“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7287:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà vào lúc này, vị trí chân núi.Nguyên Duệ và Chu Hỗn dẫn theo mười mấy vị võ giả nhà họ Nguyên, nhà họ Chu ẩn nấp ở đây."Nguyên Duệ ca, phải đợi tới khi nào?""Sắp rồi!"Nguyên Duệ mặc một bộ trường sam, khí chất nhã nhặn lịch sự, lúc này cười nói: "Người phụ nữ kia chắc sắp đi ra rồi!""Hai người chúng ta đều là tôn giả cảnh giới tầng hai, cho dù người phụ nữ kia đã lấy được linh uẩn, có lẽ cũng sẽ không đến cảnh giới tôn giả, chúng ta sẽ đánh khiến nàng trở tay không kịp, định có thể chém chết!""Ừ...", Nguyên Duệ và Chu Hỗn nhìn nhau, tiếp tục lẳng lặng chờ đợi.Không lâu sau trên đỉnh núi, ánh sáng bắn ra bốn phía, khí tức kinh khủng dần dần tan đi, biến mất không thấy.Mà vào lúc này, một bóng người mặc đồ xanh chậm rãi xuống núi.Mái tóc dài như thác nước xõa ở sau gáy, khuôn mặt trắng như thoa phấn hiện ra khí chất lạnh lẽo mà hờ hững.Nhìn qua giống như một mỹ nữ tuyệt trần đi ra từ trong núi băng tuyết vậy.Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ khiến người ta cảm thấy cô gái này có khí chất vô song đặc biệt không nói ra được, khiến người ta không nhịn được mà nhìn kỹ hơn.Giờ phút này, Nguyên Duệ và Chu Hỗn đều ngẩn ngơ, rất nhanh đã tỉnh táo lại."Diệp Viên Viên".Nguyên Duệ thấp giọng nói: "Người phụ nữ này cuối cùng cũng ra rồi"."Ra tay!"Không nói nhiều lời thừa thãi, hai người trong nháy mắt hướng phía trước mà đánh.Khí tức kinh khủng bộc phát ra.Võ giả cảnh giới tôn giả theo đuổi võ tâm cực hạn! Võ tâm cực hạn theo đuổi rèn luyện thất tình.Mà mỗi khi rèn luyện một lần, tâm tính sẽ lột xác một lần, thực lực của võ giả cũng tăng vọt một lần.Nguyên Duệ và Chu Hỗn đều là tôn giả cảnh giới tầng hai, ở trong Thượng Nguyên Thiên cũng được coi là cao thủ hàng đầu.Hai người hợp tác dẫn theo mười mấy vị võ giả cảnh giới thiên giả, trong nháy mắt đã xông ra, khí thế mạnh mẽ.Vẻ mặt cô gái xinh đẹp phía trước lạnh lẽo, hai tay lập tức nắm chặt, một tiếng nổ kinh khủng truyền ra.Ầm... Ba người va chạm, ngọn núi to khẽ run lên, cả thân núi đều phải chấn động.Nguyên Duệ và Chu Hỗn lần lượt thụt lùi.Mà bóng người xinh đẹp kia cũng dừng bước chân đang đi xuống núi lại, đứng ở chân núi, có chút khó hiểu nhìn về phía hai người."Diệp Viên Viên!""Diệp Viên Viên!"Sắc mặt Nguyên Duệ cùng Chu Hỗn đều vô cùng lạnh lẽo."Các ngươi là người nào?"
Mà vào lúc này, vị trí chân núi.
Nguyên Duệ và Chu Hỗn dẫn theo mười mấy vị võ giả nhà họ Nguyên, nhà họ Chu ẩn nấp ở đây.
"Nguyên Duệ ca, phải đợi tới khi nào?"
"Sắp rồi!"
Nguyên Duệ mặc một bộ trường sam, khí chất nhã nhặn lịch sự, lúc này cười nói: "Người phụ nữ kia chắc sắp đi ra rồi!"
"Hai người chúng ta đều là tôn giả cảnh giới tầng hai, cho dù người phụ nữ kia đã lấy được linh uẩn, có lẽ cũng sẽ không đến cảnh giới tôn giả, chúng ta sẽ đánh khiến nàng trở tay không kịp, định có thể chém chết!"
"Ừ...", Nguyên Duệ và Chu Hỗn nhìn nhau, tiếp tục lẳng lặng chờ đợi.
Không lâu sau trên đỉnh núi, ánh sáng bắn ra bốn phía, khí tức kinh khủng dần dần tan đi, biến mất không thấy.
Mà vào lúc này, một bóng người mặc đồ xanh chậm rãi xuống núi.
Mái tóc dài như thác nước xõa ở sau gáy, khuôn mặt trắng như thoa phấn hiện ra khí chất lạnh lẽo mà hờ hững.
Nhìn qua giống như một mỹ nữ tuyệt trần đi ra từ trong núi băng tuyết vậy.
Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ khiến người ta cảm thấy cô gái này có khí chất vô song đặc biệt không nói ra được, khiến người ta không nhịn được mà nhìn kỹ hơn.
Giờ phút này, Nguyên Duệ và Chu Hỗn đều ngẩn ngơ, rất nhanh đã tỉnh táo lại.
