“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7159: Cô biết quá mà.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chợt có một tiếng hừ lạnh vang lên, vài bóng người bước ra từ đám đông bên ngoài.Người thanh niên đi đầu mặc kính phục, vóc người cao to và vạm vỡ, mái tóc dài tung bay trong gió đầy phiêu dật. Hắn ta nhìn về phía tên thanh niên áo trắng, giễu cợt: “Nhà họ Nguyên các ngươi làm gì cho có sĩ diện chút được không? Mới đây chết mất hai vị đế giả ở Cửu Nguyên Vực nên giờ đâm ra bắt nạt kẻ yếu à?”“Lôi Nguyên Lãng!”Thấy người thanh niên vừa xuất hiện, Nguyên Tung sa sầm nét mặt.Đám đông thấy tình hình như này cũng đồng loạt tản ra.Lôi Nguyên Lãng là con trai của Lôi Trấn Thương - cốc chủ Thiên Lôi Cốc.Lôi Trấn Thương có rất nhiều con nối dõi, vị Lôi Nguyên Lãng này xem như người con trai nhỏ nhất của cốc chủ Lôi Trấn Thương nhưng hiện tại đã là một vị linh giả Cực Cảnh.Đến đây thì mọi chuyện bắt đầu thú vị hơn rồi.Nhà họ Nguyên là một trong bảy thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương.Song Thiên Lôi Cốc cũng thế.Nguyên Tung là con cháu dòng chính nhà họ Nguyên, vị Lôi Nguyên Lãng này cũng là đệ tử hạt nhân của Thiên Lôi Cốc.Hai kẻ này đụng độ nhau thì chắc chắn sẽ dấy lên một trận phong ba bão táp.Lúc này Lôi Nguyên Lãng tiến lên nhìn cái lò nhỏ, cười tủm tỉm an ủi: “Cô bé đừng khóc nữa, ta sẽ trả mười vạn thiên nguyên thạch để mua chiếc lò luyện này”.“Nguyên Tung, nhà ngươi không mua nổi thì đừng có mua, đỡ cho cha ngươi khỏi bị bẽ mặt!”Dứt lời, Lôi Nguyên Lãng tiếp tục tung đòn chí mạng: “Ờ ha, ta quên mất cách đây không lâu Nguyên Chính Thiên cha ngươi đã bị Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp giết ở Cửu Nguyên Vực. Ngươi thành kẻ mồ côi cha rồi!”Câu nói ấy làm Nguyên Tung nổi cơn thịnh nộ.“Mẹ nó, Lôi Nguyên Lãng, ngươi chán sống rồi đúng không!”“Ta chán sống ấy à?”Lôi Nguyên Lãng trào phúng: “Còn đỡ hơn ai kia vừa mất cha đã bày trò ỷ mạnh hϊế͙p͙ yếu trong thành Thần Nguyên này, ta nhìn mà xấu mặt thay”.Giờ thì Nguyên Tung hoàn toàn nổi đóa.“Đi chết đi!”Sau khi quát một câu, hắn ta vung tay đến, phút chốc một nắm đấm bay tới trước mặt Lôi Nguyên Lãng.Lôi Nguyên Lãng không sợ, chỉ nhếch mép cười và nắm tay lại tung cú đấm. Quyền kình như ẩn chứa vô số tia chớp dữ dội.Rầm... Khí thế mạnh mẽ bộc phát ra xung quanh hai người.Nguyên Tung lùi lại một bước, mặt mày hơi tái nhợt.Cả hai đều là linh giả Cực Cảnh cảnh giới Nhất Văn song Nguyên Tung lại yếu hơn Lôi Nguyên Lãng chút đỉnh.Võ quyết mà võ giả Thiên Lôi Cốc tu luyện là võ quyết lôi đình, do đó võ giả Thiên Lôi Cốc mạnh hơn võ giả các thế lực cấp bậc Thiên Vương khác về mặt rèn luyện thân xác đến trình độ cao nhất tại cảnh giới linh giả Cực Cảnh.Dù vậy Nguyên Tung vẫn không cam lòng chịu thua, lại xông lên lần nữa.
