lực lượng kinh khủng bộc phát ra bốn phía.Khí tức làm người ta sợ hãi lan ra.Có người đến! Trên bầu trời, những tiếng ầm ầm vang lên bên tai không dứt, từng nguyên thú kinh khủng với cơ thể cao trăm trượng, sau lưng bị trói buộc bằng xích sắt, kéo từng cung điện đi đến.Cung điện vững vàng ngừng ở trên hư không, không lâu sau, từng bóng người xuất hiện từ bên trong cung điện kia.Trên bầu trời, trong nháy mắt đã xuất hiện trên trăm cung điện, mà mỗi một cung điện đều có rất nhiều bóng người đứng ở trước bậc thang.Những người đó mặc áo giáp màu đen, khí tức mạnh mẽ, ánh mắt rơi xuống mang theo uy nghiêm vô tận.

Chương 7081: Mắt ông ấy màu xanh.