“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7274: Còn lại cứ để kệ khách chọn.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Không có tiếng kêu rên thảm thiết, cũng không có tiếng hét sợ hãi, chỉ có âm thanh đạp trời đạp đất mà bước của những con voi hoang dã, trên mặt đất đã không thể nhìn ra hình ra dạng thi thể của sáu người Phong Kiện nữa rồi.Lúc này, viên Hư Tịnh Thần Châu kia bắt đầu có tiếng vỡ vụn, sắp tan nát thành từng mảnh nhỏ.Tần Ninh ngẩng đầu nhìn, bàn tay nắm chặt lại, hơn trăm con voi hoang dã khổng lồ kia tập hợp lại thành một, bước ra một bước.Rắc! Hư Tịnh Thần Châu lập tức vỡ nát.Giờ đây, mọi người đều cảm giác được luồng lực lượng thiên địa khiếp hãi kia đang dần biến mất không chừa lại chút gì."Khốn nạn!"Trong không gian truyền tới một giọng nói mờ ảo.Phong Trần Đại Đế gào lên một cách giận dữ, nhưng giờ đã không còn cách nào thay đổi mọi chuyện.Ông ta chỉ là một linh uẩn, tuy ẩn chứa lực lượng khổng lồ nhưng lại không đủ sức giết chết Tần Ninh.Cảm giác này quá đỗi ức chế.Bàn tay Tần Ninh lại di chuyển, đất trời khôi phục lại như thuở ban đầu.Bốn cuốn đan điển bắt đầu lùi về."Phong Trần!"Lúc này, Tần Ninh bước thẳng tới chỗ đỉnh núi, bình thản nói: "Để ta xem, linh uẩn của ngươi so mới linh uẩn của hoàng đế Tề Dân sẽ như thế nào?"Tần Ninh bước tới, đi tới đỉnh núi, bóng dáng của Phong Trần Đại Đế hiện ra rõ ràng hơn."Cửu Nguyên Đan Đế là người từ đâu tới?"Tần Ninh nghe câu hỏi đó, chỉ cười đáp: "Là người xuất hiện sau khi ngươi chết hơn mười vạn năm, nên ngươi không biết ta đâu"."Hôm nay coi như đã biết".Phong Trần lạnh lùng đáp."Đừng nói thừa thãi nữa".Tần Ninh nhìn về phía Phong Trần, nghiêm nghị nói: "Đạo linh uẩn thuộc về ta, còn những thứ khác cũng giao ra đây đi!"Phong Trần quát lên: "Không đưa cho ngươi thì sao?""Không đưa ư?Tất cả năng lượng linh uẩn là của ta, sau khi luyện hóa năng lượng linh uẩn của ngươi xong, tia ý chí cuối cùng của ngươi sẽ biến mất, cuối cùng mọi thứ ngươi để lại đều thuộc về ta".Lúc này, Tần Ninh thong dong tới chỗ cất dấu trong đỉnh núi kia."Con cháu của ngươi đều đã chết sạch cả rồi, ngươi không còn sự lựa chọn nào đâu!"
Không có tiếng kêu rên thảm thiết, cũng không có tiếng hét sợ hãi, chỉ có âm thanh đạp trời đạp đất mà bước của những con voi hoang dã, trên mặt đất đã không thể nhìn ra hình ra dạng thi thể của sáu người Phong Kiện nữa rồi.
Lúc này, viên Hư Tịnh Thần Châu kia bắt đầu có tiếng vỡ vụn, sắp tan nát thành từng mảnh nhỏ.
Tần Ninh ngẩng đầu nhìn, bàn tay nắm chặt lại, hơn trăm con voi hoang dã khổng lồ kia tập hợp lại thành một, bước ra một bước.
Rắc! Hư Tịnh Thần Châu lập tức vỡ nát.
Giờ đây, mọi người đều cảm giác được luồng lực lượng thiên địa khiếp hãi kia đang dần biến mất không chừa lại chút gì.
"Khốn nạn!"
Trong không gian truyền tới một giọng nói mờ ảo.
Phong Trần Đại Đế gào lên một cách giận dữ, nhưng giờ đã không còn cách nào thay đổi mọi chuyện.
Ông ta chỉ là một linh uẩn, tuy ẩn chứa lực lượng khổng lồ nhưng lại không đủ sức giết chết Tần Ninh.
Cảm giác này quá đỗi ức chế.
Bàn tay Tần Ninh lại di chuyển, đất trời khôi phục lại như thuở ban đầu.
Bốn cuốn đan điển bắt đầu lùi về.
