“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7085: Ngôi miếu này có vấn đề
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nguyên Vô Ảnh! Thiên giả Cực Cảnh cảnh giới nhất luân, chết! Mà cùng lúc đó, hư không khẽ chấn động, một kiếm ảnh trong nháy mắt đã hóa thành ba, lại hóa thành chín, cuối cùng chín lại hợp làm một.Một luồng kiếm ảnh kia trong nháy mắt xuyên thấu Nguyên Thông Chung trước người Lý Huyền Đạo.Lại một vị thiên giả Cực Cảnh bỏ mình.Mà giờ phút này, xung quanh cơ thể của Lý Huyền Đạo, chín thần văn cũng nạp vào bên trong cơ thể, biến mất không thấy, thay vào đó là một huyết luân nhàn nhạt.Thiên giả Cực Cảnh cảnh giới nhất luân.Hai người Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo cùng nhau đột phá.Cửu Nguyên Vực, Đao Kiếm Song Thánh, danh bất hư truyền.Lúc này, Diệp Nam Hiên với đao khí ngang dọc xung quanh, nhìn về phía trời cao, cười to ha ha nói: "Đám ba ba rụt cổ nhà họ Nguyên, ông nội đây phải sợ các ngươi chắc?Hả?"Giờ phút này, Diệp Nam Hiên cuồng vọng đến mức tận cùng.Mà bên trong tầng chín lầu các.Nguyên Phong và Chu Huyên nhìn nhau, ngay sau đó nhìn xuống phía dưới."Đúng là thú vị...", Nguyên Phong khẽ mỉm cười nói: "Không nghĩ tới bên trong Cửu Nguyên Vực còn có thể có nhân vật này, quả thật là không sợ chết".Nguyên Phong vừa nói xong liền vứt quân cờ trắng trong tay xuống, vỗ vỗ tay, đứng dậy cười nói: "Người như vậy cũng coi là thiên tài chứ?Tự tay chém chết thiên tài, Nguyên Phong ta rất vui lòng".Nguyên Phong đi từng bước một ra ngoài lầu các, đứng ở trước bậc thang, nhìn về phía Diệp Nam Hiên từ trên cao."Đột phá linh giả cực hạn trong giao chiến, đến cảnh giới thiên giả, đủ để xưng vương xưng đế ở trong Cửu Nguyên Vực, nhưng ở bên trong Thượng Nguyên Thiên Vực cũng chẳng ra gì!"Nguyên Phong ôn hòa, khẽ mỉm cười nói: "Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ tác thành ngươi".Vừa dứt lời, trong nháy mắt cả người đã xuất hiện ở trước mặt Diệp Nam Hiên, sau đó chỉ ra một cái.Ầm… Lúc này Diệp Nam Hiên căn bản không có cơ hội phản ứng, trước ngực đột nhiên xuất hiện một lỗ máu, cả người bắn ra ngã ầm một tiếng giống như một phát đạn đại bác đập xuống đất vậy, những tiếng nổ vang lên không dứt."Nam Hiên!"Lý Huyền Đạo thấy một màn này liền cầm kiếm chém ra, xông thẳng về phía Nguyên Phong.
Nguyên Vô Ảnh! Thiên giả Cực Cảnh cảnh giới nhất luân, chết! Mà cùng lúc đó, hư không khẽ chấn động, một kiếm ảnh trong nháy mắt đã hóa thành ba, lại hóa thành chín, cuối cùng chín lại hợp làm một.
Một luồng kiếm ảnh kia trong nháy mắt xuyên thấu Nguyên Thông Chung trước người Lý Huyền Đạo.
Lại một vị thiên giả Cực Cảnh bỏ mình.
Mà giờ phút này, xung quanh cơ thể của Lý Huyền Đạo, chín thần văn cũng nạp vào bên trong cơ thể, biến mất không thấy, thay vào đó là một huyết luân nhàn nhạt.
Thiên giả Cực Cảnh cảnh giới nhất luân.
Hai người Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo cùng nhau đột phá.
Cửu Nguyên Vực, Đao Kiếm Song Thánh, danh bất hư truyền.
Lúc này, Diệp Nam Hiên với đao khí ngang dọc xung quanh, nhìn về phía trời cao, cười to ha ha nói: "Đám ba ba rụt cổ nhà họ Nguyên, ông nội đây phải sợ các ngươi chắc?
Hả?"
Giờ phút này, Diệp Nam Hiên cuồng vọng đến mức tận cùng.
Mà bên trong tầng chín lầu các.
Nguyên Phong và Chu Huyên nhìn nhau, ngay sau đó nhìn xuống phía dưới.
