“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7854: "Dừng tay!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đàm Tùng ngẩn người.Tần Ninh nói cũng có lý phết nhờ?"Không không không, không đúng...", đột nhiên, Đàm Tùng vội vàng nói: "Tên nhóc thối tha này, suýt thì bị ngươi lừa rồi!""Không được, không được thật đấy, ngươi mà đánh thức Bằng đại nhân thì đám lão cổ hủ sẽ ăn tươi nuốt sống ngươi cho mà xem!""Không sao cả"."Không được thật đấy!""Có sao đâu, ta nói thật!"Trong lúc hai người cãi qua cãi lại, bỗng từng luồng khí tức kinh thiên động địa bộc phát ra.Giờ phút này, tất cả mọi người trong phổ viện, ngoại viện, nội viện, thiên viện trên toàn bộ học viện Thánh Hoàng đều hoảng sợ.Chuyện gì đang xảy ra thế?Bất thình lình, một cơn chấn động khủng khiếp truyền đến từ nơi sâu trong học viện khiến cho người ta giật mình bàng hoàng, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.Có chuyện gì vậy?Có kẻ xâm nhập vào học viện Thánh Hoàng sao?Giờ phút này, trong cánh rừng hoang, mấy trăm bóng người bất chợt hiện thân ở hai bên Tần Ninh và Đàm Tùng.Những bóng người kia có các ông các bà, mỗi người đều trông rất lớn tuổi như thể đã sống mấy chục vạn năm, đã bước một chân vào quan tài vậy.Trong số đó, có cả Tô lão và Hình Kha.Bên cạnh đó, Thánh Vân Phong, Khương Dực, Sư Thiên Vũ, Ô Tử Linh cùng với Lý Đạo Nhiên, Vương Xử cũng tới đây.Thái thượng trưởng lão! Bảy vị trong thập đại thánh trưởng lão đều có mặt tại nơi này.Đàm Tùng phút chốc tái cả mặt.Thôi xong!Giờ thì ông ta xong đời thật rồi! Tần Ninh chọc trúng tổ ong vò vẽ rồi!"Dừng tay!"Tô lão thét lớn: "Đàm Tùng, ngươi đang làm cái quái gì thế hả?"Tiếng quát của ông ta làm Đàm Tùng tưởng như đầu mình sắp sửa nổ tung."Ta... không phải ta...", Đàm Tùng lập tức khúm núm phản bác.Trong học viện Thánh Hoàng này.Phía trên trưởng lão nội viện chính là trưởng lão thiên viện, cao hơn trưởng lão thiên viện là thập đại thánh trưởng lão, và trên thập đại thánh trưởng lão chính là viện trưởng.Tuy nhiên, một số lão cổ hủ trong Thái Thượng Cốc còn có địa vị cao hơn cả viện trưởng.Kể cả viện trưởng Thánh Viễn Sơn cũng phải tỏ ra khách sáo mỗi khi thấy những người kia.Không chỉ vì bọn họ có thực lực hùng mạnh, có tư cách tiến vào Thái Thượng Cốc bế quan mà còn vì mỗi người đều có công lao lớn đối với học viện Thánh Hoàng, đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất.Mặc dù Tô lão không có thân phận và địa vị cao bằng Hình Kha nhưng cũng có thân phận cao quý trong Thái Thượng Cốc.
Đàm Tùng ngẩn người.
Tần Ninh nói cũng có lý phết nhờ?
"Không không không, không đúng...", đột nhiên, Đàm Tùng vội vàng nói: "Tên nhóc thối tha này, suýt thì bị ngươi lừa rồi!"
"Không được, không được thật đấy, ngươi mà đánh thức Bằng đại nhân thì đám lão cổ hủ sẽ ăn tươi nuốt sống ngươi cho mà xem!"
"Không sao cả".
"Không được thật đấy!"
"Có sao đâu, ta nói thật!"
Trong lúc hai người cãi qua cãi lại, bỗng từng luồng khí tức kinh thiên động địa bộc phát ra.
Giờ phút này, tất cả mọi người trong phổ viện, ngoại viện, nội viện, thiên viện trên toàn bộ học viện Thánh Hoàng đều hoảng sợ.
Chuyện gì đang xảy ra thế?
Bất thình lình, một cơn chấn động khủng khiếp truyền đến từ nơi sâu trong học viện khiến cho người ta giật mình bàng hoàng, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.
Có chuyện gì vậy?
Có kẻ xâm nhập vào học viện Thánh Hoàng sao?
Giờ phút này, trong cánh rừng hoang, mấy trăm bóng người bất chợt hiện thân ở hai bên Tần Ninh và Đàm Tùng.
Những bóng người kia có các ông các bà, mỗi người đều trông rất lớn tuổi như thể đã sống mấy chục vạn năm, đã bước một chân vào quan tài vậy.
Trong số đó, có cả Tô lão và Hình Kha.
Bên cạnh đó, Thánh Vân Phong, Khương Dực, Sư Thiên Vũ, Ô Tử Linh cùng với Lý Đạo Nhiên, Vương Xử cũng tới đây.
