“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7701: "Anh không sao chứ?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… , nếu vừa rồi mày không dông dài có khi tao đã sợ chết khiếp cái chiêu thức của mày rồi"."Nhưng lỗi là ở chính mày. Mày ở đó ba láp ba xàm để tỏ ra bản thân giỏi giang thế nào, có năng lực ra sao"."Nếu không nói với tao thì có khi mày đã không thành ếch, cùng lắm cũng chỉ hoán đổi với ai đó đứng cạnh tao thôi".Ngay lúc Lý Phong đang nói, một cơn gió đột nhiên ập tới.Trong nháy mắt, con ếch vốn dĩ được cầm trong tay người phụ nữ kia đã rơi vào lòng bàn tay của Lý Phong.Lúc này, con ếch trong lòng bàn tay Lý Phong bắt đầu giãy dụa không ngừng!Lý Phong cười nói: "Bây giờ nói không được, không nói được thì cũng không cách nào niệm chú, khó mà có thể cướp đi thân thể của người khác nhỉ"."Buông phó môn chủ của chúng tao ra!"Đám đàn em của Triệu Thành Quang hét lớn, đồng thời vây lấy Lý Phong.Lý Phong làm bộ ra vẻ rất sợ hãi, vội nói: "Đừng căng thẳng, đừng căng thẳng, tao sẽ không làm hắn bị thương đâu. Các người muốn tao thả hắn ra phải không? Được rồi, thả thì thả".Nói rồi, Lý Phong thả con ếch sang một bên, nhưng vị trí anh thả xuống quá chính xác!Vì tình cờ có con chó hoang chạy đến, con chó hoang này có vẻ đã đói mấy ngày rồi, vừa thấy con ếch đã há mồm dùng hàm răng sắc nhọn cắn lấy!"Phó môn chủ!!!"Tất cả đàn em của Triệu Thành Quang đều kêu lên một tiếng kinh hoàng.Nhìn thấy hy vọng tương lai của môn phái, người trụ cột trong gia tộc, vì tự làm tự chịu mà trở thành con ếch, bị một con chó hoang đi ngang qua giết chết, tất cả những người này đều suy sụp.Một vài người ngồi trên mặt đất ôm đầu khóc, trong khi có hai người rút kiếm ngắn trên eo ra, hung dữ nhìn chằm chằm Lý Phong: "Đồ khốn kiếp! Mày dám giết phó môn chủ của chúng tao!""Tao phải chôn mày cùng với anh ấy!"Khi hai người chuẩn bị giết Lý Phong, tiếng hô sắc bén của một cô gái đột nhiên vang lên cách họ không xa: "Không được cử động, cử động là tôi bắn đấy".Lý Phong nhìn về hướng phát ra giọng nói, nhíu mày, phát hiện Lưu Lệ Lệ đang đứng cách đó không xa.Lúc này, trên tay cô ấy đang cầm một khẩu súng màu đen, mặc dù Lưu Lệ Lệ không mặc đồng phục cảnh sát, nhưng tinh thần anh hùng mạnh mẽ đó có thể cảm nhận được từ rất xa.Giờ phút này, vẻ mặt nghiêm túc, chĩa mũi súng vào hai người trước mặt Lý Phong.Lý Phong không ngờ Lưu Lệ Lệ lại xuất hiện ở đây, khi đeo kính vào, Lý Phong phát hiện Lưu Lệ Lệ cũng là một người chơi game.Cô ấy là một cung thủ, mang trên lưng một cây cung tên cổ, với hai túi kiếm ghim ở eo, chứa đầy mũi tên.Mấy đàn em của Triệu Thành Quang nhìn Lý Phong với ánh mắt vô cùng cay cú, một trong số họ bắt lấy con chó hoang đã giết chết Triệu Thành Quang, rồi nhanh chóng biến mất cùng với thi thể của Triệu Thành Lượng.Lưu Lệ Lệ vội vàng đi tới và nói với Lý Phong: "Anh không sao chứ?"Lý Phong lắc đầu: "Không sao, bọn họ chưa đủ trình để làm tôi bị thương đâu".Bởi vì xáo trộn dòng thời gian, Lưu Lệ Lệ không chỉ biết Lý Phong, mà thậm chí cô ấy còn biết võ công của Lý Phong rất cao.Lúc này cô ấy đi tới gần Lý Phong, nói với Lý Phong: "Lý Phong, tôi có một việc muốn nhờ anh giúp đỡ".Lý Phong gật đầu, Lưu Lệ Lệ là bạn thân nhất của Hứa Mộc Tình, Lý Phong chắc chắn sẽ giúp đỡ nếu cô ấy có chuyện.
