“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7117: Con rết trăm chân, chết nhưng không ngã.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong những người này, có vài người hắn biết, nhưng cũng có vài người hắn không quen.Bốn vạn năm đã trôi qua, chắc là nhà họ Nguyên và nhà họ Chu cũng có thay đổi nhân sự."Nguyên Chính Cương!"Trong đám đông, Tần Ninh nhìn thấy một bóng dáng thân quen.Đó là một người đàn ông trung niên bạc bên tóc mai."Già hơn xưa một chút".Tần Ninh cười một tràng, nói: "Nhiều năm không gặp, tư thái chào đón ta của nhà họ Nguyên các ngươi thật độc đáo".Nguyên Chính Cương! Ông ta chính là một trong bảy vị chủ sự quyền lực nhất của nhà họ Nguyên, đồng thời cũng là huynh trưởng của đương kim tộc trưởng của nhà họ Nguyên, Nguyên Chính Tướng.Nguyên Chính Tướng đứng hàng thứ hai.Mà vị Nguyên Chính Cương này đứng hàng thứ nhất.Tần Ninh cười nói: "Thiên phú của ngươi cao hơn Nguyên Chính Tướng nhiều, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ tiếp nhận chức vị tộc trưởng của nhà họ Nguyên chứ!"Người đàn ông tóc mai bạc kia thấy chân Tần Ninh đạp lên Nguyên Chính Phong, trong phút chốc cũng chẳng biết phải nói gì.Mà lúc này, Tần Ninh liếc mắt nhìn qua đám người, hắn lại phát hiện một người khác."Chu Vận Thiên!"Nhìn thấy hình bóng quen thuộc kia, ánh mắt Tần Ninh sáng quắc, cười nói: "Sao thế?Bây giờ ngươi cũng là một trong ngũ tộc lão của nhà họ Chu à?"Chu Vận Thiên! Bốn vạn năm trước, ông ta là một trong những thiên kiêu của nhà họ Chu, danh tiếng vang dội khắp nơi, bây giờ, ông ta cũng là một trong ngũ đại tộc lão đứng đầu của nhà họ Chu, địa vị và thực lực gần sánh ngang với tộc trưởng Chu Minh Công.Ngoài ra, còn có vài vị nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy của nhà họ Nguyên và nhà họ Chu đã đến đây.Vào thời khắc này, đối với võ giả của Cửu Nguyên Vực mà nói, đây chẳng khác nào thần tiên đánh nhau cả."Tần Ninh!"Nguyên Chính Cương nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Linh Thiên Thần!"Tên của Cửu Nguyên Đan Đế, Linh Thiên Thần của nhà họ Linh! Tần Ninh nghe thấy cái tên này, sắc mặt lạnh xuống, nhìn về phía Nguyên Chính Cương.Nguyên Chính Cương lập tức cảm nhận được một luồng sát khí rét lạnh đến tận xương tủy ập đến chỗ ông ta, nói ngay: "Cửu Nguyên Đan Đế, cần gì phải tuyệt tình đến vậy chứ?""Tuyệt tình sao?"Tần Ninh cười khẩy nói: "Phải thế không?"
Trong những người này, có vài người hắn biết, nhưng cũng có vài người hắn không quen.
Bốn vạn năm đã trôi qua, chắc là nhà họ Nguyên và nhà họ Chu cũng có thay đổi nhân sự.
"Nguyên Chính Cương!"
Trong đám đông, Tần Ninh nhìn thấy một bóng dáng thân quen.
Đó là một người đàn ông trung niên bạc bên tóc mai.
"Già hơn xưa một chút".
Tần Ninh cười một tràng, nói: "Nhiều năm không gặp, tư thái chào đón ta của nhà họ Nguyên các ngươi thật độc đáo".
Nguyên Chính Cương! Ông ta chính là một trong bảy vị chủ sự quyền lực nhất của nhà họ Nguyên, đồng thời cũng là huynh trưởng của đương kim tộc trưởng của nhà họ Nguyên, Nguyên Chính Tướng.
Nguyên Chính Tướng đứng hàng thứ hai.
Mà vị Nguyên Chính Cương này đứng hàng thứ nhất.
Tần Ninh cười nói: "Thiên phú của ngươi cao hơn Nguyên Chính Tướng nhiều, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ tiếp nhận chức vị tộc trưởng của nhà họ Nguyên chứ!"
Người đàn ông tóc mai bạc kia thấy chân Tần Ninh đạp lên Nguyên Chính Phong, trong phút chốc cũng chẳng biết phải nói gì.
Mà lúc này, Tần Ninh liếc mắt nhìn qua đám người, hắn lại phát hiện một người khác.
