“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7232: "Chỉ có khoác lác là giỏi".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ầm! Mặt đất sụp đổ, cả người Tần Ninh khảm vào dưới mặt đất, một lúc lâu sau mới bò lên.Quả thật như thế.Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía trước, nhíu mày lại."Tiếp tục đi".Bên ngoài cơ thể hắn có ba thần văn quay xung quanh, mặt ngoài thân xác xuất hiện ánh sáng màu vàng xanh nhàn nhạt.Hắn đi ra từng bước một, trên không trung, thỉnh thoảng sẽ có một quyền ảnh, một chưởng ảnh, một cước ảnh ập xuống.Hơn nữa khi Tần Ninh càng đi vào sâu, những chưởng ảnh quyền ảnh kia cũng càng bộc phát mạnh hơn.Âm thanh ầm ầm vang vọng, trên người Tần Ninh dần dần xuất hiện vết nứt, cho dù thân xác của hắn mạnh mẽ thế nào thì đến giờ phút này cũng đã không thể chống đỡ được nữa.Chỉ là cũng may, phía trước đã tới cuối con đường.Tần Ninh sải bước ra, đi đến cuối đường, chỉ trong phút chốc, con đường phía trước liền biến mất, mà hắn đã xuất hiện ở đỉnh núi, trước đại điện.Chỉ là bóng người mặc áo bào màu vàng kia lại biến mất không thấy gì nữa.Mà vào lúc này, một bóng người khác cũng xuất hiện.Thanh niên mặc áo xanh kia vẫn còn sống.Tần Ninh nhìn về phía thanh niên mặc áo xanh, vẻ mặt có chút kinh ngạc.Con đường thử thách thế này, lấy sự hiểu biết của hắn về bốn người khác thì gần như không có khả năng vượt qua.Tần Ninh đã tự mình thể nghiệm, đương nhiên biết đòn tấn công trên con đường kia kinh khủng đến thế nào.Hắn lấy pháp thân Long Hoàng Bất Diệt và huyết mạch thân xác để bước vào Cực Cảnh, có thể nói là lấy pháp thân mà hắn tạo ra ở cảnh giới Chí Tôn, ở trong hai cảnh giới là cảnh giới linh giả, cảnh giới thiên giả, chính là mạnh nhất! Dù vậy lúc đi qua con đường kia, thân xác của hắn cũng đã bị hao tổn rất nhiều.Những người khác thì càng không cần phải nói nhiều.Thế nhưng bây giờ thanh niên mặc áo xanh lại vẫn sống được.Mà ba người kia đã hoàn toàn biến mất không thấy."Tần công tử".Thanh niên chắp tay nói: "Quả thật phi phàm"."Ngươi cũng không kém".Tần Ninh nhìn thanh niên kia, sau đó đưa mắt nhìn về phía cung điện trước mặt.Một cung điện vuông vắn cao trăm trượng đứng sừng sững phía trước, uy nghiêm hùng vĩ."Tần công tử có kiến thức phi phàm, có biết đây là chỗ nào không?"Tần Ninh nhìn về phía cung điện, phía trước có một bảng hiệu, hai bên là hai bức tượng thạch giao, hiện ra mấy phần uy nghiêm."Tẩm cung của hoàng đế hoàng triều Đại Tề!"Tần Ninh chậm rãi nói: "Mười hai vạn năm trước hoàng triều Đại Tề vô cùng nổi tiếng ở trong Thượng Nguyên Thiên, mà đồ đằng của hoàng triều Đại Tề chính là thiên nguyên thú cấp Thiên".Thanh niên gật đầu nói: "Đúng là như thế".

Ầm! Mặt đất sụp đổ, cả người Tần Ninh khảm vào dưới mặt đất, một lúc lâu sau mới bò lên.

Quả thật như thế.

Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía trước, nhíu mày lại.

"Tiếp tục đi".

Bên ngoài cơ thể hắn có ba thần văn quay xung quanh, mặt ngoài thân xác xuất hiện ánh sáng màu vàng xanh nhàn nhạt.

Hắn đi ra từng bước một, trên không trung, thỉnh thoảng sẽ có một quyền ảnh, một chưởng ảnh, một cước ảnh ập xuống.

Hơn nữa khi Tần Ninh càng đi vào sâu, những chưởng ảnh quyền ảnh kia cũng càng bộc phát mạnh hơn.

Âm thanh ầm ầm vang vọng, trên người Tần Ninh dần dần xuất hiện vết nứt, cho dù thân xác của hắn mạnh mẽ thế nào thì đến giờ phút này cũng đã không thể chống đỡ được nữa.

Chỉ là cũng may, phía trước đã tới cuối con đường.

Tần Ninh sải bước ra, đi đến cuối đường, chỉ trong phút chốc, con đường phía trước liền biến mất, mà hắn đã xuất hiện ở đỉnh núi, trước đại điện.

Chỉ là bóng người mặc áo bào màu vàng kia lại biến mất không thấy gì nữa.

Mà vào lúc này, một bóng người khác cũng xuất hiện.

Thanh niên mặc áo xanh kia vẫn còn sống.

Tần Ninh nhìn về phía thanh niên mặc áo xanh, vẻ mặt có chút kinh ngạc.

Con đường thử thách thế này, lấy sự hiểu biết của hắn về bốn người khác thì gần như không có khả năng vượt qua.

