“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7306:

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh phải tiến lại gần thêm chút nữa mới nhìn rõ mặt mũi người trước mắt.Đó là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi, dáng người trung bình, khuôn mặt cũng trung bình nhưng quan sát tổng thể thật kỹ lại cho người ta một cảm giác rất đặc biệt.Thần bí, sâu thẳm và bất phàm."Ngươi là ai?""Ta là Huyền Thiên!"Người đàn ông kia trả lời rốt ráo: "Ta không có ác ý gì với các ngươi đâu, mong các ngươi hiểu cho".Tần Ninh nhìn Huyền Thiên, khẳng định: "Ngươi là con rối chứ không phải người sống!""Cậu chàng này đúng là có mắt nhìn!"Người đàn ông tự xưng là Huyền Thiên phá lên cười: "Đúng là như vậy"."Ta bị người ta luyện chế thành con rối".Bị người ta luyện chế thành con rối ư?"Kẻ nào mà lại làm vậy?""Đệ đệ ruột của ta - Trấn Thiên!"Diệp Viên Viên ngạc nhiên thốt lên: "Trấn Thiên Đế ư?""Chính hắn!"Huyền Thiên cười cay đắng: "Xem ra các ngươi cũng đã tìm hiểu được một vài chuyện từ những gì còn rơi rớt lại rồi"."Ồ? Có vẻ ngươi biết khá nhiều, nói bọn ta nghe xem nào!"Bấy giờ Tần Ninh cất Tề Tiêu Kiếm đi rồi nhìn về phía Huyền Thiên.Đã đến tận đây rồi thì hắn cũng không cảm thấy bồn chồn nữa."Ta tên là Huyền Thiên, đệ đệ ta là Trấn Thiên, hai huynh đệ ta mồ côi cha mẹ từ nhỏ, không họ hàng không thân thích. Để có thể bước trên con đường võ đạo, bọn ta đã tận dụng tất cả cơ hội mà bọn ta có"."May mắn thay, vì thiên phú của hai huynh đệ bọn ta tạm gọi là ổn, cũng gặp nhiều cơ duyên nên xông xáo khắp nơi, có được độ nổi tiếng nhất định"."Khi ấy, hai huynh đệ bọn ta tiếng tăm lẫy lừng, tên tuổi nổi tiếng khắp Thượng Nguyên Thiên"."Rồi sau đó...", Huyền Thiên cười xót xa: "Vì theo đuổi sức mạnh tối cao của cực đạo, vì một món chí bảo trong một bí cảnh mà đệ đệ ta nổi sát ý với ta, giết ta, lại còn luyện chế ta thành con rối".Nói đến đây, nét mặt Huyền Thiên đầy chán chường và thất vọng.Đệ đệ ruột thịt ra tay với bản thân để tu vi được tinh tiến.Thật lòng người ta khó mà chấp nhận nổi."Từ đó, một vị Trấn Thiên Đế cái thế, vô địch xuất hiện tại Thượng Nguyên Thiên, còn Huyền Thiên ta... thì trở thành một con rối!""Về sau, Trấn Thiên Đế gặp sự cố trong tu luyện nên không còn khống chế được thân xác con rối của ta, tẩu hỏa nhập ma. Nhân cơ hội đó, ta đã giết ngược lại hắn, và rồi Trấn Thiên Đế đã chết".Tần Ninh chỉ im lặng lắng nghe chứ không tỏ ý kiến gì.

Tần Ninh phải tiến lại gần thêm chút nữa mới nhìn rõ mặt mũi người trước mắt.

Đó là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi, dáng người trung bình, khuôn mặt cũng trung bình nhưng quan sát tổng thể thật kỹ lại cho người ta một cảm giác rất đặc biệt.

Thần bí, sâu thẳm và bất phàm.

"Ngươi là ai?"

"Ta là Huyền Thiên!"

Người đàn ông kia trả lời rốt ráo: "Ta không có ác ý gì với các ngươi đâu, mong các ngươi hiểu cho".

Tần Ninh nhìn Huyền Thiên, khẳng định: "Ngươi là con rối chứ không phải người sống!"

"Cậu chàng này đúng là có mắt nhìn!"

Người đàn ông tự xưng là Huyền Thiên phá lên cười: "Đúng là như vậy".

"Ta bị người ta luyện chế thành con rối".

Bị người ta luyện chế thành con rối ư?

"Kẻ nào mà lại làm vậy?"

"Đệ đệ ruột của ta - Trấn Thiên!"

Diệp Viên Viên ngạc nhiên thốt lên: "Trấn Thiên Đế ư?"

"Chính hắn!"

Huyền Thiên cười cay đắng: "Xem ra các ngươi cũng đã tìm hiểu được một vài chuyện từ những gì còn rơi rớt lại rồi".

"Ồ? Có vẻ ngươi biết khá nhiều, nói bọn ta nghe xem nào!"

Bấy giờ Tần Ninh cất Tề Tiêu Kiếm đi rồi nhìn về phía Huyền Thiên.

Đã đến tận đây rồi thì hắn cũng không cảm thấy bồn chồn nữa.

