“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7539: Tần Ninh thật sự quá đáng ghét.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhà họ Vân ra thông báo có kẻ ban đêm xông vào Vân Tiên Các giết các vị đan sư của Vân Tiên Các, lại còn cướp phương pháp luyện đan của Vân Tiên Các. Hiện tại nhà họ Vân đang tập trung toàn bộ lực lượng truy tìm ráo riết trong thành Vân Dương.Chuyện này được truyền tai nhau liên tục, cứ thế, nhà nhà khắp thành Vân Dương chong đèn giữa đêm hôm khuya khoắt… Tần Ninh và hai người Chiến Linh Vân đi trên đường phố trở về Vân phủ."Sao ngươi làm được?"Chiến Linh Vân không biết nên giải thích thế nào."Gì cơ?""Ta thấy ngươi có cảnh giới đế giả đỉnh phong, hơn nữa võ quyết mà ngươi thi triển ra cũng là võ quyết Cực Đạo chứ không phải là mệnh quyết nhưng tại sao ngươi lại có thể giết cảnh giới Chân Ngã tầng ba thế?"Tần Ninh thì cười nói: "Không phải ngươi đã được nhìn tận mắt rồi à?""Bởi vậy mới tò mò chứ!"Chiến Linh Vân nhìn về phía Tần Ninh."Nể tình ngươi chân thành học hỏi, ta sẽ kể cho ngươi nghe".Có lẽ là do yêu ai yêu cả đường đi nên Tần Ninh thấy con gái của Chiến Thiên Vũ là Chiến Linh Vân thì lại nhớ tới ông ta, trong lòng kìm lòng không đặng cảm thấy gần gũi hơn đôi phần.Chính vì vậy mà trong thời gian qua, mặc dù có lúc Chiến Linh Vân tỏ ra hơi kiêu ngạo nhưng Tần Ninh vẫn không so đo, trái lại còn thấy nàng ta như vậy thật đáng yêu."Trong quá trình tu luyện, võ giả cất chứa sức mạnh trời đất vào trong cơ thể. Dù là linh khí, nguyên lực, thánh lực hay gì đó đều là một dạng biểu hiện của năng lượng"."Và thực lực của võ giả càng tăng, khả năng kiểm soát sức mạnh của họ sẽ trở nên yếu kém hơn"."Nhưng nếu có thể liên tục duy trì một trăm phần trăm khả năng điều khiển sức mạnh thì kẻ đó sẽ có thực lực vô cùng kinh khủng. Đó chính là thiên tài chân chính".Chiến Linh Vân không khỏi lên tiếng: "Đương nhiên ta hiểu những gì ngươi vừa nói, nhưng dù có là đế giả đỉnh phong và khả năng kiểm soát sức mạnh lên tới một trăm phần trăm thì cũng không thể nào giết cảnh giới Chân Ngã tầng ba được"."Cái này thì đúng, cho dù đạt tới một trăm phần trăm thì cũng có giới hạn. Giới hạn chính là đế giả đỉnh phong, khả năng kiểm soát lực lượng lên tới một trăm phần trăm giết được tối đa là cảnh giới Chân Ngã tầng một".Tần Ninh nói tiếp: "Nhưng còn ta thì không, khả năng kiểm soát sức mạnh của ta không chỉ là một trăm phần trăm"."Ngươi...", Chiến Linh Vân hậm hực, Tần Ninh thật sự quá đáng ghét.Hắn khẽ mỉm cười, bảo: "Xem đây".
Nhà họ Vân ra thông báo có kẻ ban đêm xông vào Vân Tiên Các giết các vị đan sư của Vân Tiên Các, lại còn cướp phương pháp luyện đan của Vân Tiên Các. Hiện tại nhà họ Vân đang tập trung toàn bộ lực lượng truy tìm ráo riết trong thành Vân Dương.
Chuyện này được truyền tai nhau liên tục, cứ thế, nhà nhà khắp thành Vân Dương chong đèn giữa đêm hôm khuya khoắt… Tần Ninh và hai người Chiến Linh Vân đi trên đường phố trở về Vân phủ.
"Sao ngươi làm được?"
Chiến Linh Vân không biết nên giải thích thế nào.
"Gì cơ?"
"Ta thấy ngươi có cảnh giới đế giả đỉnh phong, hơn nữa võ quyết mà ngươi thi triển ra cũng là võ quyết Cực Đạo chứ không phải là mệnh quyết nhưng tại sao ngươi lại có thể giết cảnh giới Chân Ngã tầng ba thế?"
Tần Ninh thì cười nói: "Không phải ngươi đã được nhìn tận mắt rồi à?"
"Bởi vậy mới tò mò chứ!"
Chiến Linh Vân nhìn về phía Tần Ninh.
"Nể tình ngươi chân thành học hỏi, ta sẽ kể cho ngươi nghe".
Có lẽ là do yêu ai yêu cả đường đi nên Tần Ninh thấy con gái của Chiến Thiên Vũ là Chiến Linh Vân thì lại nhớ tới ông ta, trong lòng kìm lòng không đặng cảm thấy gần gũi hơn đôi phần.