Chợt có một tiếng hừ lạnh vang lên, vài bóng người bước ra từ đám đông bên ngoài.
Người thanh niên đi đầu mặc kính phục, vóc người cao to và vạm vỡ, mái tóc dài tung bay trong gió đầy phiêu dật. Hắn ta nhìn về phía tên thanh niên áo trắng, giễu cợt: “Nhà họ Nguyên các ngươi làm gì cho có sĩ diện chút được không? Mới đây chết mất hai vị đế giả ở Cửu Nguyên Vực nên giờ đâm ra bắt nạt kẻ yếu à?”
“Lôi Nguyên Lãng!”
Thấy người thanh niên vừa xuất hiện, Nguyên Tung sa sầm nét mặt.
Đám đông thấy tình hình như này cũng đồng loạt tản ra.
Lôi Nguyên Lãng là con trai của Lôi Trấn Thương - cốc chủ Thiên Lôi Cốc.
Lôi Trấn Thương có rất nhiều con nối dõi, vị Lôi Nguyên Lãng này xem như người con trai nhỏ nhất của cốc chủ Lôi Trấn Thương nhưng hiện tại đã là một vị linh giả Cực Cảnh.
Đến đây thì mọi chuyện bắt đầu thú vị hơn rồi.
Nhà họ Nguyên là một trong bảy thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương.
Song Thiên Lôi Cốc cũng thế.
Nguyên Tung là con cháu dòng chính nhà họ Nguyên, vị Lôi Nguyên Lãng này cũng là đệ tử hạt nhân của Thiên Lôi Cốc.
Hai kẻ này đụng độ nhau thì chắc chắn sẽ dấy lên một trận phong ba bão táp.
Lúc này Lôi Nguyên Lãng tiến lên nhìn cái lò nhỏ, cười tủm tỉm an ủi: “Cô bé đừng khóc nữa, ta sẽ trả mười vạn thiên nguyên thạch để mua chiếc lò luyện này”.
“Nguyên Tung, nhà ngươi không mua nổi thì đừng có mua, đỡ cho cha ngươi khỏi bị bẽ mặt!”
Dứt lời, Lôi Nguyên Lãng tiếp tục tung đòn chí mạng: “Ờ ha, ta quên mất cách đây không lâu Nguyên Chính Thiên cha ngươi đã bị Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp giết ở Cửu Nguyên Vực. Ngươi thành kẻ mồ côi cha rồi!”
Câu nói ấy làm Nguyên Tung nổi cơn thịnh nộ.
“Mẹ nó, Lôi Nguyên Lãng, ngươi chán sống rồi đúng không!”
“Ta chán sống ấy à?”
Lôi Nguyên Lãng trào phúng: “Còn đỡ hơn ai kia vừa mất cha đã bày trò ỷ mạnh hϊế͙p͙ yếu trong thành Thần Nguyên này, ta nhìn mà xấu mặt thay”.
Giờ thì Nguyên Tung hoàn toàn nổi đóa.
“Đi chết đi!”
Sau khi quát một câu, hắn ta vung tay đến, phút chốc một nắm đấm bay tới trước mặt Lôi Nguyên Lãng.
Lôi Nguyên Lãng không sợ, chỉ nhếch mép cười và nắm tay lại tung cú đấm. Quyền kình như ẩn chứa vô số tia chớp dữ dội.
Rầm... Khí thế mạnh mẽ bộc phát ra xung quanh hai người.
Nguyên Tung lùi lại một bước, mặt mày hơi tái nhợt.
Cả hai đều là linh giả Cực Cảnh cảnh giới Nhất Văn song Nguyên Tung lại yếu hơn Lôi Nguyên Lãng chút đỉnh.
Võ quyết mà võ giả Thiên Lôi Cốc tu luyện là võ quyết lôi đình, do đó võ giả Thiên Lôi Cốc mạnh hơn võ giả các thế lực cấp bậc Thiên Vương khác về mặt rèn luyện thân xác đến trình độ cao nhất tại cảnh giới linh giả Cực Cảnh.