, nếu vừa rồi mày không dông dài có khi tao đã sợ chết khiếp cái chiêu thức của mày rồi".
"Nhưng lỗi là ở chính mày. Mày ở đó ba láp ba xàm để tỏ ra bản thân giỏi giang thế nào, có năng lực ra sao".
"Nếu không nói với tao thì có khi mày đã không thành ếch, cùng lắm cũng chỉ hoán đổi với ai đó đứng cạnh tao thôi".
Ngay lúc Lý Phong đang nói, một cơn gió đột nhiên ập tới.
Trong nháy mắt, con ếch vốn dĩ được cầm trong tay người phụ nữ kia đã rơi vào lòng bàn tay của Lý Phong.
Lúc này, con ếch trong lòng bàn tay Lý Phong bắt đầu giãy dụa không ngừng!
Lý Phong cười nói: "Bây giờ nói không được, không nói được thì cũng không cách nào niệm chú, khó mà có thể cướp đi thân thể của người khác nhỉ".
"Buông phó môn chủ của chúng tao ra!"
Đám đàn em của Triệu Thành Quang hét lớn, đồng thời vây lấy Lý Phong.
Lý Phong làm bộ ra vẻ rất sợ hãi, vội nói: "Đừng căng thẳng, đừng căng thẳng, tao sẽ không làm hắn bị thương đâu. Các người muốn tao thả hắn ra phải không? Được rồi, thả thì thả".
Nói rồi, Lý Phong thả con ếch sang một bên, nhưng vị trí anh thả xuống quá chính xác!
Vì tình cờ có con chó hoang chạy đến, con chó hoang này có vẻ đã đói mấy ngày rồi, vừa thấy con ếch đã há mồm dùng hàm răng sắc nhọn cắn lấy!
"Phó môn chủ!!!"
Tất cả đàn em của Triệu Thành Quang đều kêu lên một tiếng kinh hoàng.
Nhìn thấy hy vọng tương lai của môn phái, người trụ cột trong gia tộc, vì tự làm tự chịu mà trở thành con ếch, bị một con chó hoang đi ngang qua giết chết, tất cả những người này đều suy sụp.
Một vài người ngồi trên mặt đất ôm đầu khóc, trong khi có hai người rút kiếm ngắn trên eo ra, hung dữ nhìn chằm chằm Lý Phong: "Đồ khốn kiếp! Mày dám giết phó môn chủ của chúng tao!"
"Tao phải chôn mày cùng với anh ấy!"
Khi hai người chuẩn bị giết Lý Phong, tiếng hô sắc bén của một cô gái đột nhiên vang lên cách họ không xa: "Không được cử động, cử động là tôi bắn đấy".
Lý Phong nhìn về hướng phát ra giọng nói, nhíu mày, phát hiện Lưu Lệ Lệ đang đứng cách đó không xa.
Lúc này, trên tay cô ấy đang cầm một khẩu súng màu đen, mặc dù Lưu Lệ Lệ không mặc đồng phục cảnh sát, nhưng tinh thần anh hùng mạnh mẽ đó có thể cảm nhận được từ rất xa.
Giờ phút này, vẻ mặt nghiêm túc, chĩa mũi súng vào hai người trước mặt Lý Phong.
Lý Phong không ngờ Lưu Lệ Lệ lại xuất hiện ở đây, khi đeo kính vào, Lý Phong phát hiện Lưu Lệ Lệ cũng là một người chơi game.
Cô ấy là một cung thủ, mang trên lưng một cây cung tên cổ, với hai túi kiếm ghim ở eo, chứa đầy mũi tên.
Mấy đàn em của Triệu Thành Quang nhìn Lý Phong với ánh mắt vô cùng cay cú, một trong số họ bắt lấy con chó hoang đã giết chết Triệu Thành Quang, rồi nhanh chóng biến mất cùng với thi thể của Triệu Thành Lượng.
Lưu Lệ Lệ vội vàng đi tới và nói với Lý Phong: "Anh không sao chứ?"
Lý Phong lắc đầu: "Không sao, bọn họ chưa đủ trình để làm tôi bị thương đâu".
Bởi vì xáo trộn dòng thời gian, Lưu Lệ Lệ không chỉ biết Lý Phong, mà thậm chí cô ấy còn biết võ công của Lý Phong rất cao.
Lúc này cô ấy đi tới gần Lý Phong, nói với Lý Phong: "Lý Phong, tôi có một việc muốn nhờ anh giúp đỡ".
