“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7201: "Hai mươi tệ mỗi người".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mấy người đều có vẻ mặt say mê.Cái cấp bậc đó, chắc hẳn là có thể bước lên thành tiên đúng không?"Được rồi, chúng ta đi thôi".Hứa Uyên nói: "Bẩm báo việc này cho bốn vị môn chủ, chắc bốn vị môn chủ sẽ thông báo cho Thiên Cương thánh chủ đại nhân, đại nhân tự có quyết định"."Rõ!"Lúc này, sáu bóng người đều biến mất.Cùng lúc đó ở bên kia, Tần Ninh dẫn sáu người Trần Nhất Mặc tiếp tục lên đường.Bọn họ đi vào sâu trong núi Thần Nguyên, càng đi sâu vào trong thì càng phát hiện ra trời đất xung quanh dãy núi có một loại khí tức nguyên thủy.Thỉnh thoảng còn có từng con thiên nguyên thú cao lớn uy mãnh chạy qua khiến núi lở đất mòn, thậm chí tiếng ngáy của thiên nguyên thú trong giấc ngủ say cũng giống như tiếng sấm cuồn cuộn.So sánh với võ giả loài người giống như một con kiến hôi nhỏ bé phải dựa vào bản thân, đi từng bước một tu hành đến mức hiện nay.Thú tộc ban đầu đã chiếm cứ ưu thế.Linh thú, huyền thú, nguyên thú vân vân, những cấp bậc thú tộc này từ lúc được sinh ra, điểm bắt đầu đã cao hơn loài người, hơn nữa con đường tu hành cũng thuần túy hơn.Chỉ là trong quá trình loài người tu hành đã phát minh ra thần binh, đan dược, khiến cho con đường võ đạo trở nên đa dạng.Thiên nguyên thú.Phẩm cấp cao hơn nguyên thú một cấp bậc.Mà chắc chắn bên trong núi Thần Nguyên có rất nhiều thiên nguyên thú.Mấy người Tần Ninh đi qua mấy trăm dặm, dọc theo đường đi đã gặp được vô số loại thiên nguyên thú, thực lực có mạnh có yếu.Chỉ là Trần Nhất Mặc là đan sư, tuy thực lực không cao, nhưng lại nắm giữ đan thuật vô cùng thuần thục, cho dù bảy người tiến vào lãnh địa của một con thiên nguyên thú thì vẫn có thể an toàn đi qua.Dọc đường, bảy người cũng gặp được không ít thi thể võ giả.Những người này không có biện pháp chống trả, lúc gặp phải một ít thiên nguyên thú, bị giết cũng là điều quá bình thường."Sắp đến rồi!"Lúc này, Trần Nhất Mặc đi ở đằng trước, một đống chai lọ trôi nổi lơ lửng trước người, bên trong có rất nhiều đan dược, thuốc bột, thỉnh thoảng hắn ta lại lấy ra một ít.Làm như thế cũng là để qua mắt những thiên nguyên thú kia.Lúc bọn họ đi tới chỗ này, tiếng vang phía trước càng ngày càng vang dội.Giống như có một thác nước cao đến vạn trượng từ trên trời hạ xuống vậy, âm thanh đinh tai nhức óc vang khắp trời đất.
Mấy người đều có vẻ mặt say mê.
Cái cấp bậc đó, chắc hẳn là có thể bước lên thành tiên đúng không?
"Được rồi, chúng ta đi thôi".
Hứa Uyên nói: "Bẩm báo việc này cho bốn vị môn chủ, chắc bốn vị môn chủ sẽ thông báo cho Thiên Cương thánh chủ đại nhân, đại nhân tự có quyết định".
"Rõ!"
Lúc này, sáu bóng người đều biến mất.
Cùng lúc đó ở bên kia, Tần Ninh dẫn sáu người Trần Nhất Mặc tiếp tục lên đường.
Bọn họ đi vào sâu trong núi Thần Nguyên, càng đi sâu vào trong thì càng phát hiện ra trời đất xung quanh dãy núi có một loại khí tức nguyên thủy.
Thỉnh thoảng còn có từng con thiên nguyên thú cao lớn uy mãnh chạy qua khiến núi lở đất mòn, thậm chí tiếng ngáy của thiên nguyên thú trong giấc ngủ say cũng giống như tiếng sấm cuồn cuộn.
So sánh với võ giả loài người giống như một con kiến hôi nhỏ bé phải dựa vào bản thân, đi từng bước một tu hành đến mức hiện nay.
Thú tộc ban đầu đã chiếm cứ ưu thế.
Linh thú, huyền thú, nguyên thú vân vân, những cấp bậc thú tộc này từ lúc được sinh ra, điểm bắt đầu đã cao hơn loài người, hơn nữa con đường tu hành cũng thuần túy hơn.