"Diệp Viên Viên".
Nguyên Duệ thấp giọng nói: "Người phụ nữ này cuối cùng cũng ra rồi".
"Ra tay!"
Không nói nhiều lời thừa thãi, hai người trong nháy mắt hướng phía trước mà đánh.
Khí tức kinh khủng bộc phát ra.
Võ giả cảnh giới tôn giả theo đuổi võ tâm cực hạn! Võ tâm cực hạn theo đuổi rèn luyện thất tình.
Mà mỗi khi rèn luyện một lần, tâm tính sẽ lột xác một lần, thực lực của võ giả cũng tăng vọt một lần.
Nguyên Duệ và Chu Hỗn đều là tôn giả cảnh giới tầng hai, ở trong Thượng Nguyên Thiên cũng được coi là cao thủ hàng đầu.
Hai người hợp tác dẫn theo mười mấy vị võ giả cảnh giới thiên giả, trong nháy mắt đã xông ra, khí thế mạnh mẽ.
Vẻ mặt cô gái xinh đẹp phía trước lạnh lẽo, hai tay lập tức nắm chặt, một tiếng nổ kinh khủng truyền ra.
Ầm... Ba người va chạm, ngọn núi to khẽ run lên, cả thân núi đều phải chấn động.
Nguyên Duệ và Chu Hỗn lần lượt thụt lùi.
Mà bóng người xinh đẹp kia cũng dừng bước chân đang đi xuống núi lại, đứng ở chân núi, có chút khó hiểu nhìn về phía hai người.
"Diệp Viên Viên!"
"Diệp Viên Viên!"
Sắc mặt Nguyên Duệ cùng Chu Hỗn đều vô cùng lạnh lẽo.
"Các ngươi là người nào?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà vào lúc này, vị trí chân núi.Nguyên Duệ và Chu Hỗn dẫn theo mười mấy vị võ giả nhà họ Nguyên, nhà họ Chu ẩn nấp ở đây."Nguyên Duệ ca, phải đợi tới khi nào?""Sắp rồi!"Nguyên Duệ mặc một bộ trường sam, khí chất nhã nhặn lịch sự, lúc này cười nói: "Người phụ nữ kia chắc sắp đi ra rồi!""Hai người chúng ta đều là tôn giả cảnh giới tầng hai, cho dù người phụ nữ kia đã lấy được linh uẩn, có lẽ cũng sẽ không đến cảnh giới tôn giả, chúng ta sẽ đánh khiến nàng trở tay không kịp, định có thể chém chết!""Ừ...", Nguyên Duệ và Chu Hỗn nhìn nhau, tiếp tục lẳng lặng chờ đợi.Không lâu sau trên đỉnh núi, ánh sáng bắn ra bốn phía, khí tức kinh khủng dần dần tan đi, biến mất không thấy.Mà vào lúc này, một bóng người mặc đồ xanh chậm rãi xuống núi.Mái tóc dài như thác nước xõa ở sau gáy, khuôn mặt trắng như thoa phấn hiện ra khí chất lạnh lẽo mà hờ hững.Nhìn qua giống như một mỹ nữ tuyệt trần đi ra từ trong núi băng tuyết vậy.Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ khiến người ta cảm thấy cô gái này có khí chất vô song đặc biệt không nói ra được, khiến người ta không nhịn được mà nhìn kỹ hơn.Giờ phút này, Nguyên Duệ và Chu Hỗn đều ngẩn ngơ, rất nhanh đã tỉnh táo lại."Diệp Viên Viên".Nguyên Duệ thấp giọng nói: "Người phụ nữ này cuối cùng cũng ra rồi"."Ra tay!"Không nói nhiều lời thừa thãi, hai người trong nháy mắt hướng phía trước mà đánh.Khí tức kinh khủng bộc phát ra.Võ giả cảnh giới tôn giả theo đuổi võ tâm cực hạn! Võ tâm cực hạn theo đuổi rèn luyện thất tình.Mà mỗi khi rèn luyện một lần, tâm tính sẽ lột xác một lần, thực lực của võ giả cũng tăng vọt một lần.Nguyên Duệ và Chu Hỗn đều là tôn giả cảnh giới tầng hai, ở trong Thượng Nguyên Thiên cũng được coi là cao thủ hàng đầu.Hai người hợp tác dẫn theo mười mấy vị võ giả cảnh giới thiên giả, trong nháy mắt đã xông ra, khí thế mạnh mẽ.Vẻ mặt cô gái xinh đẹp phía trước lạnh lẽo, hai tay lập tức nắm chặt, một tiếng nổ kinh khủng truyền ra.Ầm... Ba người va chạm, ngọn núi to khẽ run lên, cả thân núi đều phải chấn động.Nguyên Duệ và Chu Hỗn lần lượt thụt lùi.Mà bóng người xinh đẹp kia cũng dừng bước chân đang đi xuống núi lại, đứng ở chân núi, có chút khó hiểu nhìn về phía hai người."Diệp Viên Viên!""Diệp Viên Viên!"Sắc mặt Nguyên Duệ cùng Chu Hỗn đều vô cùng lạnh lẽo."Các ngươi là người nào?"