“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7088: Ông già này như một bóng ma!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Dịch Hàn Ngọc, xem ra ngươi đã sớm chuẩn bị!", Đà La Khôn hừ một tiếng nói.Dịch Hàn Ngọc lạnh lùng nhìn về phía Đà La Khôn.Lý Nhàn Ngư!Một trong các đệ tử của sư tổ.Tám trăm năm trước Lý Nhàn Ngư đã là cảnh giới Đại Đế Tôn.Tu vi vốn mạnh hơn Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên, nhưng trong tám trăm năm qua, Cửu Nguyên Vực gần như không có Lý Nhàn Ngư này.Đây cũng là điều bọn họ đã bàn bạc từ trước.Chính là để đối phó với các cường giả Thượng Nguyên Thiên Vực có thể nhúng tay.Lý Nhàn Ngư!Ngưng tụ bảy huyết luân.Thiên giả Cực Cảnh cảnh giới thất luân đỉnh phong.Phần thực lực này, ngoài những cường giả cao thủ hàng đầu trong bảy thế lực cấp bậc thiên vương ở Thượng Nguyên Thiên Vực ra, người nào có thể đuổi kịp?Ba vị đệ tử của sư tổ thật sự quá kinh khủng.Dưới sự so sánh này, Dịch Hàn Ngọc hắn ta đúng là không đáng giá nhắc tới.Lúc này, Lý Nhàn Ngư đi ra từng bước một, hạ xuống bên cạnh Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên."Lý sư huynh, Diệp sư huynh, các ngươi không sao chứ?"Lý Nhàn Ngư lo lắng nói.Diệp Nam Hiên nói: "Không chết được, tên nhóc thối, đừng có thể hiện nữa, sao không giết chết hắn ta đi?"Lấy thiên giả cảnh giới thất luân của Lý Nhàn Ngư, một khi ra tay, muốn giết Nguyên Phong thiên giả cảnh giới ngũ luân cũng không khó lắm.Lý Nhàn Ngư nhìn Nguyên Phong phía xa, không nhịn được nói: "Đáng phải chết rồi mới đúng..."Giờ phút này, Nguyên Phong cũng đưa mắt tới."Thiên giả cảnh giới thất luân!"Sắc mặt Nguyên Phong lạnh lẽo, chậm rãi nói: "Ở trong Cửu Nguyên Vực lại có thể sản sinh ra cao thủ thiên giả cảnh giới thất luân, đúng là thú vị, suýt nữa... đã bị ngươi giết rồi..."Nguyên Phong vừa dứt lời liền thu bàn tay về trước ngực mình, một bộ giáp mềm màu xanh nhạt lập tức xuất hiện.Bộ giáp mềm kia có lớp vảy dày đặc giống như nguyên thú, chẳng qua là lúc này nó đã xuất hiện từng cái hố máu, nhìn có vẻ rất thê thảm.Hiển nhiên là thần binh này đã cứu hắn ta một mạng."Nguyên Phong công tử..."Chu Huyên nói: "Cẩn thận thì tốt hơn!"Nguyên Phong nhìn Chu Huyên, hừ một tiếng nói: "Thiên giả cảnh giới thất luân mà thôi, cũng không phải là chưa từng giết".

"Dịch Hàn Ngọc, xem ra ngươi đã sớm chuẩn bị!", Đà La Khôn hừ một tiếng nói.

Dịch Hàn Ngọc lạnh lùng nhìn về phía Đà La Khôn.

Lý Nhàn Ngư!

Một trong các đệ tử của sư tổ.

Tám trăm năm trước Lý Nhàn Ngư đã là cảnh giới Đại Đế Tôn.

Tu vi vốn mạnh hơn Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên, nhưng trong tám trăm năm qua, Cửu Nguyên Vực gần như không có Lý Nhàn Ngư này.

Đây cũng là điều bọn họ đã bàn bạc từ trước.

Chính là để đối phó với các cường giả Thượng Nguyên Thiên Vực có thể nhúng tay.

Lý Nhàn Ngư!

Ngưng tụ bảy huyết luân.

Thiên giả Cực Cảnh cảnh giới thất luân đỉnh phong.

Phần thực lực này, ngoài những cường giả cao thủ hàng đầu trong bảy thế lực cấp bậc thiên vương ở Thượng Nguyên Thiên Vực ra, người nào có thể đuổi kịp?

Ba vị đệ tử của sư tổ thật sự quá kinh khủng.

Dưới sự so sánh này, Dịch Hàn Ngọc hắn ta đúng là không đáng giá nhắc tới.

Lúc này, Lý Nhàn Ngư đi ra từng bước một, hạ xuống bên cạnh Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên.

"Lý sư huynh, Diệp sư huynh, các ngươi không sao chứ?"

Lý Nhàn Ngư lo lắng nói.

