“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7390:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… sao Trương Hiểu Bình cũng xuất thân từ dưới đáy xã hội"."Sẽ không phù hợp với những người chải chuốt, bóng bẩy suốt ngày"."Đó là lý do tại sao lại có sự sắp xếp như vậy".Cách đó một đoạn, Hứa Mộc Tình cũng có chút lo lắng nhìn Trương Hiểu Bình đã được người ta đỡ dậy."Không được, em không thể để Tiểu Bình tổn thương lần nữa được".Nói xong, Hứa Mộc Tình vội vàng chuẩn bị bước lên.Nhưng cô mới đi được nửa bước, Lý Phong đã nắm lấy cánh tay của cô.Cả người cô bị Lý Phong bị kéo vào trong lồng ngực rộng lớn đó của anh.Lý Phong cười nói: "Đừng lo lắng! Người chị em của em sẽ không cắn câu đâu".Bất chấp những gì Lý Phong nói, Hứa Mộc Tình vẫn rất căng thẳng."Nhưng em lo lắng rằng Viên Lịch Hành sẽ sử dụng nhiều phương pháp hơn"."Hiểu Bình cho tới bây giờ vẫn chưa thoát ra khỏi mối quan hệ đó"."Đột nhiên có người lên kế hoạch cẩn thận như vậy"."Nếu cô ấy yêu người này thì sao?"Lý Phong cười nói."Raven có lẽ chưa nói với em là cô ấy đã photo tờ giấy em đang cầm làm hai bản nhỉ?"Hứa Mộc Tình không khỏi choáng váng khi nghe thấy vậy.Cô đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt Lý Phong bỗng nhiên sáng lên."Ra là anh đã nói với Hiểu Bình từ đầu rồi?"Lý Phong cười mà không nói lời nào, trong khi Hứa Mộc Tình nhìn chằm chằm vào người đàn ông của mình.“Làm sao vậy?”, Lý Phong hỏi.Hứa Mộc Tình nói với một giọng rõ ràng và sắc nét: "Em thấy người xấu là anh mới đúng".Lý Phong cười như được mùa, ôm lấy vòng eo thon thả của Hứa Mộc Tình."Khó có dịp ra ngoài thế này, chúng ta đi ăn cơm, dạo phố, đi mua đồ đi".Cùng lúc đó, tại văn phòng của chủ tịch tập đoàn Viên Thị.Viên Lịch Hành vừa nghe những báo cáo này từ cấp dưới của mình, trên mặt liền nở nụ cười tự tin."Được lắm. Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi".Anh ta nhìn thư ký."Đi nói cho hắn biết, chỉ cần hắn có thể nắm chắc Trương Hiểu Bình trong lòng bàn tay, tôi sẽ không để hắn chịu thiệt đâu"."Cậu đưa trước cho người này một triệu"."Chỉ khi nhìn thấy tiền, hắn mới ngoan ngoãn làm việc".Thư ký ‘vâng’ một tiếng."Chủ tịch, nhưng chúng ta vẫn chưa tìm ra người đối phó với Raven"."Tính cách của Raven này rất khó đoán"."Hơn nữa bởi vì cô ta có quá ít thông tin, tôi đã thử một vài người, nhưng không ai trong số họ khơi gợi lên được sự hứng thú của cô ta cả".Viên Lịch Hành cười và nói: "Đó là bởi vì những người cậu tìm không đủ giỏi"."Thực ra, khi tôi lần đầu tiên nhìn thấy Raven này, tôi đã biết rằng người phụ nữ này thực sự là một người rất có năng lực"."Đừng nhìn cô ta im ỉm như vậy mà coi thường, trong nhiều trường hợp, những kế sách mà tập đoàn Lăng Tiêu này áp dụng đều là do Raven này hiến kế"."Raven này rất cao thâm, cậu sẽ không tìm được người đối phó với cô ta đâu".Thư ký vội hỏi: "Vậy phải làm sao?"Trong mắt Viên Lịch Hành ngoài sự tự tin còn mang t
sao Trương Hiểu Bình cũng xuất thân từ dưới đáy xã hội".
"Sẽ không phù hợp với những người chải chuốt, bóng bẩy suốt ngày".
"Đó là lý do tại sao lại có sự sắp xếp như vậy".
Cách đó một đoạn, Hứa Mộc Tình cũng có chút lo lắng nhìn Trương Hiểu Bình đã được người ta đỡ dậy.
"Không được, em không thể để Tiểu Bình tổn thương lần nữa được".
Nói xong, Hứa Mộc Tình vội vàng chuẩn bị bước lên.
Nhưng cô mới đi được nửa bước, Lý Phong đã nắm lấy cánh tay của cô.
Cả người cô bị Lý Phong bị kéo vào trong lồng ngực rộng lớn đó của anh.
Lý Phong cười nói: "Đừng lo lắng! Người chị em của em sẽ không cắn câu đâu".
Bất chấp những gì Lý Phong nói, Hứa Mộc Tình vẫn rất căng thẳng.
"Nhưng em lo lắng rằng Viên Lịch Hành sẽ sử dụng nhiều phương pháp hơn".
"Hiểu Bình cho tới bây giờ vẫn chưa thoát ra khỏi mối quan hệ đó".
"Đột nhiên có người lên kế hoạch cẩn thận như vậy".
"Nếu cô ấy yêu người này thì sao?"
Lý Phong cười nói.
"Raven có lẽ chưa nói với em là cô ấy đã photo tờ giấy em đang cầm làm hai bản nhỉ?"
Hứa Mộc Tình không khỏi choáng váng khi nghe thấy vậy.
Cô đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt Lý Phong bỗng nhiên sáng lên.
"Ra là anh đã nói với Hiểu Bình từ đầu rồi?"
Lý Phong cười mà không nói lời nào, trong khi Hứa Mộc Tình nhìn chằm chằm vào người đàn ông của mình.
“Làm sao vậy?”, Lý Phong hỏi.
Hứa Mộc Tình nói với một giọng rõ ràng và sắc nét: "Em thấy người xấu là anh mới đúng".
Lý Phong cười như được mùa, ôm lấy vòng eo thon thả của Hứa Mộc Tình.
"Khó có dịp ra ngoài thế này, chúng ta đi ăn cơm, dạo phố, đi mua đồ đi".
Cùng lúc đó, tại văn phòng của chủ tịch tập đoàn Viên Thị.
Viên Lịch Hành vừa nghe những báo cáo này từ cấp dưới của mình, trên mặt liền nở nụ cười tự tin.
"Được lắm. Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi".
Anh ta nhìn thư ký.
"Đi nói cho hắn biết, chỉ cần hắn có thể nắm chắc Trương Hiểu Bình trong lòng bàn tay, tôi sẽ không để hắn chịu thiệt đâu".
"Cậu đưa trước cho người này một triệu".
"Chỉ khi nhìn thấy tiền, hắn mới ngoan ngoãn làm việc".
Thư ký ‘vâng’ một tiếng.
"Chủ tịch, nhưng chúng ta vẫn chưa tìm ra người đối phó với Raven".
"Tính cách của Raven này rất khó đoán".
"Hơn nữa bởi vì cô ta có quá ít thông tin, tôi đã thử một vài người, nhưng không ai trong số họ khơi gợi lên được sự hứng thú của cô ta cả".
Viên Lịch Hành cười và nói: "Đó là bởi vì những người cậu tìm không đủ giỏi".
"Thực ra, khi tôi lần đầu tiên nhìn thấy Raven này, tôi đã biết rằng người phụ nữ này thực sự là một người rất có năng lực".
"Đừng nhìn cô ta im ỉm như vậy mà coi thường, trong nhiều trường hợp, những kế sách mà tập đoàn Lăng Tiêu này áp dụng đều là do Raven này hiến kế".
"Raven này rất cao thâm, cậu sẽ không tìm được người đối phó với cô ta đâu".
Thư ký vội hỏi: "Vậy phải làm sao?"
Trong mắt Viên Lịch Hành ngoài sự tự tin còn mang t
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… sao Trương Hiểu Bình cũng xuất thân từ dưới đáy xã hội"."Sẽ không phù hợp với những người chải chuốt, bóng bẩy suốt ngày"."Đó là lý do tại sao lại có sự sắp xếp như vậy".Cách đó một đoạn, Hứa Mộc Tình cũng có chút lo lắng nhìn Trương Hiểu Bình đã được người ta đỡ dậy."Không được, em không thể để Tiểu Bình tổn thương lần nữa được".Nói xong, Hứa Mộc Tình vội vàng chuẩn bị bước lên.Nhưng cô mới đi được nửa bước, Lý Phong đã nắm lấy cánh tay của cô.Cả người cô bị Lý Phong bị kéo vào trong lồng ngực rộng lớn đó của anh.Lý Phong cười nói: "Đừng lo lắng! Người chị em của em sẽ không cắn câu đâu".Bất chấp những gì Lý Phong nói, Hứa Mộc Tình vẫn rất căng thẳng."Nhưng em lo lắng rằng Viên Lịch Hành sẽ sử dụng nhiều phương pháp hơn"."Hiểu Bình cho tới bây giờ vẫn chưa thoát ra khỏi mối quan hệ đó"."Đột nhiên có người lên kế hoạch cẩn thận như vậy"."Nếu cô ấy yêu người này thì sao?"Lý Phong cười nói."Raven có lẽ chưa nói với em là cô ấy đã photo tờ giấy em đang cầm làm hai bản nhỉ?"Hứa Mộc Tình không khỏi choáng váng khi nghe thấy vậy.Cô đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt Lý Phong bỗng nhiên sáng lên."Ra là anh đã nói với Hiểu Bình từ đầu rồi?"Lý Phong cười mà không nói lời nào, trong khi Hứa Mộc Tình nhìn chằm chằm vào người đàn ông của mình.“Làm sao vậy?”, Lý Phong hỏi.Hứa Mộc Tình nói với một giọng rõ ràng và sắc nét: "Em thấy người xấu là anh mới đúng".Lý Phong cười như được mùa, ôm lấy vòng eo thon thả của Hứa Mộc Tình."Khó có dịp ra ngoài thế này, chúng ta đi ăn cơm, dạo phố, đi mua đồ đi".Cùng lúc đó, tại văn phòng của chủ tịch tập đoàn Viên Thị.Viên Lịch Hành vừa nghe những báo cáo này từ cấp dưới của mình, trên mặt liền nở nụ cười tự tin."Được lắm. Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi".Anh ta nhìn thư ký."Đi nói cho hắn biết, chỉ cần hắn có thể nắm chắc Trương Hiểu Bình trong lòng bàn tay, tôi sẽ không để hắn chịu thiệt đâu"."Cậu đưa trước cho người này một triệu"."Chỉ khi nhìn thấy tiền, hắn mới ngoan ngoãn làm việc".Thư ký ‘vâng’ một tiếng."Chủ tịch, nhưng chúng ta vẫn chưa tìm ra người đối phó với Raven"."Tính cách của Raven này rất khó đoán"."Hơn nữa bởi vì cô ta có quá ít thông tin, tôi đã thử một vài người, nhưng không ai trong số họ khơi gợi lên được sự hứng thú của cô ta cả".Viên Lịch Hành cười và nói: "Đó là bởi vì những người cậu tìm không đủ giỏi"."Thực ra, khi tôi lần đầu tiên nhìn thấy Raven này, tôi đã biết rằng người phụ nữ này thực sự là một người rất có năng lực"."Đừng nhìn cô ta im ỉm như vậy mà coi thường, trong nhiều trường hợp, những kế sách mà tập đoàn Lăng Tiêu này áp dụng đều là do Raven này hiến kế"."Raven này rất cao thâm, cậu sẽ không tìm được người đối phó với cô ta đâu".Thư ký vội hỏi: "Vậy phải làm sao?"Trong mắt Viên Lịch Hành ngoài sự tự tin còn mang t