Thái thượng trưởng lão! Bảy vị trong thập đại thánh trưởng lão đều có mặt tại nơi này.
Đàm Tùng phút chốc tái cả mặt.
Thôi xong!
Giờ thì ông ta xong đời thật rồi! Tần Ninh chọc trúng tổ ong vò vẽ rồi!
"Dừng tay!"
Tô lão thét lớn: "Đàm Tùng, ngươi đang làm cái quái gì thế hả?"
Tiếng quát của ông ta làm Đàm Tùng tưởng như đầu mình sắp sửa nổ tung.
"Ta... không phải ta...", Đàm Tùng lập tức khúm núm phản bác.
Trong học viện Thánh Hoàng này.
Phía trên trưởng lão nội viện chính là trưởng lão thiên viện, cao hơn trưởng lão thiên viện là thập đại thánh trưởng lão, và trên thập đại thánh trưởng lão chính là viện trưởng.
Tuy nhiên, một số lão cổ hủ trong Thái Thượng Cốc còn có địa vị cao hơn cả viện trưởng.
Kể cả viện trưởng Thánh Viễn Sơn cũng phải tỏ ra khách sáo mỗi khi thấy những người kia.
Không chỉ vì bọn họ có thực lực hùng mạnh, có tư cách tiến vào Thái Thượng Cốc bế quan mà còn vì mỗi người đều có công lao lớn đối với học viện Thánh Hoàng, đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất.
Mặc dù Tô lão không có thân phận và địa vị cao bằng Hình Kha nhưng cũng có thân phận cao quý trong Thái Thượng Cốc.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đàm Tùng ngẩn người.Tần Ninh nói cũng có lý phết nhờ?"Không không không, không đúng...", đột nhiên, Đàm Tùng vội vàng nói: "Tên nhóc thối tha này, suýt thì bị ngươi lừa rồi!""Không được, không được thật đấy, ngươi mà đánh thức Bằng đại nhân thì đám lão cổ hủ sẽ ăn tươi nuốt sống ngươi cho mà xem!""Không sao cả"."Không được thật đấy!""Có sao đâu, ta nói thật!"Trong lúc hai người cãi qua cãi lại, bỗng từng luồng khí tức kinh thiên động địa bộc phát ra.Giờ phút này, tất cả mọi người trong phổ viện, ngoại viện, nội viện, thiên viện trên toàn bộ học viện Thánh Hoàng đều hoảng sợ.Chuyện gì đang xảy ra thế?Bất thình lình, một cơn chấn động khủng khiếp truyền đến từ nơi sâu trong học viện khiến cho người ta giật mình bàng hoàng, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.Có chuyện gì vậy?Có kẻ xâm nhập vào học viện Thánh Hoàng sao?Giờ phút này, trong cánh rừng hoang, mấy trăm bóng người bất chợt hiện thân ở hai bên Tần Ninh và Đàm Tùng.Những bóng người kia có các ông các bà, mỗi người đều trông rất lớn tuổi như thể đã sống mấy chục vạn năm, đã bước một chân vào quan tài vậy.Trong số đó, có cả Tô lão và Hình Kha.Bên cạnh đó, Thánh Vân Phong, Khương Dực, Sư Thiên Vũ, Ô Tử Linh cùng với Lý Đạo Nhiên, Vương Xử cũng tới đây.Thái thượng trưởng lão! Bảy vị trong thập đại thánh trưởng lão đều có mặt tại nơi này.Đàm Tùng phút chốc tái cả mặt.Thôi xong!Giờ thì ông ta xong đời thật rồi! Tần Ninh chọc trúng tổ ong vò vẽ rồi!"Dừng tay!"Tô lão thét lớn: "Đàm Tùng, ngươi đang làm cái quái gì thế hả?"Tiếng quát của ông ta làm Đàm Tùng tưởng như đầu mình sắp sửa nổ tung."Ta... không phải ta...", Đàm Tùng lập tức khúm núm phản bác.Trong học viện Thánh Hoàng này.Phía trên trưởng lão nội viện chính là trưởng lão thiên viện, cao hơn trưởng lão thiên viện là thập đại thánh trưởng lão, và trên thập đại thánh trưởng lão chính là viện trưởng.Tuy nhiên, một số lão cổ hủ trong Thái Thượng Cốc còn có địa vị cao hơn cả viện trưởng.Kể cả viện trưởng Thánh Viễn Sơn cũng phải tỏ ra khách sáo mỗi khi thấy những người kia.Không chỉ vì bọn họ có thực lực hùng mạnh, có tư cách tiến vào Thái Thượng Cốc bế quan mà còn vì mỗi người đều có công lao lớn đối với học viện Thánh Hoàng, đây mới là nguyên nhân quan trọng nhất.Mặc dù Tô lão không có thân phận và địa vị cao bằng Hình Kha nhưng cũng có thân phận cao quý trong Thái Thượng Cốc.