“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7918: "Ngươi chán sống rồi!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Vô Song!""Thiên Phong!"Phút chốc, Hoa Thiên Tuyệt trợn mắt há hốc mồm, đứng sững ra tại chỗ, giọng nói chứa đựng nỗi tuyệt vọng khôn cùng, dáng vẻ thản nhiên điềm đạm vừa rồi đã biến mất, nhường chỗ cho biểu cảm chìm vào bể tuyệt vọng.Khí tức kinh khủng bộc phát ra.Trong khoảnh khắc ấy, đôi mắt Hoa Thiên Tuyệt long sòng sọc nhìn về phía Tần Ninh, đằng đằng sát khí."Ngươi chán sống rồi!""Tức điên lên rồi à?"Tần Ninh cầm kiếm Khảm Nguyên nhìn Hoa Thiên Tuyệt, nói với vẻ khinh miệt: "Biết tức thì tốt. Là người đều biết nổi giận, Tần Ninh ta đây cũng biết nổi giận đấy"."Đi chết đi!"Lúc này, Hoa Thiên Tuyệt gầm lên, khí tức của một cường giả cảnh giới Biến Cảnh khủng khiếp bộc phát ra ngoài trong nháy mắt.Giờ phút này, đừng nói thành Thiên Đô, kể cả ở bên ngoài thành Thiên Đô, tất cả những ai trong học viện Thánh Hoàng đều cảm nhận được cùng một lúc.Sắc mặt Thánh Viễn Sơn trở nên hoảng sợ, ông ta bàng hoàng thốt: "Là Hoa Thiên Tuyệt, đó là khí tức Hoa Thiên Tuyệt có được do tu luyện Thực Cốt Kính, không thể sai được..." "Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy! Hoa Thiên Tuyệt này giống như... giận điên lên rồi...", Đàm Tùng tiến lên, hoảng hốt thúc giục: "Viện trưởng, chúng ta đi xem sao đi".Thánh Viễn Sơn lại chẳng nói gì.Lúc này, Vũ bà bà, Tô lão, Hình Kha và ông lão đầu trọc cũng hướng mắt về phía thành Thiên Đô, đều không định hành động."Đợi thêm chút nữa đã!"Tô lão bình tĩnh nói: "Bằng đại nhân vẫn chưa ra tay mà, nhất định Tần Ninh này nắm chắc phần thắng mới dám chiến đấu một mình, đợi thêm chút nữa đi... Chúng ta mà xuất thủ, chẳng may làm không nên hồn thì học viện Thánh Hoàng sẽ thành kẻ thù với nhà họ Hoa, tình hình Tây Hoa Thiên sẽ rơi vào hỗn loạn...", lúc này, nét mặt Đàm Tùng vô cùng nôn nóng nhưng ông ta cũng không còn cách nào.Bọn họ đi xem rốt cuộc Tần Ninh đã làm gì thì không hay, chỉ đành chờ ở đây.Trong thành Thiên Đô.Khí tức hùng hậu của Hoa Thiên Tuyệt bùng nổ.Vào lúc này, không gian xung quanh rung chuyển không ngừng, khí tức của ông ta đáng sợ đến mức tưởng chừng sẽ nuốt chửng phạm vi mười mấy dặm bốn phía.Tần Ninh đứng trước người Hoa Thiên Tuyệt, không ngó ngàng gì tới thi thể của Hoa Thiên Phong và Hoa Vô Song nữa mà chỉ tập trung nhìn vào Hoa Thiên Tuyệt.
"Vô Song!"
"Thiên Phong!"
Phút chốc, Hoa Thiên Tuyệt trợn mắt há hốc mồm, đứng sững ra tại chỗ, giọng nói chứa đựng nỗi tuyệt vọng khôn cùng, dáng vẻ thản nhiên điềm đạm vừa rồi đã biến mất, nhường chỗ cho biểu cảm chìm vào bể tuyệt vọng.
Khí tức kinh khủng bộc phát ra.
Trong khoảnh khắc ấy, đôi mắt Hoa Thiên Tuyệt long sòng sọc nhìn về phía Tần Ninh, đằng đằng sát khí.
"Ngươi chán sống rồi!"
"Tức điên lên rồi à?"
Tần Ninh cầm kiếm Khảm Nguyên nhìn Hoa Thiên Tuyệt, nói với vẻ khinh miệt: "Biết tức thì tốt. Là người đều biết nổi giận, Tần Ninh ta đây cũng biết nổi giận đấy".
"Đi chết đi!"
Lúc này, Hoa Thiên Tuyệt gầm lên, khí tức của một cường giả cảnh giới Biến Cảnh khủng khiếp bộc phát ra ngoài trong nháy mắt.
Giờ phút này, đừng nói thành Thiên Đô, kể cả ở bên ngoài thành Thiên Đô, tất cả những ai trong học viện Thánh Hoàng đều cảm nhận được cùng một lúc.