"Ta tên là Huyền Thiên, đệ đệ ta là Trấn Thiên, hai huynh đệ ta mồ côi cha mẹ từ nhỏ, không họ hàng không thân thích. Để có thể bước trên con đường võ đạo, bọn ta đã tận dụng tất cả cơ hội mà bọn ta có".

"May mắn thay, vì thiên phú của hai huynh đệ bọn ta tạm gọi là ổn, cũng gặp nhiều cơ duyên nên xông xáo khắp nơi, có được độ nổi tiếng nhất định".

"Khi ấy, hai huynh đệ bọn ta tiếng tăm lẫy lừng, tên tuổi nổi tiếng khắp Thượng Nguyên Thiên".

"Rồi sau đó...", Huyền Thiên cười xót xa: "Vì theo đuổi sức mạnh tối cao của cực đạo, vì một món chí bảo trong một bí cảnh mà đệ đệ ta nổi sát ý với ta, giết ta, lại còn luyện chế ta thành con rối".

Nói đến đây, nét mặt Huyền Thiên đầy chán chường và thất vọng.

Đệ đệ ruột thịt ra tay với bản thân để tu vi được tinh tiến.

Thật lòng người ta khó mà chấp nhận nổi.

"Từ đó, một vị Trấn Thiên Đế cái thế, vô địch xuất hiện tại Thượng Nguyên Thiên, còn Huyền Thiên ta... thì trở thành một con rối!"

"Về sau, Trấn Thiên Đế gặp sự cố trong tu luyện nên không còn khống chế được thân xác con rối của ta, tẩu hỏa nhập ma. Nhân cơ hội đó, ta đã giết ngược lại hắn, và rồi Trấn Thiên Đế đã chết".

Tần Ninh chỉ im lặng lắng nghe chứ không tỏ ý kiến gì.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh phải tiến lại gần thêm chút nữa mới nhìn rõ mặt mũi người trước mắt.Đó là một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi, dáng người trung bình, khuôn mặt cũng trung bình nhưng quan sát tổng thể thật kỹ lại cho người ta một cảm giác rất đặc biệt.Thần bí, sâu thẳm và bất phàm."Ngươi là ai?""Ta là Huyền Thiên!"Người đàn ông kia trả lời rốt ráo: "Ta không có ác ý gì với các ngươi đâu, mong các ngươi hiểu cho".Tần Ninh nhìn Huyền Thiên, khẳng định: "Ngươi là con rối chứ không phải người sống!""Cậu chàng này đúng là có mắt nhìn!"Người đàn ông tự xưng là Huyền Thiên phá lên cười: "Đúng là như vậy"."Ta bị người ta luyện chế thành con rối".Bị người ta luyện chế thành con rối ư?"Kẻ nào mà lại làm vậy?""Đệ đệ ruột của ta - Trấn Thiên!"Diệp Viên Viên ngạc nhiên thốt lên: "Trấn Thiên Đế ư?""Chính hắn!"Huyền Thiên cười cay đắng: "Xem ra các ngươi cũng đã tìm hiểu được một vài chuyện từ những gì còn rơi rớt lại rồi"."Ồ? Có vẻ ngươi biết khá nhiều, nói bọn ta nghe xem nào!"Bấy giờ Tần Ninh cất Tề Tiêu Kiếm đi rồi nhìn về phía Huyền Thiên.Đã đến tận đây rồi thì hắn cũng không cảm thấy bồn chồn nữa."Ta tên là Huyền Thiên, đệ đệ ta là Trấn Thiên, hai huynh đệ ta mồ côi cha mẹ từ nhỏ, không họ hàng không thân thích. Để có thể bước trên con đường võ đạo, bọn ta đã tận dụng tất cả cơ hội mà bọn ta có"."May mắn thay, vì thiên phú của hai huynh đệ bọn ta tạm gọi là ổn, cũng gặp nhiều cơ duyên nên xông xáo khắp nơi, có được độ nổi tiếng nhất định"."Khi ấy, hai huynh đệ bọn ta tiếng tăm lẫy lừng, tên tuổi nổi tiếng khắp Thượng Nguyên Thiên"."Rồi sau đó...", Huyền Thiên cười xót xa: "Vì theo đuổi sức mạnh tối cao của cực đạo, vì một món chí bảo trong một bí cảnh mà đệ đệ ta nổi sát ý với ta, giết ta, lại còn luyện chế ta thành con rối".Nói đến đây, nét mặt Huyền Thiên đầy chán chường và thất vọng.Đệ đệ ruột thịt ra tay với bản thân để tu vi được tinh tiến.Thật lòng người ta khó mà chấp nhận nổi."Từ đó, một vị Trấn Thiên Đế cái thế, vô địch xuất hiện tại Thượng Nguyên Thiên, còn Huyền Thiên ta... thì trở thành một con rối!""Về sau, Trấn Thiên Đế gặp sự cố trong tu luyện nên không còn khống chế được thân xác con rối của ta, tẩu hỏa nhập ma. Nhân cơ hội đó, ta đã giết ngược lại hắn, và rồi Trấn Thiên Đế đã chết".Tần Ninh chỉ im lặng lắng nghe chứ không tỏ ý kiến gì.

Chương 7306: