“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7849:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Đừng có lấy thân phận của người ra lòe thiên hạ nữa!” Tân Ninh thẳng thừng mỉa móc: “Muốn bắt ngươi thì bắt thôi, cần gì biết là nguyên nhân gì. Nếu không cần phải đưa ngươi đi gặp Hoa Thiên Tuyệt thì ta đã giết ngươi ngay bây giờ rồi”.“Tần Ninh, ngươi...” “Câm miệng”.Tần Ninh tiếp tục nói: “Dám nói thêm câu nào nữa thì cho ngươi phế một tay, thêm hai câu thì phế hai “Đồ mặt dày!” Tô Tử Thương chưa từng bị ai uy hϊế͙p͙ như thế bao giờ! “Một câu!” Tần Ninh lạnh nhạt ra lệnh: “Thánh Viễn Sơn, chặt một tay của ông ta trước đi”.Bấy giờ, Thánh Viễn Sơn cũng hơi tái mặt nhưng nghĩ đến lời nói của Hình Kha, ông ta chỉ đành làm theo.Ông ta nắm chặt tay lại, một luồng đạo khí được ngưng tụ trong lòng bàn tay xuyên qua không khí trong nháy mắt. Tiếng phập vang lên, một cánh tay của Tô Tử Thương văng ra, máu văng tung tóe.“Á.”, tiếng thét đầy thống thiết vang lên, Tô Tử Thương mặt cắt không một giọt máu.“Thánh Viễn Sơn, ngươi có biết mình đang làm gì không?” Tô Tử Thương lạnh lùng nhìn Thánh Viễn Sơn, hét lớn: “Người đang phá vỡ sự hòa hảo giữa nhà họ Hoa và học viện Thánh Hoàng đấy!” “Câu thứ hai!” Tần Ninh lại tuyên bố.Thánh Viễn Sơn nghe vậy thì lại nhìn Tô Tử Thương, giơ tay lên không chút khoan nhượng. Sau một tiếng phập, Tô Tử Thương rơi mất cánh tay thứ hai.“A..”, tiếng gào đau đớn lại vang lên lần nữa, Tô Tử Thương muốn mở miệng nói gì nhưng khi nhìn sang Tần Ninh lại nuốt xuống bụng, mình mẩy thấm đẫm mồ hôi.“Con người ta không thích gây rắc rối xưa giờ, vốn dĩ tới học viện Thánh Hoàng cốt là để tìm thê tử, không định nán lại lâu tại Tây Hoa Thiên, thế mà các ngươi cứ chọc vào ta hết lần này đến lần khác”.“Nhà họ Hoa, nhà họ Vũ, Linh Tiêu Sơn, Huyết Vụ cung...”, giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía trưởng lão Vũ Kha và trưởng lão Huyết Minh Tuyên, cất lời: “Nhờ hai vị đi thông báo cho cung chủ Huyết Khâm và tộc trưởng Vũ Trường Thanh, nếu hai phe lại đối đầu với Tần Ninh ta đây thì ta nhất định sẽ san bằng cả Huyết Vụ cung và nhà họ Vũ!” “Giờ thì cút đi!” Nói xong, Tần Ninh nhìn về phía hai người, xua đuổi không chút do dự.Lúc này Vũ Kha và Huyết Minh Tuyên cũng không dám thở mạnh, hai người đồng loạt rời đi.Cục diện tại học viện Thánh Hoàng sắp thay đổi rồi! Tần Ninh đúng là có thể hô mưa gọi gió mà.“Linh Dục, chắc chắn ngươi không hiểu vì sao ta lại bắt ngươi đúng không?” Tần Ninh đưa mắt nhìn trưởng lão Linh Dục, hỏi.Linh Dục nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, hậm hực trả lời: “Ngay từ giây phút Linh Tử Văn chết, ta đã biết ngươi là thủ phạm rồi. Lại không ngờ ngươi chỉ là một người có cảnh giới Chân Ngã thôi mà vẫn có thể khiến thái thượng Hình Kha ra mặt vì ngươi. Tần Ninh, rốt cuộc người là ai?” “Ta là ai?Là kẻ mà ngươi không thể chọc vào!”
