“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7411: Giờ "Bách Vị Nguyên"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Viên Đa Đa đứng sững lại.Cô ấy từ từ xoay người."Bố ơi, bố có chuyện gì thì nói nhanh lên, con đang vội lắm"."Nếu đến muộn các bạn con lại mắng đấy".Viên Điền Hồng vẫy tay với Viên Đa Đa.Viên Đa Đa không còn cách nào khác, chỉ có thể bĩu môi đi về phía Viên Điền Hồng."Con nhóc này, bố nuôi con lớn như thế rồi, sao ra ngoài cũng không thơm tạm biệt bố cái".Nghe thấy thế, Viên Đa Đa thở phào nhẹ nhõm.Cô ấy vội chạy đến thơm lên má Viên Điền Hồng một cái, xong vội vàng chạy ra cửa.Viên Đa Đa vừa đi, Viên Điền Hồng liền gọi điện cho đàn em."Cậu cử người đi theo cô ba, xem nó có hẹn với ai?"Viên Điền Hồng trầm giọng nói, trong mắt cũng lộ ra sát ý."Nếu là thằng khốn Hứa Hạo Nhiên thì giết nó ngay cho tôi"."Băm nát, cho chó ăn"."Hắt xì!""Hắt xì!"Hứa Hạo Nhiên đang ngồi xổm đợi người ở bồn hoa cạnh nhà hàng Hải Giác thì bỗng nhiên hắt xì mấy cái.Cậu ta đang lau mũi thì nhìn thấy một chiếc xe Van hãng Changan màu trắng lái đến.Dương Thiện Tề lái xe, cậu ta vừa dừng lại thì Hứa Hạo Nhiên đã cười hì hì lao lên."Hì hì, anh Tề à".Vừa thấy vẻ mặt cười hì hì của Hứa Hạo Nhiên, Dương Thiện Tề sởn da gà.Bên cạnh Dương Thiện Tề có hai người mà cậu ta không dám động vào.Một là Vương Tiểu Thất, người còn lại là Hứa Hạo Nhiên.Bởi vì cả hai đều rất đểu.Dưới trướng Dương Thiện Tề có một đàn em học hết cấp ba, nói một câu tả về Vương Tiểu Thất và Hứa Hạo Nhiên cực kì chuẩn.Hứa Hạo Nhiên là lưu manh khó tránh.Vương Tiểu Thất là đểu cáng khó phòng.Tóm lại cả hai người này đều rất nguy hiểm."Thời gian gần đây em luyện tập lái xe vất vả lắm, giờ khả năng lái đã tiến bộ cực kỳ"."Anh để em lái xe cho, em làm tài xế cho anh nửa ngày".Nhìn vẻ mặt năn nỉ của Hứa Hạo Nhiên, Dương Thiện Tề đau khổ vò đầu bứt tai."Chuyện này tôi không quyết được".Hứa Hạo Nhiên bĩu môi.Cố tình tỏ vẻ chán nản."Anh Tề này, anh trả lời qua loa thế mà được à"."Cái xe này của anh không phải chỉ dùng để mua rau thôi à, có gì mà anh không quyết được đâu".Dương Thiện Tề quay đầu nhìn người ngồi ghế sau, hỏi."Chị dâu, chị đồng ý không?"Hứa Hạo Nhiên sững người, lúc này cửa sau xe bỗng mở ra.Hứa Hạo Nhiên giật mình khi thấy Hứa Mộc Tình đang ngồi im ở đằng sau."Ơ, sao chị lại ở đây?"Giờ "Bách Vị Nguyên" đã bắt đầu trang trí rồi.Lý Phong gọi ba đội thiết kế, ba đội thi công tới.Anh yêu cầu bọn họ trong vòng năm ngày sửa lại toàn bộ nhà hàng.Hai ngày này là lúc Hứa Mộc Tình bận nhất.Cô vừa phải giải quyết chuyện của tập đoàn.Vừa phải phát triển, mở rộng một ngành hoàn toàn mới.Hứa Mộc Tình là giám đốc tập đoàn, bận tối tăm mặt mũi.Hứa Hạo Nhiên không ngờ Hứa Mộc Tình lại ngồi trong cái xe Van nhỏ bé này.Lúc này, Hứa Mộc Tình tức giận nhìn Hứa Hạo Nhiên nói."Giờ bọn chị định đến chỗ chợ bán buôn, cái kỹ năng của em có lái được xe không?""Có! Đương nhiên là có rồi".Là chị gái, từ nhỏ Hứa Mộc Tình đã chiều Hứa Hạo Nhiên rồi.

Viên Đa Đa đứng sững lại.

Cô ấy từ từ xoay người.

"Bố ơi, bố có chuyện gì thì nói nhanh lên, con đang vội lắm".

"Nếu đến muộn các bạn con lại mắng đấy".

Viên Điền Hồng vẫy tay với Viên Đa Đa.

Viên Đa Đa không còn cách nào khác, chỉ có thể bĩu môi đi về phía Viên Điền Hồng.

"Con nhóc này, bố nuôi con lớn như thế rồi, sao ra ngoài cũng không thơm tạm biệt bố cái".

Nghe thấy thế, Viên Đa Đa thở phào nhẹ nhõm.

Cô ấy vội chạy đến thơm lên má Viên Điền Hồng một cái, xong vội vàng chạy ra cửa.

Viên Đa Đa vừa đi, Viên Điền Hồng liền gọi điện cho đàn em.

"Cậu cử người đi theo cô ba, xem nó có hẹn với ai?"

Viên Điền Hồng trầm giọng nói, trong mắt cũng lộ ra sát ý.

"Nếu là thằng khốn Hứa Hạo Nhiên thì giết nó ngay cho tôi".

"Băm nát, cho chó ăn".

"Hắt xì!"

"Hắt xì!"

Hứa Hạo Nhiên đang ngồi xổm đợi người ở bồn hoa cạnh nhà hàng Hải Giác thì bỗng nhiên hắt xì mấy cái.

Cậu ta đang lau mũi thì nhìn thấy một chiếc xe Van hãng Changan màu trắng lái đến.

Dương Thiện Tề lái xe, cậu ta vừa dừng lại thì Hứa Hạo Nhiên đã cười hì hì lao lên.

"Hì hì, anh Tề à".

Vừa thấy vẻ mặt cười hì hì của Hứa Hạo Nhiên, Dương Thiện Tề sởn da gà.

Bên cạnh Dương Thiện Tề có hai người mà cậu ta không dám động vào.

Một là Vương Tiểu Thất, người còn lại là Hứa Hạo Nhiên.

Bởi vì cả hai đều rất đểu.

Dưới trướng Dương Thiện Tề có một đàn em học hết cấp ba, nói một câu tả về Vương Tiểu Thất và Hứa Hạo Nhiên cực kì chuẩn.

Hứa Hạo Nhiên là lưu manh khó tránh.

Vương Tiểu Thất là đểu cáng khó phòng.

Tóm lại cả hai người này đều rất nguy hiểm.

"Thời gian gần đây em luyện tập lái xe vất vả lắm, giờ khả năng lái đã tiến bộ cực kỳ".

"Anh để em lái xe cho, em làm tài xế cho anh nửa ngày".

Nhìn vẻ mặt năn nỉ của Hứa Hạo Nhiên, Dương Thiện Tề đau khổ vò đầu bứt tai.

"Chuyện này tôi không quyết được".

Hứa Hạo Nhiên bĩu môi.

Cố tình tỏ vẻ chán nản.

"Anh Tề này, anh trả lời qua loa thế mà được à".

"Cái xe này của anh không phải chỉ dùng để mua rau thôi à, có gì mà anh không quyết được đâu".

Dương Thiện Tề quay đầu nhìn người ngồi ghế sau, hỏi.

"Chị dâu, chị đồng ý không?"

Hứa Hạo Nhiên sững người, lúc này cửa sau xe bỗng mở ra.

Hứa Hạo Nhiên giật mình khi thấy Hứa Mộc Tình đang ngồi im ở đằng sau.

"Ơ, sao chị lại ở đây?"

Giờ "Bách Vị Nguyên" đã bắt đầu trang trí rồi.

Lý Phong gọi ba đội thiết kế, ba đội thi công tới.

Anh yêu cầu bọn họ trong vòng năm ngày sửa lại toàn bộ nhà hàng.

Hai ngày này là lúc Hứa Mộc Tình bận nhất.

Cô vừa phải giải quyết chuyện của tập đoàn.

Vừa phải phát triển, mở rộng một ngành hoàn toàn mới.

Hứa Mộc Tình là giám đốc tập đoàn, bận tối tăm mặt mũi.

Hứa Hạo Nhiên không ngờ Hứa Mộc Tình lại ngồi trong cái xe Van nhỏ bé này.

Lúc này, Hứa Mộc Tình tức giận nhìn Hứa Hạo Nhiên nói.

"Giờ bọn chị định đến chỗ chợ bán buôn, cái kỹ năng của em có lái được xe không?"

"Có! Đương nhiên là có rồi".

Là chị gái, từ nhỏ Hứa Mộc Tình đã chiều Hứa Hạo Nhiên rồi.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Viên Đa Đa đứng sững lại.Cô ấy từ từ xoay người."Bố ơi, bố có chuyện gì thì nói nhanh lên, con đang vội lắm"."Nếu đến muộn các bạn con lại mắng đấy".Viên Điền Hồng vẫy tay với Viên Đa Đa.Viên Đa Đa không còn cách nào khác, chỉ có thể bĩu môi đi về phía Viên Điền Hồng."Con nhóc này, bố nuôi con lớn như thế rồi, sao ra ngoài cũng không thơm tạm biệt bố cái".Nghe thấy thế, Viên Đa Đa thở phào nhẹ nhõm.Cô ấy vội chạy đến thơm lên má Viên Điền Hồng một cái, xong vội vàng chạy ra cửa.Viên Đa Đa vừa đi, Viên Điền Hồng liền gọi điện cho đàn em."Cậu cử người đi theo cô ba, xem nó có hẹn với ai?"Viên Điền Hồng trầm giọng nói, trong mắt cũng lộ ra sát ý."Nếu là thằng khốn Hứa Hạo Nhiên thì giết nó ngay cho tôi"."Băm nát, cho chó ăn"."Hắt xì!""Hắt xì!"Hứa Hạo Nhiên đang ngồi xổm đợi người ở bồn hoa cạnh nhà hàng Hải Giác thì bỗng nhiên hắt xì mấy cái.Cậu ta đang lau mũi thì nhìn thấy một chiếc xe Van hãng Changan màu trắng lái đến.Dương Thiện Tề lái xe, cậu ta vừa dừng lại thì Hứa Hạo Nhiên đã cười hì hì lao lên."Hì hì, anh Tề à".Vừa thấy vẻ mặt cười hì hì của Hứa Hạo Nhiên, Dương Thiện Tề sởn da gà.Bên cạnh Dương Thiện Tề có hai người mà cậu ta không dám động vào.Một là Vương Tiểu Thất, người còn lại là Hứa Hạo Nhiên.Bởi vì cả hai đều rất đểu.Dưới trướng Dương Thiện Tề có một đàn em học hết cấp ba, nói một câu tả về Vương Tiểu Thất và Hứa Hạo Nhiên cực kì chuẩn.Hứa Hạo Nhiên là lưu manh khó tránh.Vương Tiểu Thất là đểu cáng khó phòng.Tóm lại cả hai người này đều rất nguy hiểm."Thời gian gần đây em luyện tập lái xe vất vả lắm, giờ khả năng lái đã tiến bộ cực kỳ"."Anh để em lái xe cho, em làm tài xế cho anh nửa ngày".Nhìn vẻ mặt năn nỉ của Hứa Hạo Nhiên, Dương Thiện Tề đau khổ vò đầu bứt tai."Chuyện này tôi không quyết được".Hứa Hạo Nhiên bĩu môi.Cố tình tỏ vẻ chán nản."Anh Tề này, anh trả lời qua loa thế mà được à"."Cái xe này của anh không phải chỉ dùng để mua rau thôi à, có gì mà anh không quyết được đâu".Dương Thiện Tề quay đầu nhìn người ngồi ghế sau, hỏi."Chị dâu, chị đồng ý không?"Hứa Hạo Nhiên sững người, lúc này cửa sau xe bỗng mở ra.Hứa Hạo Nhiên giật mình khi thấy Hứa Mộc Tình đang ngồi im ở đằng sau."Ơ, sao chị lại ở đây?"Giờ "Bách Vị Nguyên" đã bắt đầu trang trí rồi.Lý Phong gọi ba đội thiết kế, ba đội thi công tới.Anh yêu cầu bọn họ trong vòng năm ngày sửa lại toàn bộ nhà hàng.Hai ngày này là lúc Hứa Mộc Tình bận nhất.Cô vừa phải giải quyết chuyện của tập đoàn.Vừa phải phát triển, mở rộng một ngành hoàn toàn mới.Hứa Mộc Tình là giám đốc tập đoàn, bận tối tăm mặt mũi.Hứa Hạo Nhiên không ngờ Hứa Mộc Tình lại ngồi trong cái xe Van nhỏ bé này.Lúc này, Hứa Mộc Tình tức giận nhìn Hứa Hạo Nhiên nói."Giờ bọn chị định đến chỗ chợ bán buôn, cái kỹ năng của em có lái được xe không?""Có! Đương nhiên là có rồi".Là chị gái, từ nhỏ Hứa Mộc Tình đã chiều Hứa Hạo Nhiên rồi.

Chương 7411: Giờ "Bách Vị Nguyên"