"Chu Vận Thiên!"
Nhìn thấy hình bóng quen thuộc kia, ánh mắt Tần Ninh sáng quắc, cười nói: "Sao thế?
Bây giờ ngươi cũng là một trong ngũ tộc lão của nhà họ Chu à?"
Chu Vận Thiên! Bốn vạn năm trước, ông ta là một trong những thiên kiêu của nhà họ Chu, danh tiếng vang dội khắp nơi, bây giờ, ông ta cũng là một trong ngũ đại tộc lão đứng đầu của nhà họ Chu, địa vị và thực lực gần sánh ngang với tộc trưởng Chu Minh Công.
Ngoài ra, còn có vài vị nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy của nhà họ Nguyên và nhà họ Chu đã đến đây.
Vào thời khắc này, đối với võ giả của Cửu Nguyên Vực mà nói, đây chẳng khác nào thần tiên đánh nhau cả.
"Tần Ninh!"
Nguyên Chính Cương nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Linh Thiên Thần!"
Tên của Cửu Nguyên Đan Đế, Linh Thiên Thần của nhà họ Linh! Tần Ninh nghe thấy cái tên này, sắc mặt lạnh xuống, nhìn về phía Nguyên Chính Cương.
Nguyên Chính Cương lập tức cảm nhận được một luồng sát khí rét lạnh đến tận xương tủy ập đến chỗ ông ta, nói ngay: "Cửu Nguyên Đan Đế, cần gì phải tuyệt tình đến vậy chứ?"
"Tuyệt tình sao?"
Tần Ninh cười khẩy nói: "Phải thế không?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong những người này, có vài người hắn biết, nhưng cũng có vài người hắn không quen.Bốn vạn năm đã trôi qua, chắc là nhà họ Nguyên và nhà họ Chu cũng có thay đổi nhân sự."Nguyên Chính Cương!"Trong đám đông, Tần Ninh nhìn thấy một bóng dáng thân quen.Đó là một người đàn ông trung niên bạc bên tóc mai."Già hơn xưa một chút".Tần Ninh cười một tràng, nói: "Nhiều năm không gặp, tư thái chào đón ta của nhà họ Nguyên các ngươi thật độc đáo".Nguyên Chính Cương! Ông ta chính là một trong bảy vị chủ sự quyền lực nhất của nhà họ Nguyên, đồng thời cũng là huynh trưởng của đương kim tộc trưởng của nhà họ Nguyên, Nguyên Chính Tướng.Nguyên Chính Tướng đứng hàng thứ hai.Mà vị Nguyên Chính Cương này đứng hàng thứ nhất.Tần Ninh cười nói: "Thiên phú của ngươi cao hơn Nguyên Chính Tướng nhiều, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ tiếp nhận chức vị tộc trưởng của nhà họ Nguyên chứ!"Người đàn ông tóc mai bạc kia thấy chân Tần Ninh đạp lên Nguyên Chính Phong, trong phút chốc cũng chẳng biết phải nói gì.Mà lúc này, Tần Ninh liếc mắt nhìn qua đám người, hắn lại phát hiện một người khác."Chu Vận Thiên!"Nhìn thấy hình bóng quen thuộc kia, ánh mắt Tần Ninh sáng quắc, cười nói: "Sao thế?Bây giờ ngươi cũng là một trong ngũ tộc lão của nhà họ Chu à?"Chu Vận Thiên! Bốn vạn năm trước, ông ta là một trong những thiên kiêu của nhà họ Chu, danh tiếng vang dội khắp nơi, bây giờ, ông ta cũng là một trong ngũ đại tộc lão đứng đầu của nhà họ Chu, địa vị và thực lực gần sánh ngang với tộc trưởng Chu Minh Công.Ngoài ra, còn có vài vị nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy của nhà họ Nguyên và nhà họ Chu đã đến đây.Vào thời khắc này, đối với võ giả của Cửu Nguyên Vực mà nói, đây chẳng khác nào thần tiên đánh nhau cả."Tần Ninh!"Nguyên Chính Cương nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Linh Thiên Thần!"Tên của Cửu Nguyên Đan Đế, Linh Thiên Thần của nhà họ Linh! Tần Ninh nghe thấy cái tên này, sắc mặt lạnh xuống, nhìn về phía Nguyên Chính Cương.Nguyên Chính Cương lập tức cảm nhận được một luồng sát khí rét lạnh đến tận xương tủy ập đến chỗ ông ta, nói ngay: "Cửu Nguyên Đan Đế, cần gì phải tuyệt tình đến vậy chứ?""Tuyệt tình sao?"Tần Ninh cười khẩy nói: "Phải thế không?"