“Đừng có lấy thân phận của người ra lòe thiên hạ nữa!” Tân Ninh thẳng thừng mỉa móc: “Muốn bắt ngươi thì bắt thôi, cần gì biết là nguyên nhân gì. Nếu không cần phải đưa ngươi đi gặp Hoa Thiên Tuyệt thì ta đã giết ngươi ngay bây giờ rồi”.
“Tần Ninh, ngươi...” “Câm miệng”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Dám nói thêm câu nào nữa thì cho ngươi phế một tay, thêm hai câu thì phế hai “Đồ mặt dày!” Tô Tử Thương chưa từng bị ai uy hϊế͙p͙ như thế bao giờ! “Một câu!” Tần Ninh lạnh nhạt ra lệnh: “Thánh Viễn Sơn, chặt một tay của ông ta trước đi”.
Bấy giờ, Thánh Viễn Sơn cũng hơi tái mặt nhưng nghĩ đến lời nói của Hình Kha, ông ta chỉ đành làm theo.
Ông ta nắm chặt tay lại, một luồng đạo khí được ngưng tụ trong lòng bàn tay xuyên qua không khí trong nháy mắt. Tiếng phập vang lên, một cánh tay của Tô Tử Thương văng ra, máu văng tung tóe.
“Á.”, tiếng thét đầy thống thiết vang lên, Tô Tử Thương mặt cắt không một giọt máu.
“Thánh Viễn Sơn, ngươi có biết mình đang làm gì không?” Tô Tử Thương lạnh lùng nhìn Thánh Viễn Sơn, hét lớn: “Người đang phá vỡ sự hòa hảo giữa nhà họ Hoa và học viện Thánh Hoàng đấy!” “Câu thứ hai!” Tần Ninh lại tuyên bố.
Thánh Viễn Sơn nghe vậy thì lại nhìn Tô Tử Thương, giơ tay lên không chút khoan nhượng. Sau một tiếng phập, Tô Tử Thương rơi mất cánh tay thứ hai.
“A..”, tiếng gào đau đớn lại vang lên lần nữa, Tô Tử Thương muốn mở miệng nói gì nhưng khi nhìn sang Tần Ninh lại nuốt xuống bụng, mình mẩy thấm đẫm mồ hôi.
“Con người ta không thích gây rắc rối xưa giờ, vốn dĩ tới học viện Thánh Hoàng cốt là để tìm thê tử, không định nán lại lâu tại Tây Hoa Thiên, thế mà các ngươi cứ chọc vào ta hết lần này đến lần khác”.
“Nhà họ Hoa, nhà họ Vũ, Linh Tiêu Sơn, Huyết Vụ cung...”, giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía trưởng lão Vũ Kha và trưởng lão Huyết Minh Tuyên, cất lời: “Nhờ hai vị đi thông báo cho cung chủ Huyết Khâm và tộc trưởng Vũ Trường Thanh, nếu hai phe lại đối đầu với Tần Ninh ta đây thì ta nhất định sẽ san bằng cả Huyết Vụ cung và nhà họ Vũ!” “Giờ thì cút đi!” Nói xong, Tần Ninh nhìn về phía hai người, xua đuổi không chút do dự.
Lúc này Vũ Kha và Huyết Minh Tuyên cũng không dám thở mạnh, hai người đồng loạt rời đi.
Cục diện tại học viện Thánh Hoàng sắp thay đổi rồi! Tần Ninh đúng là có thể hô mưa gọi gió mà.
“Linh Dục, chắc chắn ngươi không hiểu vì sao ta lại bắt ngươi đúng không?” Tần Ninh đưa mắt nhìn trưởng lão Linh Dục, hỏi.
Linh Dục nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, hậm hực trả lời: “Ngay từ giây phút Linh Tử Văn chết, ta đã biết ngươi là thủ phạm rồi. Lại không ngờ ngươi chỉ là một người có cảnh giới Chân Ngã thôi mà vẫn có thể khiến thái thượng Hình Kha ra mặt vì ngươi. Tần Ninh, rốt cuộc người là ai?” “Ta là ai?
