“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7851:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giờ phút này, Đàm Tùng kích động nắm chặt hai quả đấm. Ông ta nhìn về phía Tần Ninh, hào hứng thốt: “Tân lão đệ, cảm ơn ngươi, ngươi chính là lão đệ của Đàm Tùng suốt đời!” “Cảm ơn ta làm gì?” Tần Ninh bật cười: “Ta làm vì ta chứ có phải vì ngươi đâu”.“Ta có một huynh trưởng bị Ma tộc hãm hại, phụ mẫu cũng bị Ma tộc giết chết, nhìn thấy hàng vạn sinh mạng chết dưới tay Ma tộc, ta càng hiểu rằng... bọn Ma tộc không bao giờ bỏ ý định giết ta, không bao giờ nguôi tham vọng tiêu diệt Nhân tộc. Đàm Tùng, ngươi nói đúng, Ma tộc... phải chết!” Đàm Tùng kích động đến mức lệ rơi đầm đĩa trên gương mặt già nua. Ông ta tìm kiếm một người đồng lòng với mình suốt bao nhiêu năm qua, cuối cùng hôm nay cũng gặp được rồi.Thế rồi Tần Ninh quay sang nhìn Thánh Viễn Sơn, nói tiếp: “Ta đề nghị Thánh viện trưởng bắt tay vào tiến hành chuyện này ngay.Nếu như sau này ta phát hiện có người trong học viện Thánh Hoàng bắt tay với Ma tộc, ngươi không phát hiện mà ta lại phát giác ra thì đến lúc đó, cho dù Thánh Viễn Sơn ngươi câu kết với Ma tộc thì ta cũng sẽ giết người”.Một người cảnh giới Chân Ngã lại uy hϊế͙p͙ một vị cường giả Tinh Thần Biến nhị biến, nghe mà không tài nào tưởng tượng nổi.Đ Mặc dù trong lòng hơi khó chịu những ngoài mặt Thánh Viễn Sơn vẫn mỉm cười: “Xin công tử yên tâm”.Hắn tiếp tục dặn dò: “Còn một việc nữa, thê tử ta đang ở trong thiên viện của học viện Thánh Hoàng, vốn dĩ ta tới học viện Thánh Hoàng là để tìm nàng ấy nhưng đúng lúc .vn nàng ấy đang bế quan, ta sẽ không nán lại học viện Thánh Hoàng nữa... “Khi nào nàng ấy xuất quan, phiền ngươi báo cho ta biết một tiếng để ta tới đón nàng”.Nghe vậy, Thánh Viễn Sơn chắp tay lại lần nữa.Cuối cùng, Tần Ninh bảo: “Mượn một thứ của học viện Thánh Hoàng các người dùng một lát”.Dứt lời, hắn đưa Đàm Tùng cùng nhau rời khỏi đây.Thánh Viễn Sơn nhướng mày hỏi: “Hắn nói phu nhân của hắn đang ở trong học viện Thánh Hoàng của chúng ta, là ai thế?” Đọc tiếp tại “Hình như là Vân Sương Nhi do nhà họ Hoa đưa đến!” “Nàng ta à?” Chân mày Thánh Viễn Sơn nhướng lên.Giờ phút này, trong học viện Thánh Hoàng, Đàm Tùng đi theo Tần Ninh rời khỏi Viễn Sơn Phong. Trên đường lớn của học viện, Đàm Tùng nhìn hắn với vẻ mặt kỳ lạ.“Tần lão đệ, sao ngươi biết Linh Tiêu Sơn bắt tay với Ma tộc”.“Do Linh Tử Văn khai đấy".Linh Tử Văn! Đàm Tùng ngạc nhiên thốt:“Mặc dù Linh Tử Văn mới đến cảnh giới Vô Ngã thôi chứ chưa bước vào cảnh giới Vong Ngã nhưng lại có thân phận và địa vị rất cao tại Linh Tiêu Sơn, đúng là có thể biết chuyện cơ mật này. Ta tò mò một chuyện là ngươi đã ép hắn khai thật bằng cách nào!” “Ta có rất nhiều thủ đoạn thẩm vấn”.Nói đến đây, Tần Ninh bỗng kêu lên: “Ta quên mất một chuyện, giờ đi làm đã”.Đàm Tùng ngẩn người.Quên chuyện gì cơ?Tần Ninh nhìn sang, thẳng thừng hỏi: “Sở Mậu đang ở đâu?”