"Đúng là thú vị...", Nguyên Phong khẽ mỉm cười nói: "Không nghĩ tới bên trong Cửu Nguyên Vực còn có thể có nhân vật này, quả thật là không sợ chết".
Nguyên Phong vừa nói xong liền vứt quân cờ trắng trong tay xuống, vỗ vỗ tay, đứng dậy cười nói: "Người như vậy cũng coi là thiên tài chứ?
Tự tay chém chết thiên tài, Nguyên Phong ta rất vui lòng".
Nguyên Phong đi từng bước một ra ngoài lầu các, đứng ở trước bậc thang, nhìn về phía Diệp Nam Hiên từ trên cao.
"Đột phá linh giả cực hạn trong giao chiến, đến cảnh giới thiên giả, đủ để xưng vương xưng đế ở trong Cửu Nguyên Vực, nhưng ở bên trong Thượng Nguyên Thiên Vực cũng chẳng ra gì!"
Nguyên Phong ôn hòa, khẽ mỉm cười nói: "Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ tác thành ngươi".
Vừa dứt lời, trong nháy mắt cả người đã xuất hiện ở trước mặt Diệp Nam Hiên, sau đó chỉ ra một cái.
Ầm… Lúc này Diệp Nam Hiên căn bản không có cơ hội phản ứng, trước ngực đột nhiên xuất hiện một lỗ máu, cả người bắn ra ngã ầm một tiếng giống như một phát đạn đại bác đập xuống đất vậy, những tiếng nổ vang lên không dứt.
"Nam Hiên!"
Lý Huyền Đạo thấy một màn này liền cầm kiếm chém ra, xông thẳng về phía Nguyên Phong.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nguyên Vô Ảnh! Thiên giả Cực Cảnh cảnh giới nhất luân, chết! Mà cùng lúc đó, hư không khẽ chấn động, một kiếm ảnh trong nháy mắt đã hóa thành ba, lại hóa thành chín, cuối cùng chín lại hợp làm một.Một luồng kiếm ảnh kia trong nháy mắt xuyên thấu Nguyên Thông Chung trước người Lý Huyền Đạo.Lại một vị thiên giả Cực Cảnh bỏ mình.Mà giờ phút này, xung quanh cơ thể của Lý Huyền Đạo, chín thần văn cũng nạp vào bên trong cơ thể, biến mất không thấy, thay vào đó là một huyết luân nhàn nhạt.Thiên giả Cực Cảnh cảnh giới nhất luân.Hai người Diệp Nam Hiên và Lý Huyền Đạo cùng nhau đột phá.Cửu Nguyên Vực, Đao Kiếm Song Thánh, danh bất hư truyền.Lúc này, Diệp Nam Hiên với đao khí ngang dọc xung quanh, nhìn về phía trời cao, cười to ha ha nói: "Đám ba ba rụt cổ nhà họ Nguyên, ông nội đây phải sợ các ngươi chắc?Hả?"Giờ phút này, Diệp Nam Hiên cuồng vọng đến mức tận cùng.Mà bên trong tầng chín lầu các.Nguyên Phong và Chu Huyên nhìn nhau, ngay sau đó nhìn xuống phía dưới."Đúng là thú vị...", Nguyên Phong khẽ mỉm cười nói: "Không nghĩ tới bên trong Cửu Nguyên Vực còn có thể có nhân vật này, quả thật là không sợ chết".Nguyên Phong vừa nói xong liền vứt quân cờ trắng trong tay xuống, vỗ vỗ tay, đứng dậy cười nói: "Người như vậy cũng coi là thiên tài chứ?Tự tay chém chết thiên tài, Nguyên Phong ta rất vui lòng".Nguyên Phong đi từng bước một ra ngoài lầu các, đứng ở trước bậc thang, nhìn về phía Diệp Nam Hiên từ trên cao."Đột phá linh giả cực hạn trong giao chiến, đến cảnh giới thiên giả, đủ để xưng vương xưng đế ở trong Cửu Nguyên Vực, nhưng ở bên trong Thượng Nguyên Thiên Vực cũng chẳng ra gì!"Nguyên Phong ôn hòa, khẽ mỉm cười nói: "Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ tác thành ngươi".Vừa dứt lời, trong nháy mắt cả người đã xuất hiện ở trước mặt Diệp Nam Hiên, sau đó chỉ ra một cái.Ầm… Lúc này Diệp Nam Hiên căn bản không có cơ hội phản ứng, trước ngực đột nhiên xuất hiện một lỗ máu, cả người bắn ra ngã ầm một tiếng giống như một phát đạn đại bác đập xuống đất vậy, những tiếng nổ vang lên không dứt."Nam Hiên!"Lý Huyền Đạo thấy một màn này liền cầm kiếm chém ra, xông thẳng về phía Nguyên Phong.