Dù vậy Nguyên Tung vẫn không cam lòng chịu thua, lại xông lên lần nữa.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chợt có một tiếng hừ lạnh vang lên, vài bóng người bước ra từ đám đông bên ngoài.Người thanh niên đi đầu mặc kính phục, vóc người cao to và vạm vỡ, mái tóc dài tung bay trong gió đầy phiêu dật. Hắn ta nhìn về phía tên thanh niên áo trắng, giễu cợt: “Nhà họ Nguyên các ngươi làm gì cho có sĩ diện chút được không? Mới đây chết mất hai vị đế giả ở Cửu Nguyên Vực nên giờ đâm ra bắt nạt kẻ yếu à?”“Lôi Nguyên Lãng!”Thấy người thanh niên vừa xuất hiện, Nguyên Tung sa sầm nét mặt.Đám đông thấy tình hình như này cũng đồng loạt tản ra.Lôi Nguyên Lãng là con trai của Lôi Trấn Thương - cốc chủ Thiên Lôi Cốc.Lôi Trấn Thương có rất nhiều con nối dõi, vị Lôi Nguyên Lãng này xem như người con trai nhỏ nhất của cốc chủ Lôi Trấn Thương nhưng hiện tại đã là một vị linh giả Cực Cảnh.Đến đây thì mọi chuyện bắt đầu thú vị hơn rồi.Nhà họ Nguyên là một trong bảy thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương.Song Thiên Lôi Cốc cũng thế.Nguyên Tung là con cháu dòng chính nhà họ Nguyên, vị Lôi Nguyên Lãng này cũng là đệ tử hạt nhân của Thiên Lôi Cốc.Hai kẻ này đụng độ nhau thì chắc chắn sẽ dấy lên một trận phong ba bão táp.Lúc này Lôi Nguyên Lãng tiến lên nhìn cái lò nhỏ, cười tủm tỉm an ủi: “Cô bé đừng khóc nữa, ta sẽ trả mười vạn thiên nguyên thạch để mua chiếc lò luyện này”.“Nguyên Tung, nhà ngươi không mua nổi thì đừng có mua, đỡ cho cha ngươi khỏi bị bẽ mặt!”Dứt lời, Lôi Nguyên Lãng tiếp tục tung đòn chí mạng: “Ờ ha, ta quên mất cách đây không lâu Nguyên Chính Thiên cha ngươi đã bị Cửu Nguyên Đan Đế chuyển kiếp giết ở Cửu Nguyên Vực. Ngươi thành kẻ mồ côi cha rồi!”Câu nói ấy làm Nguyên Tung nổi cơn thịnh nộ.“Mẹ nó, Lôi Nguyên Lãng, ngươi chán sống rồi đúng không!”“Ta chán sống ấy à?”Lôi Nguyên Lãng trào phúng: “Còn đỡ hơn ai kia vừa mất cha đã bày trò ỷ mạnh hϊế͙p͙ yếu trong thành Thần Nguyên này, ta nhìn mà xấu mặt thay”.Giờ thì Nguyên Tung hoàn toàn nổi đóa.“Đi chết đi!”Sau khi quát một câu, hắn ta vung tay đến, phút chốc một nắm đấm bay tới trước mặt Lôi Nguyên Lãng.Lôi Nguyên Lãng không sợ, chỉ nhếch mép cười và nắm tay lại tung cú đấm. Quyền kình như ẩn chứa vô số tia chớp dữ dội.Rầm... Khí thế mạnh mẽ bộc phát ra xung quanh hai người.Nguyên Tung lùi lại một bước, mặt mày hơi tái nhợt.Cả hai đều là linh giả Cực Cảnh cảnh giới Nhất Văn song Nguyên Tung lại yếu hơn Lôi Nguyên Lãng chút đỉnh.Võ quyết mà võ giả Thiên Lôi Cốc tu luyện là võ quyết lôi đình, do đó võ giả Thiên Lôi Cốc mạnh hơn võ giả các thế lực cấp bậc Thiên Vương khác về mặt rèn luyện thân xác đến trình độ cao nhất tại cảnh giới linh giả Cực Cảnh.Dù vậy Nguyên Tung vẫn không cam lòng chịu thua, lại xông lên lần nữa.