Giờ phút này, Đàm Tùng kích động nắm chặt hai quả đấm. Ông ta nhìn về phía Tần Ninh, hào hứng thốt: “Tân lão đệ, cảm ơn ngươi, ngươi chính là lão đệ của Đàm Tùng suốt đời!” “Cảm ơn ta làm gì?” Tần Ninh bật cười: “Ta làm vì ta chứ có phải vì ngươi đâu”.
“Ta có một huynh trưởng bị Ma tộc hãm hại, phụ mẫu cũng bị Ma tộc giết chết, nhìn thấy hàng vạn sinh mạng chết dưới tay Ma tộc, ta càng hiểu rằng... bọn Ma tộc không bao giờ bỏ ý định giết ta, không bao giờ nguôi tham vọng tiêu diệt Nhân tộc. Đàm Tùng, ngươi nói đúng, Ma tộc... phải chết!” Đàm Tùng kích động đến mức lệ rơi đầm đĩa trên gương mặt già nua. Ông ta tìm kiếm một người đồng lòng với mình suốt bao nhiêu năm qua, cuối cùng hôm nay cũng gặp được rồi.
Thế rồi Tần Ninh quay sang nhìn Thánh Viễn Sơn, nói tiếp: “Ta đề nghị Thánh viện trưởng bắt tay vào tiến hành chuyện này ngay.
Nếu như sau này ta phát hiện có người trong học viện Thánh Hoàng bắt tay với Ma tộc, ngươi không phát hiện mà ta lại phát giác ra thì đến lúc đó, cho dù Thánh Viễn Sơn ngươi câu kết với Ma tộc thì ta cũng sẽ giết người”.
Một người cảnh giới Chân Ngã lại uy hϊế͙p͙ một vị cường giả Tinh Thần Biến nhị biến, nghe mà không tài nào tưởng tượng nổi.
Đ Mặc dù trong lòng hơi khó chịu những ngoài mặt Thánh Viễn Sơn vẫn mỉm cười: “Xin công tử yên tâm”.
Hắn tiếp tục dặn dò: “Còn một việc nữa, thê tử ta đang ở trong thiên viện của học viện Thánh Hoàng, vốn dĩ ta tới học viện Thánh Hoàng là để tìm nàng ấy nhưng đúng lúc .vn nàng ấy đang bế quan, ta sẽ không nán lại học viện Thánh Hoàng nữa... “Khi nào nàng ấy xuất quan, phiền ngươi báo cho ta biết một tiếng để ta tới đón nàng”.
Nghe vậy, Thánh Viễn Sơn chắp tay lại lần nữa.
Cuối cùng, Tần Ninh bảo: “Mượn một thứ của học viện Thánh Hoàng các người dùng một lát”.
Dứt lời, hắn đưa Đàm Tùng cùng nhau rời khỏi đây.
Thánh Viễn Sơn nhướng mày hỏi: “Hắn nói phu nhân của hắn đang ở trong học viện Thánh Hoàng của chúng ta, là ai thế?” Đọc tiếp tại “Hình như là Vân Sương Nhi do nhà họ Hoa đưa đến!” “Nàng ta à?” Chân mày Thánh Viễn Sơn nhướng lên.
Giờ phút này, trong học viện Thánh Hoàng, Đàm Tùng đi theo Tần Ninh rời khỏi Viễn Sơn Phong. Trên đường lớn của học viện, Đàm Tùng nhìn hắn với vẻ mặt kỳ lạ.
“Tần lão đệ, sao ngươi biết Linh Tiêu Sơn bắt tay với Ma tộc”.
“Do Linh Tử Văn khai đấy".
Linh Tử Văn! Đàm Tùng ngạc nhiên thốt:
“Mặc dù Linh Tử Văn mới đến cảnh giới Vô Ngã thôi chứ chưa bước vào cảnh giới Vong Ngã nhưng lại có thân phận và địa vị rất cao tại Linh Tiêu Sơn, đúng là có thể biết chuyện cơ mật này. Ta tò mò một chuyện là ngươi đã ép hắn khai thật bằng cách nào!” “Ta có rất nhiều thủ đoạn thẩm vấn”.
Nói đến đây, Tần Ninh bỗng kêu lên: “Ta quên mất một chuyện, giờ đi làm đã”.
Đàm Tùng ngẩn người.
Quên chuyện gì cơ?
