“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7220: “Các ông là đồ mặt người dạ thú”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, lần lượt có võ giả đi lên đỉnh núi rồi đứng ở đó nhìn bốn phía.Mỗi ngọn núi đều có võ giả đứng trên đỉnh.Bọn họ cúi đầu nhìn, thấy toàn bộ quang cảnh núi Thần Nguyên cứ như đang ở tít dưới chân họ vậy.Bình thường ai cũng ngự không phi hành theo thói quen chứ hiếm khi nào tự leo núi như hôm nay. Từ trên cao nhìn xuống, họ lại có những cảm ngộ cho riêng mình.Nhóm Tần Ninh đang đứng trên đỉnh một ngọn núi cao, khoảng không phía trên họ trông vô cùng êm dịu.Lúc này, Tần Ninh lấy một thanh trường kiếm ra quẳng lên một cách tùy ý.Trường kiếm bay lên trời, khi đạt đến độ cao trăm trượng thì không gian bỗng vặn vẹo, trường kiếm hóa thành cát bụi ngay tức thì rồi trôi lềnh bềnh giữa trời.Đây chính là sự khủng khiếp của núi Thần Nguyên.Không gian phía trên đỉnh núi nhìn thì tĩnh lặng đấy, nhưng nó lại ẩn chứa mối nguy hiểm không lường trước được, có là đế giả Cực Cảnh đi nữa thì cũng rất dễ bị cuốn vào trong đó, cuối cùng chết trong ân hận.Những người khác không rõ vì sao phải leo lên suốt cả quãng đường để đến đây, giờ cũng không biết nên làm gì tiếp theo, ai nấy đều nhìn về phía Tần Ninh.Giờ đây, Tần Ninh nhìn xung quanh, võ giả các phe đang tập trung trên đỉnh từng ngọn núi.Hắn đưa mắt nhìn lướt qua một vòng rồi hướng dẫn: "Chư vị, nếu chư vị muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành thì đừng bàng quan, mỗi người ném một số binh khí không dùng nữa lên trời đi".Lúc này trưởng lão Củng Duy của Cự Linh Tông đứng cách đó mấy ngọn núi nhìn Tần Ninh, cười xởi lởi hỏi: "Tần công tử, rốt cuộc ý định của ngươi là gì vậy, Tần công tử không ngại tiết lộ cho bọn ta biết chứ?""Mọi người đang đồng tâm hiệp lực tìm kiếm ngọn nguồn của Thiên Hàng Ngân Hà này mà, ngươi có vốn kiến thức rộng, chi bằng nói cho bọn ta biết với".Nghe vậy, môn chủ Liễu Nhược Tinh của Thiên Cương Thần Môn cũng góp ý: "Phải đấy, thời không trên đỉnh núi đều hỗn loạn, Tần công tử đang muốn thăm dò gì sao?"Tần Ninh nghe thấy câu hỏi của mọi người thì mỉm cười nhìn bọn họ."Các ngươi muốn biết à? Thật ra cũng chẳng có gì to tát".Hắn từ tốn nói: "Thời không phía trên nơi này xảy ra hiện tượng kỳ lạ, vốn dĩ toàn bộ các nơi đều có tình trạng thời không hỗn loạn nhưng bây giờ đã xuất hiện lỗ hổng"."Mọi người lấy binh khí nào mình không cần nữa ra rồi kiểm tra thử đi, không gian chỗ nào tương đối yên ả thì đó sẽ là nơi chúng ta nên vào".Bấy giờ mọi người mới ngỡ ra.Thế là từng võ giả thử kiểm tra theo lời hắn.
Lúc này, lần lượt có võ giả đi lên đỉnh núi rồi đứng ở đó nhìn bốn phía.
Mỗi ngọn núi đều có võ giả đứng trên đỉnh.
Bọn họ cúi đầu nhìn, thấy toàn bộ quang cảnh núi Thần Nguyên cứ như đang ở tít dưới chân họ vậy.
Bình thường ai cũng ngự không phi hành theo thói quen chứ hiếm khi nào tự leo núi như hôm nay. Từ trên cao nhìn xuống, họ lại có những cảm ngộ cho riêng mình.
Nhóm Tần Ninh đang đứng trên đỉnh một ngọn núi cao, khoảng không phía trên họ trông vô cùng êm dịu.
Lúc này, Tần Ninh lấy một thanh trường kiếm ra quẳng lên một cách tùy ý.
Trường kiếm bay lên trời, khi đạt đến độ cao trăm trượng thì không gian bỗng vặn vẹo, trường kiếm hóa thành cát bụi ngay tức thì rồi trôi lềnh bềnh giữa trời.
Đây chính là sự khủng khiếp của núi Thần Nguyên.
Không gian phía trên đỉnh núi nhìn thì tĩnh lặng đấy, nhưng nó lại ẩn chứa mối nguy hiểm không lường trước được, có là đế giả Cực Cảnh đi nữa thì cũng rất dễ bị cuốn vào trong đó, cuối cùng chết trong ân hận.
Những người khác không rõ vì sao phải leo lên suốt cả quãng đường để đến đây, giờ cũng không biết nên làm gì tiếp theo, ai nấy đều nhìn về phía Tần Ninh.
Giờ đây, Tần Ninh nhìn xung quanh, võ giả các phe đang tập trung trên đỉnh từng ngọn núi.