Chính vì vậy mà trong thời gian qua, mặc dù có lúc Chiến Linh Vân tỏ ra hơi kiêu ngạo nhưng Tần Ninh vẫn không so đo, trái lại còn thấy nàng ta như vậy thật đáng yêu.
"Trong quá trình tu luyện, võ giả cất chứa sức mạnh trời đất vào trong cơ thể. Dù là linh khí, nguyên lực, thánh lực hay gì đó đều là một dạng biểu hiện của năng lượng".
"Và thực lực của võ giả càng tăng, khả năng kiểm soát sức mạnh của họ sẽ trở nên yếu kém hơn".
"Nhưng nếu có thể liên tục duy trì một trăm phần trăm khả năng điều khiển sức mạnh thì kẻ đó sẽ có thực lực vô cùng kinh khủng. Đó chính là thiên tài chân chính".
Chiến Linh Vân không khỏi lên tiếng: "Đương nhiên ta hiểu những gì ngươi vừa nói, nhưng dù có là đế giả đỉnh phong và khả năng kiểm soát sức mạnh lên tới một trăm phần trăm thì cũng không thể nào giết cảnh giới Chân Ngã tầng ba được".
"Cái này thì đúng, cho dù đạt tới một trăm phần trăm thì cũng có giới hạn. Giới hạn chính là đế giả đỉnh phong, khả năng kiểm soát lực lượng lên tới một trăm phần trăm giết được tối đa là cảnh giới Chân Ngã tầng một".
Tần Ninh nói tiếp: "Nhưng còn ta thì không, khả năng kiểm soát sức mạnh của ta không chỉ là một trăm phần trăm".
"Ngươi...", Chiến Linh Vân hậm hực, Tần Ninh thật sự quá đáng ghét.
Hắn khẽ mỉm cười, bảo: "Xem đây".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhà họ Vân ra thông báo có kẻ ban đêm xông vào Vân Tiên Các giết các vị đan sư của Vân Tiên Các, lại còn cướp phương pháp luyện đan của Vân Tiên Các. Hiện tại nhà họ Vân đang tập trung toàn bộ lực lượng truy tìm ráo riết trong thành Vân Dương.Chuyện này được truyền tai nhau liên tục, cứ thế, nhà nhà khắp thành Vân Dương chong đèn giữa đêm hôm khuya khoắt… Tần Ninh và hai người Chiến Linh Vân đi trên đường phố trở về Vân phủ."Sao ngươi làm được?"Chiến Linh Vân không biết nên giải thích thế nào."Gì cơ?""Ta thấy ngươi có cảnh giới đế giả đỉnh phong, hơn nữa võ quyết mà ngươi thi triển ra cũng là võ quyết Cực Đạo chứ không phải là mệnh quyết nhưng tại sao ngươi lại có thể giết cảnh giới Chân Ngã tầng ba thế?"Tần Ninh thì cười nói: "Không phải ngươi đã được nhìn tận mắt rồi à?""Bởi vậy mới tò mò chứ!"Chiến Linh Vân nhìn về phía Tần Ninh."Nể tình ngươi chân thành học hỏi, ta sẽ kể cho ngươi nghe".Có lẽ là do yêu ai yêu cả đường đi nên Tần Ninh thấy con gái của Chiến Thiên Vũ là Chiến Linh Vân thì lại nhớ tới ông ta, trong lòng kìm lòng không đặng cảm thấy gần gũi hơn đôi phần.Chính vì vậy mà trong thời gian qua, mặc dù có lúc Chiến Linh Vân tỏ ra hơi kiêu ngạo nhưng Tần Ninh vẫn không so đo, trái lại còn thấy nàng ta như vậy thật đáng yêu."Trong quá trình tu luyện, võ giả cất chứa sức mạnh trời đất vào trong cơ thể. Dù là linh khí, nguyên lực, thánh lực hay gì đó đều là một dạng biểu hiện của năng lượng"."Và thực lực của võ giả càng tăng, khả năng kiểm soát sức mạnh của họ sẽ trở nên yếu kém hơn"."Nhưng nếu có thể liên tục duy trì một trăm phần trăm khả năng điều khiển sức mạnh thì kẻ đó sẽ có thực lực vô cùng kinh khủng. Đó chính là thiên tài chân chính".Chiến Linh Vân không khỏi lên tiếng: "Đương nhiên ta hiểu những gì ngươi vừa nói, nhưng dù có là đế giả đỉnh phong và khả năng kiểm soát sức mạnh lên tới một trăm phần trăm thì cũng không thể nào giết cảnh giới Chân Ngã tầng ba được"."Cái này thì đúng, cho dù đạt tới một trăm phần trăm thì cũng có giới hạn. Giới hạn chính là đế giả đỉnh phong, khả năng kiểm soát lực lượng lên tới một trăm phần trăm giết được tối đa là cảnh giới Chân Ngã tầng một".Tần Ninh nói tiếp: "Nhưng còn ta thì không, khả năng kiểm soát sức mạnh của ta không chỉ là một trăm phần trăm"."Ngươi...", Chiến Linh Vân hậm hực, Tần Ninh thật sự quá đáng ghét.Hắn khẽ mỉm cười, bảo: "Xem đây".