Diệp Nam Hiên nói: "Không chết được, tên nhóc thối, đừng có thể hiện nữa, sao không giết chết hắn ta đi?"

Lấy thiên giả cảnh giới thất luân của Lý Nhàn Ngư, một khi ra tay, muốn giết Nguyên Phong thiên giả cảnh giới ngũ luân cũng không khó lắm.

Lý Nhàn Ngư nhìn Nguyên Phong phía xa, không nhịn được nói: "Đáng phải chết rồi mới đúng..."

Giờ phút này, Nguyên Phong cũng đưa mắt tới.

"Thiên giả cảnh giới thất luân!"

Sắc mặt Nguyên Phong lạnh lẽo, chậm rãi nói: "Ở trong Cửu Nguyên Vực lại có thể sản sinh ra cao thủ thiên giả cảnh giới thất luân, đúng là thú vị, suýt nữa... đã bị ngươi giết rồi..."

Nguyên Phong vừa dứt lời liền thu bàn tay về trước ngực mình, một bộ giáp mềm màu xanh nhạt lập tức xuất hiện.

Bộ giáp mềm kia có lớp vảy dày đặc giống như nguyên thú, chẳng qua là lúc này nó đã xuất hiện từng cái hố máu, nhìn có vẻ rất thê thảm.

Hiển nhiên là thần binh này đã cứu hắn ta một mạng.

"Nguyên Phong công tử..."

Chu Huyên nói: "Cẩn thận thì tốt hơn!"

Nguyên Phong nhìn Chu Huyên, hừ một tiếng nói: "Thiên giả cảnh giới thất luân mà thôi, cũng không phải là chưa từng giết".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Dịch Hàn Ngọc, xem ra ngươi đã sớm chuẩn bị!", Đà La Khôn hừ một tiếng nói.Dịch Hàn Ngọc lạnh lùng nhìn về phía Đà La Khôn.Lý Nhàn Ngư!Một trong các đệ tử của sư tổ.Tám trăm năm trước Lý Nhàn Ngư đã là cảnh giới Đại Đế Tôn.Tu vi vốn mạnh hơn Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên, nhưng trong tám trăm năm qua, Cửu Nguyên Vực gần như không có Lý Nhàn Ngư này.Đây cũng là điều bọn họ đã bàn bạc từ trước.Chính là để đối phó với các cường giả Thượng Nguyên Thiên Vực có thể nhúng tay.Lý Nhàn Ngư!Ngưng tụ bảy huyết luân.Thiên giả Cực Cảnh cảnh giới thất luân đỉnh phong.Phần thực lực này, ngoài những cường giả cao thủ hàng đầu trong bảy thế lực cấp bậc thiên vương ở Thượng Nguyên Thiên Vực ra, người nào có thể đuổi kịp?Ba vị đệ tử của sư tổ thật sự quá kinh khủng.Dưới sự so sánh này, Dịch Hàn Ngọc hắn ta đúng là không đáng giá nhắc tới.Lúc này, Lý Nhàn Ngư đi ra từng bước một, hạ xuống bên cạnh Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên."Lý sư huynh, Diệp sư huynh, các ngươi không sao chứ?"Lý Nhàn Ngư lo lắng nói.Diệp Nam Hiên nói: "Không chết được, tên nhóc thối, đừng có thể hiện nữa, sao không giết chết hắn ta đi?"Lấy thiên giả cảnh giới thất luân của Lý Nhàn Ngư, một khi ra tay, muốn giết Nguyên Phong thiên giả cảnh giới ngũ luân cũng không khó lắm.Lý Nhàn Ngư nhìn Nguyên Phong phía xa, không nhịn được nói: "Đáng phải chết rồi mới đúng..."Giờ phút này, Nguyên Phong cũng đưa mắt tới."Thiên giả cảnh giới thất luân!"Sắc mặt Nguyên Phong lạnh lẽo, chậm rãi nói: "Ở trong Cửu Nguyên Vực lại có thể sản sinh ra cao thủ thiên giả cảnh giới thất luân, đúng là thú vị, suýt nữa... đã bị ngươi giết rồi..."Nguyên Phong vừa dứt lời liền thu bàn tay về trước ngực mình, một bộ giáp mềm màu xanh nhạt lập tức xuất hiện.Bộ giáp mềm kia có lớp vảy dày đặc giống như nguyên thú, chẳng qua là lúc này nó đã xuất hiện từng cái hố máu, nhìn có vẻ rất thê thảm.Hiển nhiên là thần binh này đã cứu hắn ta một mạng."Nguyên Phong công tử..."Chu Huyên nói: "Cẩn thận thì tốt hơn!"Nguyên Phong nhìn Chu Huyên, hừ một tiếng nói: "Thiên giả cảnh giới thất luân mà thôi, cũng không phải là chưa từng giết".

Chương 7088: Ông già này như một bóng ma!