Là kẻ mà ngươi không thể chọc vào!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Đừng có lấy thân phận của người ra lòe thiên hạ nữa!” Tân Ninh thẳng thừng mỉa móc: “Muốn bắt ngươi thì bắt thôi, cần gì biết là nguyên nhân gì. Nếu không cần phải đưa ngươi đi gặp Hoa Thiên Tuyệt thì ta đã giết ngươi ngay bây giờ rồi”.“Tần Ninh, ngươi...” “Câm miệng”.Tần Ninh tiếp tục nói: “Dám nói thêm câu nào nữa thì cho ngươi phế một tay, thêm hai câu thì phế hai “Đồ mặt dày!” Tô Tử Thương chưa từng bị ai uy hϊế͙p͙ như thế bao giờ! “Một câu!” Tần Ninh lạnh nhạt ra lệnh: “Thánh Viễn Sơn, chặt một tay của ông ta trước đi”.Bấy giờ, Thánh Viễn Sơn cũng hơi tái mặt nhưng nghĩ đến lời nói của Hình Kha, ông ta chỉ đành làm theo.Ông ta nắm chặt tay lại, một luồng đạo khí được ngưng tụ trong lòng bàn tay xuyên qua không khí trong nháy mắt. Tiếng phập vang lên, một cánh tay của Tô Tử Thương văng ra, máu văng tung tóe.“Á.”, tiếng thét đầy thống thiết vang lên, Tô Tử Thương mặt cắt không một giọt máu.“Thánh Viễn Sơn, ngươi có biết mình đang làm gì không?” Tô Tử Thương lạnh lùng nhìn Thánh Viễn Sơn, hét lớn: “Người đang phá vỡ sự hòa hảo giữa nhà họ Hoa và học viện Thánh Hoàng đấy!” “Câu thứ hai!” Tần Ninh lại tuyên bố.Thánh Viễn Sơn nghe vậy thì lại nhìn Tô Tử Thương, giơ tay lên không chút khoan nhượng. Sau một tiếng phập, Tô Tử Thương rơi mất cánh tay thứ hai.“A..”, tiếng gào đau đớn lại vang lên lần nữa, Tô Tử Thương muốn mở miệng nói gì nhưng khi nhìn sang Tần Ninh lại nuốt xuống bụng, mình mẩy thấm đẫm mồ hôi.“Con người ta không thích gây rắc rối xưa giờ, vốn dĩ tới học viện Thánh Hoàng cốt là để tìm thê tử, không định nán lại lâu tại Tây Hoa Thiên, thế mà các ngươi cứ chọc vào ta hết lần này đến lần khác”.“Nhà họ Hoa, nhà họ Vũ, Linh Tiêu Sơn, Huyết Vụ cung...”, giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía trưởng lão Vũ Kha và trưởng lão Huyết Minh Tuyên, cất lời: “Nhờ hai vị đi thông báo cho cung chủ Huyết Khâm và tộc trưởng Vũ Trường Thanh, nếu hai phe lại đối đầu với Tần Ninh ta đây thì ta nhất định sẽ san bằng cả Huyết Vụ cung và nhà họ Vũ!” “Giờ thì cút đi!” Nói xong, Tần Ninh nhìn về phía hai người, xua đuổi không chút do dự.Lúc này Vũ Kha và Huyết Minh Tuyên cũng không dám thở mạnh, hai người đồng loạt rời đi.Cục diện tại học viện Thánh Hoàng sắp thay đổi rồi! Tần Ninh đúng là có thể hô mưa gọi gió mà.“Linh Dục, chắc chắn ngươi không hiểu vì sao ta lại bắt ngươi đúng không?” Tần Ninh đưa mắt nhìn trưởng lão Linh Dục, hỏi.Linh Dục nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, hậm hực trả lời: “Ngay từ giây phút Linh Tử Văn chết, ta đã biết ngươi là thủ phạm rồi. Lại không ngờ ngươi chỉ là một người có cảnh giới Chân Ngã thôi mà vẫn có thể khiến thái thượng Hình Kha ra mặt vì ngươi. Tần Ninh, rốt cuộc người là ai?” “Ta là ai?Là kẻ mà ngươi không thể chọc vào!”