Hắn đưa mắt nhìn lướt qua một vòng rồi hướng dẫn: "Chư vị, nếu chư vị muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành thì đừng bàng quan, mỗi người ném một số binh khí không dùng nữa lên trời đi".
Lúc này trưởng lão Củng Duy của Cự Linh Tông đứng cách đó mấy ngọn núi nhìn Tần Ninh, cười xởi lởi hỏi: "Tần công tử, rốt cuộc ý định của ngươi là gì vậy, Tần công tử không ngại tiết lộ cho bọn ta biết chứ?"
"Mọi người đang đồng tâm hiệp lực tìm kiếm ngọn nguồn của Thiên Hàng Ngân Hà này mà, ngươi có vốn kiến thức rộng, chi bằng nói cho bọn ta biết với".
Nghe vậy, môn chủ Liễu Nhược Tinh của Thiên Cương Thần Môn cũng góp ý: "Phải đấy, thời không trên đỉnh núi đều hỗn loạn, Tần công tử đang muốn thăm dò gì sao?"
Tần Ninh nghe thấy câu hỏi của mọi người thì mỉm cười nhìn bọn họ.
"Các ngươi muốn biết à? Thật ra cũng chẳng có gì to tát".
Hắn từ tốn nói: "Thời không phía trên nơi này xảy ra hiện tượng kỳ lạ, vốn dĩ toàn bộ các nơi đều có tình trạng thời không hỗn loạn nhưng bây giờ đã xuất hiện lỗ hổng".
"Mọi người lấy binh khí nào mình không cần nữa ra rồi kiểm tra thử đi, không gian chỗ nào tương đối yên ả thì đó sẽ là nơi chúng ta nên vào".
Bấy giờ mọi người mới ngỡ ra.
Thế là từng võ giả thử kiểm tra theo lời hắn.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, lần lượt có võ giả đi lên đỉnh núi rồi đứng ở đó nhìn bốn phía.Mỗi ngọn núi đều có võ giả đứng trên đỉnh.Bọn họ cúi đầu nhìn, thấy toàn bộ quang cảnh núi Thần Nguyên cứ như đang ở tít dưới chân họ vậy.Bình thường ai cũng ngự không phi hành theo thói quen chứ hiếm khi nào tự leo núi như hôm nay. Từ trên cao nhìn xuống, họ lại có những cảm ngộ cho riêng mình.Nhóm Tần Ninh đang đứng trên đỉnh một ngọn núi cao, khoảng không phía trên họ trông vô cùng êm dịu.Lúc này, Tần Ninh lấy một thanh trường kiếm ra quẳng lên một cách tùy ý.Trường kiếm bay lên trời, khi đạt đến độ cao trăm trượng thì không gian bỗng vặn vẹo, trường kiếm hóa thành cát bụi ngay tức thì rồi trôi lềnh bềnh giữa trời.Đây chính là sự khủng khiếp của núi Thần Nguyên.Không gian phía trên đỉnh núi nhìn thì tĩnh lặng đấy, nhưng nó lại ẩn chứa mối nguy hiểm không lường trước được, có là đế giả Cực Cảnh đi nữa thì cũng rất dễ bị cuốn vào trong đó, cuối cùng chết trong ân hận.Những người khác không rõ vì sao phải leo lên suốt cả quãng đường để đến đây, giờ cũng không biết nên làm gì tiếp theo, ai nấy đều nhìn về phía Tần Ninh.Giờ đây, Tần Ninh nhìn xung quanh, võ giả các phe đang tập trung trên đỉnh từng ngọn núi.Hắn đưa mắt nhìn lướt qua một vòng rồi hướng dẫn: "Chư vị, nếu chư vị muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành thì đừng bàng quan, mỗi người ném một số binh khí không dùng nữa lên trời đi".Lúc này trưởng lão Củng Duy của Cự Linh Tông đứng cách đó mấy ngọn núi nhìn Tần Ninh, cười xởi lởi hỏi: "Tần công tử, rốt cuộc ý định của ngươi là gì vậy, Tần công tử không ngại tiết lộ cho bọn ta biết chứ?""Mọi người đang đồng tâm hiệp lực tìm kiếm ngọn nguồn của Thiên Hàng Ngân Hà này mà, ngươi có vốn kiến thức rộng, chi bằng nói cho bọn ta biết với".Nghe vậy, môn chủ Liễu Nhược Tinh của Thiên Cương Thần Môn cũng góp ý: "Phải đấy, thời không trên đỉnh núi đều hỗn loạn, Tần công tử đang muốn thăm dò gì sao?"Tần Ninh nghe thấy câu hỏi của mọi người thì mỉm cười nhìn bọn họ."Các ngươi muốn biết à? Thật ra cũng chẳng có gì to tát".Hắn từ tốn nói: "Thời không phía trên nơi này xảy ra hiện tượng kỳ lạ, vốn dĩ toàn bộ các nơi đều có tình trạng thời không hỗn loạn nhưng bây giờ đã xuất hiện lỗ hổng"."Mọi người lấy binh khí nào mình không cần nữa ra rồi kiểm tra thử đi, không gian chỗ nào tương đối yên ả thì đó sẽ là nơi chúng ta nên vào".Bấy giờ mọi người mới ngỡ ra.Thế là từng võ giả thử kiểm tra theo lời hắn.