“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7120:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tô Uyển Nguyệt nghe vậy, nhìn về Trần Nhất Mặc, không nhịn được mà nói: "Trong mắt ta, Mặc lang mới là lợi hại nhất".Trần Nhất Mặc ho khan nói: "Khiêm tốn chút, sư phụ vẫn lợi hại hơn nhiều".Bây giờ, đám người Lý Huyền Đạo, Lý Nhàn Ngư, Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đều bị màn phô diễn này của Tần Ninh làm rung động.Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới việc Tần Ninh có thể bày ra sức mạnh ngập trời đến thế.Vào thời khắc này, thân hình cao lớn trăm trượng kia lại xuất hiện.Thế nhưng lúc này, xung quanh thân thể trăm trượng kia đã không còn ai dám đứng cạnh.Trên trời dưới đất, vô số võ giả run rẩy, lòng đầy hoảng sợ nhìn về phía cơ thể cao trăm trượng kia.Ở hố sâu.Hai bóng người loạng choạng bò lên.Chu Vận Thiên.Nguyên Chính Cương.Cả hai vẫn chưa bị đánh chết, nhưng mà dáng vẻ bây giờ so với Nguyên Chính Phong lúc nãy cũng chẳng khác gì.Hai người họ nhìn về phía Tần Ninh, nhìn mà lòng đầy rét run.Tên này sao có thể mạnh đến vậy chứ! Sáu cuốn đan điển vậy mà có thể khiến cho một vị Chí Cao Đế Tôn tứ phẩm mạnh đến mức này sao?Bỏ qua kiệt tác tuyệt thế được ghi lại trong đan điển qua một bên, chỉ cần bản thân sáu cuống đan điển này đã là trân bảo hiếm thấy rồi!"Chưa chết hả?"Tần Ninh nhìn về phía hai người họ, mỉm cười nói: "Vậy thêm lần nữa nhé, thế nào?"Vừa dứt lời, tim Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương đập thình thịch như sắp nhảy khỏi lồng ngực.Thêm một lần nữa sao?Thêm lần nữa là bọn họ chết chắc không còn gì để nghĩ nữa."Ha ha ha...", khi Tần Ninh vừa nói xong, trong không gian bỗng truyền tới một tràng cười sang sảng."Nguyên Đế, đừng nói giỡn chứ!"Trong lúc tràng cười sang sảng kia vọng tới, một bóng người xuất hiện không báo trước, thoáng chốc đã đến trước người Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương.Người nọ tựa như ma quỷ, thoáng cái đã xuất hiện."Tiền bối Thiên Thi".Lúc này, Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương hổn hển hô lên.Xem ra, bên phía tộc trưởng có kết quả rồi.Vào giờ phút này, một ông lão mặc đồ đen, đầu tóc đen nhánh, đôi đồng tử quỷ dị xuất hiện trước mặt hai người họ."Thiên Thi lão nhân!"Tần Ninh nhìn thấy ông già mặc đồ đen kia, hững hờ nói: "Ngươi cũng đến chen một chân à?"Thiên Thi lão nhân! Đó là một cái tên cực kỳ nổi tiếng.Thượng Nguyên Thiên.
Tô Uyển Nguyệt nghe vậy, nhìn về Trần Nhất Mặc, không nhịn được mà nói: "Trong mắt ta, Mặc lang mới là lợi hại nhất".
Trần Nhất Mặc ho khan nói: "Khiêm tốn chút, sư phụ vẫn lợi hại hơn nhiều".
Bây giờ, đám người Lý Huyền Đạo, Lý Nhàn Ngư, Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đều bị màn phô diễn này của Tần Ninh làm rung động.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới việc Tần Ninh có thể bày ra sức mạnh ngập trời đến thế.
Vào thời khắc này, thân hình cao lớn trăm trượng kia lại xuất hiện.
Thế nhưng lúc này, xung quanh thân thể trăm trượng kia đã không còn ai dám đứng cạnh.
Trên trời dưới đất, vô số võ giả run rẩy, lòng đầy hoảng sợ nhìn về phía cơ thể cao trăm trượng kia.
Ở hố sâu.
Hai bóng người loạng choạng bò lên.
Chu Vận Thiên.
Nguyên Chính Cương.
Cả hai vẫn chưa bị đánh chết, nhưng mà dáng vẻ bây giờ so với Nguyên Chính Phong lúc nãy cũng chẳng khác gì.
Hai người họ nhìn về phía Tần Ninh, nhìn mà lòng đầy rét run.
Tên này sao có thể mạnh đến vậy chứ! Sáu cuốn đan điển vậy mà có thể khiến cho một vị Chí Cao Đế Tôn tứ phẩm mạnh đến mức này sao?