Chỉ là trong quá trình loài người tu hành đã phát minh ra thần binh, đan dược, khiến cho con đường võ đạo trở nên đa dạng.
Thiên nguyên thú.
Phẩm cấp cao hơn nguyên thú một cấp bậc.
Mà chắc chắn bên trong núi Thần Nguyên có rất nhiều thiên nguyên thú.
Mấy người Tần Ninh đi qua mấy trăm dặm, dọc theo đường đi đã gặp được vô số loại thiên nguyên thú, thực lực có mạnh có yếu.
Chỉ là Trần Nhất Mặc là đan sư, tuy thực lực không cao, nhưng lại nắm giữ đan thuật vô cùng thuần thục, cho dù bảy người tiến vào lãnh địa của một con thiên nguyên thú thì vẫn có thể an toàn đi qua.
Dọc đường, bảy người cũng gặp được không ít thi thể võ giả.
Những người này không có biện pháp chống trả, lúc gặp phải một ít thiên nguyên thú, bị giết cũng là điều quá bình thường.
"Sắp đến rồi!"
Lúc này, Trần Nhất Mặc đi ở đằng trước, một đống chai lọ trôi nổi lơ lửng trước người, bên trong có rất nhiều đan dược, thuốc bột, thỉnh thoảng hắn ta lại lấy ra một ít.
Làm như thế cũng là để qua mắt những thiên nguyên thú kia.
Lúc bọn họ đi tới chỗ này, tiếng vang phía trước càng ngày càng vang dội.
Giống như có một thác nước cao đến vạn trượng từ trên trời hạ xuống vậy, âm thanh đinh tai nhức óc vang khắp trời đất.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mấy người đều có vẻ mặt say mê.Cái cấp bậc đó, chắc hẳn là có thể bước lên thành tiên đúng không?"Được rồi, chúng ta đi thôi".Hứa Uyên nói: "Bẩm báo việc này cho bốn vị môn chủ, chắc bốn vị môn chủ sẽ thông báo cho Thiên Cương thánh chủ đại nhân, đại nhân tự có quyết định"."Rõ!"Lúc này, sáu bóng người đều biến mất.Cùng lúc đó ở bên kia, Tần Ninh dẫn sáu người Trần Nhất Mặc tiếp tục lên đường.Bọn họ đi vào sâu trong núi Thần Nguyên, càng đi sâu vào trong thì càng phát hiện ra trời đất xung quanh dãy núi có một loại khí tức nguyên thủy.Thỉnh thoảng còn có từng con thiên nguyên thú cao lớn uy mãnh chạy qua khiến núi lở đất mòn, thậm chí tiếng ngáy của thiên nguyên thú trong giấc ngủ say cũng giống như tiếng sấm cuồn cuộn.So sánh với võ giả loài người giống như một con kiến hôi nhỏ bé phải dựa vào bản thân, đi từng bước một tu hành đến mức hiện nay.Thú tộc ban đầu đã chiếm cứ ưu thế.Linh thú, huyền thú, nguyên thú vân vân, những cấp bậc thú tộc này từ lúc được sinh ra, điểm bắt đầu đã cao hơn loài người, hơn nữa con đường tu hành cũng thuần túy hơn.Chỉ là trong quá trình loài người tu hành đã phát minh ra thần binh, đan dược, khiến cho con đường võ đạo trở nên đa dạng.Thiên nguyên thú.Phẩm cấp cao hơn nguyên thú một cấp bậc.Mà chắc chắn bên trong núi Thần Nguyên có rất nhiều thiên nguyên thú.Mấy người Tần Ninh đi qua mấy trăm dặm, dọc theo đường đi đã gặp được vô số loại thiên nguyên thú, thực lực có mạnh có yếu.Chỉ là Trần Nhất Mặc là đan sư, tuy thực lực không cao, nhưng lại nắm giữ đan thuật vô cùng thuần thục, cho dù bảy người tiến vào lãnh địa của một con thiên nguyên thú thì vẫn có thể an toàn đi qua.Dọc đường, bảy người cũng gặp được không ít thi thể võ giả.Những người này không có biện pháp chống trả, lúc gặp phải một ít thiên nguyên thú, bị giết cũng là điều quá bình thường."Sắp đến rồi!"Lúc này, Trần Nhất Mặc đi ở đằng trước, một đống chai lọ trôi nổi lơ lửng trước người, bên trong có rất nhiều đan dược, thuốc bột, thỉnh thoảng hắn ta lại lấy ra một ít.Làm như thế cũng là để qua mắt những thiên nguyên thú kia.Lúc bọn họ đi tới chỗ này, tiếng vang phía trước càng ngày càng vang dội.Giống như có một thác nước cao đến vạn trượng từ trên trời hạ xuống vậy, âm thanh đinh tai nhức óc vang khắp trời đất.