"Phong Trần!"
Lúc này, Tần Ninh bước thẳng tới chỗ đỉnh núi, bình thản nói: "Để ta xem, linh uẩn của ngươi so mới linh uẩn của hoàng đế Tề Dân sẽ như thế nào?"
Tần Ninh bước tới, đi tới đỉnh núi, bóng dáng của Phong Trần Đại Đế hiện ra rõ ràng hơn.
"Cửu Nguyên Đan Đế là người từ đâu tới?"
Tần Ninh nghe câu hỏi đó, chỉ cười đáp: "Là người xuất hiện sau khi ngươi chết hơn mười vạn năm, nên ngươi không biết ta đâu".
"Hôm nay coi như đã biết".
Phong Trần lạnh lùng đáp.
"Đừng nói thừa thãi nữa".
Tần Ninh nhìn về phía Phong Trần, nghiêm nghị nói: "Đạo linh uẩn thuộc về ta, còn những thứ khác cũng giao ra đây đi!"
Phong Trần quát lên: "Không đưa cho ngươi thì sao?"
"Không đưa ư?
Tất cả năng lượng linh uẩn là của ta, sau khi luyện hóa năng lượng linh uẩn của ngươi xong, tia ý chí cuối cùng của ngươi sẽ biến mất, cuối cùng mọi thứ ngươi để lại đều thuộc về ta".
Lúc này, Tần Ninh thong dong tới chỗ cất dấu trong đỉnh núi kia.
"Con cháu của ngươi đều đã chết sạch cả rồi, ngươi không còn sự lựa chọn nào đâu!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Không có tiếng kêu rên thảm thiết, cũng không có tiếng hét sợ hãi, chỉ có âm thanh đạp trời đạp đất mà bước của những con voi hoang dã, trên mặt đất đã không thể nhìn ra hình ra dạng thi thể của sáu người Phong Kiện nữa rồi.Lúc này, viên Hư Tịnh Thần Châu kia bắt đầu có tiếng vỡ vụn, sắp tan nát thành từng mảnh nhỏ.Tần Ninh ngẩng đầu nhìn, bàn tay nắm chặt lại, hơn trăm con voi hoang dã khổng lồ kia tập hợp lại thành một, bước ra một bước.Rắc! Hư Tịnh Thần Châu lập tức vỡ nát.Giờ đây, mọi người đều cảm giác được luồng lực lượng thiên địa khiếp hãi kia đang dần biến mất không chừa lại chút gì."Khốn nạn!"Trong không gian truyền tới một giọng nói mờ ảo.Phong Trần Đại Đế gào lên một cách giận dữ, nhưng giờ đã không còn cách nào thay đổi mọi chuyện.Ông ta chỉ là một linh uẩn, tuy ẩn chứa lực lượng khổng lồ nhưng lại không đủ sức giết chết Tần Ninh.Cảm giác này quá đỗi ức chế.Bàn tay Tần Ninh lại di chuyển, đất trời khôi phục lại như thuở ban đầu.Bốn cuốn đan điển bắt đầu lùi về."Phong Trần!"Lúc này, Tần Ninh bước thẳng tới chỗ đỉnh núi, bình thản nói: "Để ta xem, linh uẩn của ngươi so mới linh uẩn của hoàng đế Tề Dân sẽ như thế nào?"Tần Ninh bước tới, đi tới đỉnh núi, bóng dáng của Phong Trần Đại Đế hiện ra rõ ràng hơn."Cửu Nguyên Đan Đế là người từ đâu tới?"Tần Ninh nghe câu hỏi đó, chỉ cười đáp: "Là người xuất hiện sau khi ngươi chết hơn mười vạn năm, nên ngươi không biết ta đâu"."Hôm nay coi như đã biết".Phong Trần lạnh lùng đáp."Đừng nói thừa thãi nữa".Tần Ninh nhìn về phía Phong Trần, nghiêm nghị nói: "Đạo linh uẩn thuộc về ta, còn những thứ khác cũng giao ra đây đi!"Phong Trần quát lên: "Không đưa cho ngươi thì sao?""Không đưa ư?Tất cả năng lượng linh uẩn là của ta, sau khi luyện hóa năng lượng linh uẩn của ngươi xong, tia ý chí cuối cùng của ngươi sẽ biến mất, cuối cùng mọi thứ ngươi để lại đều thuộc về ta".Lúc này, Tần Ninh thong dong tới chỗ cất dấu trong đỉnh núi kia."Con cháu của ngươi đều đã chết sạch cả rồi, ngươi không còn sự lựa chọn nào đâu!"