Bỏ qua kiệt tác tuyệt thế được ghi lại trong đan điển qua một bên, chỉ cần bản thân sáu cuống đan điển này đã là trân bảo hiếm thấy rồi!
"Chưa chết hả?"
Tần Ninh nhìn về phía hai người họ, mỉm cười nói: "Vậy thêm lần nữa nhé, thế nào?"
Vừa dứt lời, tim Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương đập thình thịch như sắp nhảy khỏi lồng ngực.
Thêm một lần nữa sao?
Thêm lần nữa là bọn họ chết chắc không còn gì để nghĩ nữa.
"Ha ha ha...", khi Tần Ninh vừa nói xong, trong không gian bỗng truyền tới một tràng cười sang sảng.
"Nguyên Đế, đừng nói giỡn chứ!"
Trong lúc tràng cười sang sảng kia vọng tới, một bóng người xuất hiện không báo trước, thoáng chốc đã đến trước người Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương.
Người nọ tựa như ma quỷ, thoáng cái đã xuất hiện.
"Tiền bối Thiên Thi".
Lúc này, Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương hổn hển hô lên.
Xem ra, bên phía tộc trưởng có kết quả rồi.
Vào giờ phút này, một ông lão mặc đồ đen, đầu tóc đen nhánh, đôi đồng tử quỷ dị xuất hiện trước mặt hai người họ.
"Thiên Thi lão nhân!"
Tần Ninh nhìn thấy ông già mặc đồ đen kia, hững hờ nói: "Ngươi cũng đến chen một chân à?"
Thiên Thi lão nhân! Đó là một cái tên cực kỳ nổi tiếng.
Thượng Nguyên Thiên.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tô Uyển Nguyệt nghe vậy, nhìn về Trần Nhất Mặc, không nhịn được mà nói: "Trong mắt ta, Mặc lang mới là lợi hại nhất".Trần Nhất Mặc ho khan nói: "Khiêm tốn chút, sư phụ vẫn lợi hại hơn nhiều".Bây giờ, đám người Lý Huyền Đạo, Lý Nhàn Ngư, Diệp Nam Hiên, Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên đều bị màn phô diễn này của Tần Ninh làm rung động.Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới việc Tần Ninh có thể bày ra sức mạnh ngập trời đến thế.Vào thời khắc này, thân hình cao lớn trăm trượng kia lại xuất hiện.Thế nhưng lúc này, xung quanh thân thể trăm trượng kia đã không còn ai dám đứng cạnh.Trên trời dưới đất, vô số võ giả run rẩy, lòng đầy hoảng sợ nhìn về phía cơ thể cao trăm trượng kia.Ở hố sâu.Hai bóng người loạng choạng bò lên.Chu Vận Thiên.Nguyên Chính Cương.Cả hai vẫn chưa bị đánh chết, nhưng mà dáng vẻ bây giờ so với Nguyên Chính Phong lúc nãy cũng chẳng khác gì.Hai người họ nhìn về phía Tần Ninh, nhìn mà lòng đầy rét run.Tên này sao có thể mạnh đến vậy chứ! Sáu cuốn đan điển vậy mà có thể khiến cho một vị Chí Cao Đế Tôn tứ phẩm mạnh đến mức này sao?Bỏ qua kiệt tác tuyệt thế được ghi lại trong đan điển qua một bên, chỉ cần bản thân sáu cuống đan điển này đã là trân bảo hiếm thấy rồi!"Chưa chết hả?"Tần Ninh nhìn về phía hai người họ, mỉm cười nói: "Vậy thêm lần nữa nhé, thế nào?"Vừa dứt lời, tim Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương đập thình thịch như sắp nhảy khỏi lồng ngực.Thêm một lần nữa sao?Thêm lần nữa là bọn họ chết chắc không còn gì để nghĩ nữa."Ha ha ha...", khi Tần Ninh vừa nói xong, trong không gian bỗng truyền tới một tràng cười sang sảng."Nguyên Đế, đừng nói giỡn chứ!"Trong lúc tràng cười sang sảng kia vọng tới, một bóng người xuất hiện không báo trước, thoáng chốc đã đến trước người Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương.Người nọ tựa như ma quỷ, thoáng cái đã xuất hiện."Tiền bối Thiên Thi".Lúc này, Chu Vận Thiên và Nguyên Chính Cương hổn hển hô lên.Xem ra, bên phía tộc trưởng có kết quả rồi.Vào giờ phút này, một ông lão mặc đồ đen, đầu tóc đen nhánh, đôi đồng tử quỷ dị xuất hiện trước mặt hai người họ."Thiên Thi lão nhân!"Tần Ninh nhìn thấy ông già mặc đồ đen kia, hững hờ nói: "Ngươi cũng đến chen một chân à?"Thiên Thi lão nhân! Đó là một cái tên cực kỳ nổi tiếng.Thượng Nguyên Thiên.