Tần Ninh đã tự mình thể nghiệm, đương nhiên biết đòn tấn công trên con đường kia kinh khủng đến thế nào.

Hắn lấy pháp thân Long Hoàng Bất Diệt và huyết mạch thân xác để bước vào Cực Cảnh, có thể nói là lấy pháp thân mà hắn tạo ra ở cảnh giới Chí Tôn, ở trong hai cảnh giới là cảnh giới linh giả, cảnh giới thiên giả, chính là mạnh nhất! Dù vậy lúc đi qua con đường kia, thân xác của hắn cũng đã bị hao tổn rất nhiều.

Những người khác thì càng không cần phải nói nhiều.

Thế nhưng bây giờ thanh niên mặc áo xanh lại vẫn sống được.

Mà ba người kia đã hoàn toàn biến mất không thấy.

"Tần công tử".

Thanh niên chắp tay nói: "Quả thật phi phàm".

"Ngươi cũng không kém".

Tần Ninh nhìn thanh niên kia, sau đó đưa mắt nhìn về phía cung điện trước mặt.

Một cung điện vuông vắn cao trăm trượng đứng sừng sững phía trước, uy nghiêm hùng vĩ.

"Tần công tử có kiến thức phi phàm, có biết đây là chỗ nào không?"

Tần Ninh nhìn về phía cung điện, phía trước có một bảng hiệu, hai bên là hai bức tượng thạch giao, hiện ra mấy phần uy nghiêm.

"Tẩm cung của hoàng đế hoàng triều Đại Tề!"

Tần Ninh chậm rãi nói: "Mười hai vạn năm trước hoàng triều Đại Tề vô cùng nổi tiếng ở trong Thượng Nguyên Thiên, mà đồ đằng của hoàng triều Đại Tề chính là thiên nguyên thú cấp Thiên".

Thanh niên gật đầu nói: "Đúng là như thế".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ầm! Mặt đất sụp đổ, cả người Tần Ninh khảm vào dưới mặt đất, một lúc lâu sau mới bò lên.Quả thật như thế.Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía trước, nhíu mày lại."Tiếp tục đi".Bên ngoài cơ thể hắn có ba thần văn quay xung quanh, mặt ngoài thân xác xuất hiện ánh sáng màu vàng xanh nhàn nhạt.Hắn đi ra từng bước một, trên không trung, thỉnh thoảng sẽ có một quyền ảnh, một chưởng ảnh, một cước ảnh ập xuống.Hơn nữa khi Tần Ninh càng đi vào sâu, những chưởng ảnh quyền ảnh kia cũng càng bộc phát mạnh hơn.Âm thanh ầm ầm vang vọng, trên người Tần Ninh dần dần xuất hiện vết nứt, cho dù thân xác của hắn mạnh mẽ thế nào thì đến giờ phút này cũng đã không thể chống đỡ được nữa.Chỉ là cũng may, phía trước đã tới cuối con đường.Tần Ninh sải bước ra, đi đến cuối đường, chỉ trong phút chốc, con đường phía trước liền biến mất, mà hắn đã xuất hiện ở đỉnh núi, trước đại điện.Chỉ là bóng người mặc áo bào màu vàng kia lại biến mất không thấy gì nữa.Mà vào lúc này, một bóng người khác cũng xuất hiện.Thanh niên mặc áo xanh kia vẫn còn sống.Tần Ninh nhìn về phía thanh niên mặc áo xanh, vẻ mặt có chút kinh ngạc.Con đường thử thách thế này, lấy sự hiểu biết của hắn về bốn người khác thì gần như không có khả năng vượt qua.Tần Ninh đã tự mình thể nghiệm, đương nhiên biết đòn tấn công trên con đường kia kinh khủng đến thế nào.Hắn lấy pháp thân Long Hoàng Bất Diệt và huyết mạch thân xác để bước vào Cực Cảnh, có thể nói là lấy pháp thân mà hắn tạo ra ở cảnh giới Chí Tôn, ở trong hai cảnh giới là cảnh giới linh giả, cảnh giới thiên giả, chính là mạnh nhất! Dù vậy lúc đi qua con đường kia, thân xác của hắn cũng đã bị hao tổn rất nhiều.Những người khác thì càng không cần phải nói nhiều.Thế nhưng bây giờ thanh niên mặc áo xanh lại vẫn sống được.Mà ba người kia đã hoàn toàn biến mất không thấy."Tần công tử".Thanh niên chắp tay nói: "Quả thật phi phàm"."Ngươi cũng không kém".Tần Ninh nhìn thanh niên kia, sau đó đưa mắt nhìn về phía cung điện trước mặt.Một cung điện vuông vắn cao trăm trượng đứng sừng sững phía trước, uy nghiêm hùng vĩ."Tần công tử có kiến thức phi phàm, có biết đây là chỗ nào không?"Tần Ninh nhìn về phía cung điện, phía trước có một bảng hiệu, hai bên là hai bức tượng thạch giao, hiện ra mấy phần uy nghiêm."Tẩm cung của hoàng đế hoàng triều Đại Tề!"Tần Ninh chậm rãi nói: "Mười hai vạn năm trước hoàng triều Đại Tề vô cùng nổi tiếng ở trong Thượng Nguyên Thiên, mà đồ đằng của hoàng triều Đại Tề chính là thiên nguyên thú cấp Thiên".Thanh niên gật đầu nói: "Đúng là như thế".

Chương 7232: "Chỉ có khoác lác là giỏi".