Tần Ninh nhìn sang, thẳng thừng hỏi: “Sở Mậu đang ở đâu?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giờ phút này, Đàm Tùng kích động nắm chặt hai quả đấm. Ông ta nhìn về phía Tần Ninh, hào hứng thốt: “Tân lão đệ, cảm ơn ngươi, ngươi chính là lão đệ của Đàm Tùng suốt đời!” “Cảm ơn ta làm gì?” Tần Ninh bật cười: “Ta làm vì ta chứ có phải vì ngươi đâu”.“Ta có một huynh trưởng bị Ma tộc hãm hại, phụ mẫu cũng bị Ma tộc giết chết, nhìn thấy hàng vạn sinh mạng chết dưới tay Ma tộc, ta càng hiểu rằng... bọn Ma tộc không bao giờ bỏ ý định giết ta, không bao giờ nguôi tham vọng tiêu diệt Nhân tộc. Đàm Tùng, ngươi nói đúng, Ma tộc... phải chết!” Đàm Tùng kích động đến mức lệ rơi đầm đĩa trên gương mặt già nua. Ông ta tìm kiếm một người đồng lòng với mình suốt bao nhiêu năm qua, cuối cùng hôm nay cũng gặp được rồi.Thế rồi Tần Ninh quay sang nhìn Thánh Viễn Sơn, nói tiếp: “Ta đề nghị Thánh viện trưởng bắt tay vào tiến hành chuyện này ngay.Nếu như sau này ta phát hiện có người trong học viện Thánh Hoàng bắt tay với Ma tộc, ngươi không phát hiện mà ta lại phát giác ra thì đến lúc đó, cho dù Thánh Viễn Sơn ngươi câu kết với Ma tộc thì ta cũng sẽ giết người”.Một người cảnh giới Chân Ngã lại uy hϊế͙p͙ một vị cường giả Tinh Thần Biến nhị biến, nghe mà không tài nào tưởng tượng nổi.Đ Mặc dù trong lòng hơi khó chịu những ngoài mặt Thánh Viễn Sơn vẫn mỉm cười: “Xin công tử yên tâm”.Hắn tiếp tục dặn dò: “Còn một việc nữa, thê tử ta đang ở trong thiên viện của học viện Thánh Hoàng, vốn dĩ ta tới học viện Thánh Hoàng là để tìm nàng ấy nhưng đúng lúc .vn nàng ấy đang bế quan, ta sẽ không nán lại học viện Thánh Hoàng nữa... “Khi nào nàng ấy xuất quan, phiền ngươi báo cho ta biết một tiếng để ta tới đón nàng”.Nghe vậy, Thánh Viễn Sơn chắp tay lại lần nữa.Cuối cùng, Tần Ninh bảo: “Mượn một thứ của học viện Thánh Hoàng các người dùng một lát”.Dứt lời, hắn đưa Đàm Tùng cùng nhau rời khỏi đây.Thánh Viễn Sơn nhướng mày hỏi: “Hắn nói phu nhân của hắn đang ở trong học viện Thánh Hoàng của chúng ta, là ai thế?” Đọc tiếp tại “Hình như là Vân Sương Nhi do nhà họ Hoa đưa đến!” “Nàng ta à?” Chân mày Thánh Viễn Sơn nhướng lên.Giờ phút này, trong học viện Thánh Hoàng, Đàm Tùng đi theo Tần Ninh rời khỏi Viễn Sơn Phong. Trên đường lớn của học viện, Đàm Tùng nhìn hắn với vẻ mặt kỳ lạ.“Tần lão đệ, sao ngươi biết Linh Tiêu Sơn bắt tay với Ma tộc”.“Do Linh Tử Văn khai đấy".Linh Tử Văn! Đàm Tùng ngạc nhiên thốt:“Mặc dù Linh Tử Văn mới đến cảnh giới Vô Ngã thôi chứ chưa bước vào cảnh giới Vong Ngã nhưng lại có thân phận và địa vị rất cao tại Linh Tiêu Sơn, đúng là có thể biết chuyện cơ mật này. Ta tò mò một chuyện là ngươi đã ép hắn khai thật bằng cách nào!” “Ta có rất nhiều thủ đoạn thẩm vấn”.Nói đến đây, Tần Ninh bỗng kêu lên: “Ta quên mất một chuyện, giờ đi làm đã”.Đàm Tùng ngẩn người.Quên chuyện gì cơ?Tần Ninh nhìn sang, thẳng thừng hỏi: “Sở Mậu đang ở đâu?”