“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7217: “Mọi người nhất định phải cẩn thận”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bọn họ chờ suốt một tháng nay, lòng kiên nhẫn đã bị mài mòn sắp hết rồi.Mà lúc này, khi Tần Ninh xuất hiện, hai đạo chủ Vương Tân Nguyên và Bộc Nghĩa Vân của Thiên Ngoại Các, bốn phong chủ Lôi Trấn Phong, Ba Tiêu, Ngô Hoài, Vệ Trác của Thiên Lôi Cốc cùng với phó lâu chủ Ngụy Doanh Doanh và Tô Khuynh Nguyệt của Cửu Tinh Lâu đồng loạt hiện thân, tập trung ở nơi cách Tần Ninh không xa.Thật ra những ngày qua họ cũng chờ đợi trong sốt ruột.Khổ nỗi mỗi lần dò hỏi thì Tần Ninh đều bảo chờ, họ đành chờ thôi! Dù gì điểm xuất phát của Thiên Hàng Ngân Hà nằm ở vùng trời phía trên ngọn núi cao, thời không nơi đó rất hỗn loạn, có là đế giả thì khi tiến vào cũng sẽ rơi vào cảnh cửu tử nhất sinh nữa là.Hiện giờ họ không còn cách nào khác tốt hơn.Nay thấy Tần Ninh ra ngoài, Lôi Trấn Phong tiến lại gần rồi nhỏ giọng hỏi: "Tiên sinh có cách rồi sao?""Ừm, đến lúc rồi".Đến lúc rồi?Đã đến lúc vào rồi sao?Giờ đây, Tần Ninh đi tới bên dưới Thiên Hàng Ngân Hà ở gần đó. Mây mù quẩn quanh, tiếng nổ đùng đoàng vang lên không dứt, dòng nước chảy xuống mặt đất thì mất tăm.Cảnh tượng quái lạ này đã diễn ra được một tháng rồi."Đã đến lúc...", Tần Ninh nhìn Thiên Hàng Ngân Hà, thì thầm một câu.Gần một nén nhang sau, Thiên Hàng Ngân Hà kì lạ bỗng nhiên biến mất.Những đám mây âm u trên từng ngọn núi cao xếp thành hàng thình lình mất tăm, tiếng động ầm ĩ cũng im bặt.Hết thảy diễn ra một cách khó tin.Lôi Trấn Phong, Vương Viễn Tân và những người khác trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng ấy.Không chỉ bọn họ mà nhiều võ giả xung quanh cũng ngỡ ngàng.Tần Ninh đã làm gì sao?Lôi Trấn Phong đứng ngay bên cạnh Tần Ninh nên thấy rõ hắn hoàn toàn không làm gì cả.Chỉ nói một câu "Đã đến lúc", sau đó đám mây lập tức mất hút, Thiên Hàng Ngân Hà cũng không thấy đâu nữa.Song điều này càng làm mấy người Lôi Trấn Phong kinh hoàng hơn.Tần Ninh đã canh chính xác thời gian từ trước rồi!Giờ phút này, Tần Ninh nhìn lướt qua xung quanh rồi nói: "Lên núi thôi!"Nói rồi hắn vén tà áo đằng trước lên, giắt ngang hông rồi bắt đầu leo núi.Lôi Trấn Phong muốn hỏi gì đó nhưng cuối cùng vẫn giữ im lặng, chọn cách leo núi như Tần Ninh.Trong lúc nhất thời, võ giả Cửu Tinh Lâu, Thiên Ngoại Các và Thiên Lôi Cốc bắt đầu di chuyển lên núi.

Bọn họ chờ suốt một tháng nay, lòng kiên nhẫn đã bị mài mòn sắp hết rồi.

Mà lúc này, khi Tần Ninh xuất hiện, hai đạo chủ Vương Tân Nguyên và Bộc Nghĩa Vân của Thiên Ngoại Các, bốn phong chủ Lôi Trấn Phong, Ba Tiêu, Ngô Hoài, Vệ Trác của Thiên Lôi Cốc cùng với phó lâu chủ Ngụy Doanh Doanh và Tô Khuynh Nguyệt của Cửu Tinh Lâu đồng loạt hiện thân, tập trung ở nơi cách Tần Ninh không xa.

Thật ra những ngày qua họ cũng chờ đợi trong sốt ruột.

Khổ nỗi mỗi lần dò hỏi thì Tần Ninh đều bảo chờ, họ đành chờ thôi! Dù gì điểm xuất phát của Thiên Hàng Ngân Hà nằm ở vùng trời phía trên ngọn núi cao, thời không nơi đó rất hỗn loạn, có là đế giả thì khi tiến vào cũng sẽ rơi vào cảnh cửu tử nhất sinh nữa là.

Hiện giờ họ không còn cách nào khác tốt hơn.

Nay thấy Tần Ninh ra ngoài, Lôi Trấn Phong tiến lại gần rồi nhỏ giọng hỏi: "Tiên sinh có cách rồi sao?"

"Ừm, đến lúc rồi".

Đến lúc rồi?

Đã đến lúc vào rồi sao?

Giờ đây, Tần Ninh đi tới bên dưới Thiên Hàng Ngân Hà ở gần đó. Mây mù quẩn quanh, tiếng nổ đùng đoàng vang lên không dứt, dòng nước chảy xuống mặt đất thì mất tăm.