Lý Phong gật đầu, Lưu Lệ Lệ là bạn thân nhất của Hứa Mộc Tình, Lý Phong chắc chắn sẽ giúp đỡ nếu cô ấy có chuyện.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… , nếu vừa rồi mày không dông dài có khi tao đã sợ chết khiếp cái chiêu thức của mày rồi"."Nhưng lỗi là ở chính mày. Mày ở đó ba láp ba xàm để tỏ ra bản thân giỏi giang thế nào, có năng lực ra sao"."Nếu không nói với tao thì có khi mày đã không thành ếch, cùng lắm cũng chỉ hoán đổi với ai đó đứng cạnh tao thôi".Ngay lúc Lý Phong đang nói, một cơn gió đột nhiên ập tới.Trong nháy mắt, con ếch vốn dĩ được cầm trong tay người phụ nữ kia đã rơi vào lòng bàn tay của Lý Phong.Lúc này, con ếch trong lòng bàn tay Lý Phong bắt đầu giãy dụa không ngừng!Lý Phong cười nói: "Bây giờ nói không được, không nói được thì cũng không cách nào niệm chú, khó mà có thể cướp đi thân thể của người khác nhỉ"."Buông phó môn chủ của chúng tao ra!"Đám đàn em của Triệu Thành Quang hét lớn, đồng thời vây lấy Lý Phong.Lý Phong làm bộ ra vẻ rất sợ hãi, vội nói: "Đừng căng thẳng, đừng căng thẳng, tao sẽ không làm hắn bị thương đâu. Các người muốn tao thả hắn ra phải không? Được rồi, thả thì thả".Nói rồi, Lý Phong thả con ếch sang một bên, nhưng vị trí anh thả xuống quá chính xác!Vì tình cờ có con chó hoang chạy đến, con chó hoang này có vẻ đã đói mấy ngày rồi, vừa thấy con ếch đã há mồm dùng hàm răng sắc nhọn cắn lấy!"Phó môn chủ!!!"Tất cả đàn em của Triệu Thành Quang đều kêu lên một tiếng kinh hoàng.Nhìn thấy hy vọng tương lai của môn phái, người trụ cột trong gia tộc, vì tự làm tự chịu mà trở thành con ếch, bị một con chó hoang đi ngang qua giết chết, tất cả những người này đều suy sụp.Một vài người ngồi trên mặt đất ôm đầu khóc, trong khi có hai người rút kiếm ngắn trên eo ra, hung dữ nhìn chằm chằm Lý Phong: "Đồ khốn kiếp! Mày dám giết phó môn chủ của chúng tao!""Tao phải chôn mày cùng với anh ấy!"Khi hai người chuẩn bị giết Lý Phong, tiếng hô sắc bén của một cô gái đột nhiên vang lên cách họ không xa: "Không được cử động, cử động là tôi bắn đấy".Lý Phong nhìn về hướng phát ra giọng nói, nhíu mày, phát hiện Lưu Lệ Lệ đang đứng cách đó không xa.Lúc này, trên tay cô ấy đang cầm một khẩu súng màu đen, mặc dù Lưu Lệ Lệ không mặc đồng phục cảnh sát, nhưng tinh thần anh hùng mạnh mẽ đó có thể cảm nhận được từ rất xa.Giờ phút này, vẻ mặt nghiêm túc, chĩa mũi súng vào hai người trước mặt Lý Phong.Lý Phong không ngờ Lưu Lệ Lệ lại xuất hiện ở đây, khi đeo kính vào, Lý Phong phát hiện Lưu Lệ Lệ cũng là một người chơi game.Cô ấy là một cung thủ, mang trên lưng một cây cung tên cổ, với hai túi kiếm ghim ở eo, chứa đầy mũi tên.Mấy đàn em của Triệu Thành Quang nhìn Lý Phong với ánh mắt vô cùng cay cú, một trong số họ bắt lấy con chó hoang đã giết chết Triệu Thành Quang, rồi nhanh chóng biến mất cùng với thi thể của Triệu Thành Lượng.Lưu Lệ Lệ vội vàng đi tới và nói với Lý Phong: "Anh không sao chứ?"Lý Phong lắc đầu: "Không sao, bọn họ chưa đủ trình để làm tôi bị thương đâu".Bởi vì xáo trộn dòng thời gian, Lưu Lệ Lệ không chỉ biết Lý Phong, mà thậm chí cô ấy còn biết võ công của Lý Phong rất cao.Lúc này cô ấy đi tới gần Lý Phong, nói với Lý Phong: "Lý Phong, tôi có một việc muốn nhờ anh giúp đỡ".Lý Phong gật đầu, Lưu Lệ Lệ là bạn thân nhất của Hứa Mộc Tình, Lý Phong chắc chắn sẽ giúp đỡ nếu cô ấy có chuyện.