Cảnh tượng quái lạ này đã diễn ra được một tháng rồi.

"Đã đến lúc...", Tần Ninh nhìn Thiên Hàng Ngân Hà, thì thầm một câu.

Gần một nén nhang sau, Thiên Hàng Ngân Hà kì lạ bỗng nhiên biến mất.

Những đám mây âm u trên từng ngọn núi cao xếp thành hàng thình lình mất tăm, tiếng động ầm ĩ cũng im bặt.

Hết thảy diễn ra một cách khó tin.

Lôi Trấn Phong, Vương Viễn Tân và những người khác trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng ấy.

Không chỉ bọn họ mà nhiều võ giả xung quanh cũng ngỡ ngàng.

Tần Ninh đã làm gì sao?

Lôi Trấn Phong đứng ngay bên cạnh Tần Ninh nên thấy rõ hắn hoàn toàn không làm gì cả.

Chỉ nói một câu "Đã đến lúc", sau đó đám mây lập tức mất hút, Thiên Hàng Ngân Hà cũng không thấy đâu nữa.

Song điều này càng làm mấy người Lôi Trấn Phong kinh hoàng hơn.

Tần Ninh đã canh chính xác thời gian từ trước rồi!

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn lướt qua xung quanh rồi nói: "Lên núi thôi!"

Nói rồi hắn vén tà áo đằng trước lên, giắt ngang hông rồi bắt đầu leo núi.

Lôi Trấn Phong muốn hỏi gì đó nhưng cuối cùng vẫn giữ im lặng, chọn cách leo núi như Tần Ninh.

Trong lúc nhất thời, võ giả Cửu Tinh Lâu, Thiên Ngoại Các và Thiên Lôi Cốc bắt đầu di chuyển lên núi.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bọn họ chờ suốt một tháng nay, lòng kiên nhẫn đã bị mài mòn sắp hết rồi.Mà lúc này, khi Tần Ninh xuất hiện, hai đạo chủ Vương Tân Nguyên và Bộc Nghĩa Vân của Thiên Ngoại Các, bốn phong chủ Lôi Trấn Phong, Ba Tiêu, Ngô Hoài, Vệ Trác của Thiên Lôi Cốc cùng với phó lâu chủ Ngụy Doanh Doanh và Tô Khuynh Nguyệt của Cửu Tinh Lâu đồng loạt hiện thân, tập trung ở nơi cách Tần Ninh không xa.Thật ra những ngày qua họ cũng chờ đợi trong sốt ruột.Khổ nỗi mỗi lần dò hỏi thì Tần Ninh đều bảo chờ, họ đành chờ thôi! Dù gì điểm xuất phát của Thiên Hàng Ngân Hà nằm ở vùng trời phía trên ngọn núi cao, thời không nơi đó rất hỗn loạn, có là đế giả thì khi tiến vào cũng sẽ rơi vào cảnh cửu tử nhất sinh nữa là.Hiện giờ họ không còn cách nào khác tốt hơn.Nay thấy Tần Ninh ra ngoài, Lôi Trấn Phong tiến lại gần rồi nhỏ giọng hỏi: "Tiên sinh có cách rồi sao?""Ừm, đến lúc rồi".Đến lúc rồi?Đã đến lúc vào rồi sao?Giờ đây, Tần Ninh đi tới bên dưới Thiên Hàng Ngân Hà ở gần đó. Mây mù quẩn quanh, tiếng nổ đùng đoàng vang lên không dứt, dòng nước chảy xuống mặt đất thì mất tăm.Cảnh tượng quái lạ này đã diễn ra được một tháng rồi."Đã đến lúc...", Tần Ninh nhìn Thiên Hàng Ngân Hà, thì thầm một câu.Gần một nén nhang sau, Thiên Hàng Ngân Hà kì lạ bỗng nhiên biến mất.Những đám mây âm u trên từng ngọn núi cao xếp thành hàng thình lình mất tăm, tiếng động ầm ĩ cũng im bặt.Hết thảy diễn ra một cách khó tin.Lôi Trấn Phong, Vương Viễn Tân và những người khác trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng ấy.Không chỉ bọn họ mà nhiều võ giả xung quanh cũng ngỡ ngàng.Tần Ninh đã làm gì sao?Lôi Trấn Phong đứng ngay bên cạnh Tần Ninh nên thấy rõ hắn hoàn toàn không làm gì cả.Chỉ nói một câu "Đã đến lúc", sau đó đám mây lập tức mất hút, Thiên Hàng Ngân Hà cũng không thấy đâu nữa.Song điều này càng làm mấy người Lôi Trấn Phong kinh hoàng hơn.Tần Ninh đã canh chính xác thời gian từ trước rồi!Giờ phút này, Tần Ninh nhìn lướt qua xung quanh rồi nói: "Lên núi thôi!"Nói rồi hắn vén tà áo đằng trước lên, giắt ngang hông rồi bắt đầu leo núi.Lôi Trấn Phong muốn hỏi gì đó nhưng cuối cùng vẫn giữ im lặng, chọn cách leo núi như Tần Ninh.Trong lúc nhất thời, võ giả Cửu Tinh Lâu, Thiên Ngoại Các và Thiên Lôi Cốc bắt đầu di chuyển lên núi.

Chương 7217: “Mọi người nhất định phải cẩn thận”.