Sắc mặt Thánh Viễn Sơn trở nên hoảng sợ, ông ta bàng hoàng thốt: "Là Hoa Thiên Tuyệt, đó là khí tức Hoa Thiên Tuyệt có được do tu luyện Thực Cốt Kính, không thể sai được..." "Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy! Hoa Thiên Tuyệt này giống như... giận điên lên rồi...", Đàm Tùng tiến lên, hoảng hốt thúc giục: "Viện trưởng, chúng ta đi xem sao đi".
Thánh Viễn Sơn lại chẳng nói gì.
Lúc này, Vũ bà bà, Tô lão, Hình Kha và ông lão đầu trọc cũng hướng mắt về phía thành Thiên Đô, đều không định hành động.
"Đợi thêm chút nữa đã!"
Tô lão bình tĩnh nói: "Bằng đại nhân vẫn chưa ra tay mà, nhất định Tần Ninh này nắm chắc phần thắng mới dám chiến đấu một mình, đợi thêm chút nữa đi... Chúng ta mà xuất thủ, chẳng may làm không nên hồn thì học viện Thánh Hoàng sẽ thành kẻ thù với nhà họ Hoa, tình hình Tây Hoa Thiên sẽ rơi vào hỗn loạn...", lúc này, nét mặt Đàm Tùng vô cùng nôn nóng nhưng ông ta cũng không còn cách nào.
Bọn họ đi xem rốt cuộc Tần Ninh đã làm gì thì không hay, chỉ đành chờ ở đây.
Trong thành Thiên Đô.
Khí tức hùng hậu của Hoa Thiên Tuyệt bùng nổ.
Vào lúc này, không gian xung quanh rung chuyển không ngừng, khí tức của ông ta đáng sợ đến mức tưởng chừng sẽ nuốt chửng phạm vi mười mấy dặm bốn phía.
Tần Ninh đứng trước người Hoa Thiên Tuyệt, không ngó ngàng gì tới thi thể của Hoa Thiên Phong và Hoa Vô Song nữa mà chỉ tập trung nhìn vào Hoa Thiên Tuyệt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Vô Song!""Thiên Phong!"Phút chốc, Hoa Thiên Tuyệt trợn mắt há hốc mồm, đứng sững ra tại chỗ, giọng nói chứa đựng nỗi tuyệt vọng khôn cùng, dáng vẻ thản nhiên điềm đạm vừa rồi đã biến mất, nhường chỗ cho biểu cảm chìm vào bể tuyệt vọng.Khí tức kinh khủng bộc phát ra.Trong khoảnh khắc ấy, đôi mắt Hoa Thiên Tuyệt long sòng sọc nhìn về phía Tần Ninh, đằng đằng sát khí."Ngươi chán sống rồi!""Tức điên lên rồi à?"Tần Ninh cầm kiếm Khảm Nguyên nhìn Hoa Thiên Tuyệt, nói với vẻ khinh miệt: "Biết tức thì tốt. Là người đều biết nổi giận, Tần Ninh ta đây cũng biết nổi giận đấy"."Đi chết đi!"Lúc này, Hoa Thiên Tuyệt gầm lên, khí tức của một cường giả cảnh giới Biến Cảnh khủng khiếp bộc phát ra ngoài trong nháy mắt.Giờ phút này, đừng nói thành Thiên Đô, kể cả ở bên ngoài thành Thiên Đô, tất cả những ai trong học viện Thánh Hoàng đều cảm nhận được cùng một lúc.Sắc mặt Thánh Viễn Sơn trở nên hoảng sợ, ông ta bàng hoàng thốt: "Là Hoa Thiên Tuyệt, đó là khí tức Hoa Thiên Tuyệt có được do tu luyện Thực Cốt Kính, không thể sai được..." "Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy! Hoa Thiên Tuyệt này giống như... giận điên lên rồi...", Đàm Tùng tiến lên, hoảng hốt thúc giục: "Viện trưởng, chúng ta đi xem sao đi".Thánh Viễn Sơn lại chẳng nói gì.Lúc này, Vũ bà bà, Tô lão, Hình Kha và ông lão đầu trọc cũng hướng mắt về phía thành Thiên Đô, đều không định hành động."Đợi thêm chút nữa đã!"Tô lão bình tĩnh nói: "Bằng đại nhân vẫn chưa ra tay mà, nhất định Tần Ninh này nắm chắc phần thắng mới dám chiến đấu một mình, đợi thêm chút nữa đi... Chúng ta mà xuất thủ, chẳng may làm không nên hồn thì học viện Thánh Hoàng sẽ thành kẻ thù với nhà họ Hoa, tình hình Tây Hoa Thiên sẽ rơi vào hỗn loạn...", lúc này, nét mặt Đàm Tùng vô cùng nôn nóng nhưng ông ta cũng không còn cách nào.Bọn họ đi xem rốt cuộc Tần Ninh đã làm gì thì không hay, chỉ đành chờ ở đây.Trong thành Thiên Đô.Khí tức hùng hậu của Hoa Thiên Tuyệt bùng nổ.Vào lúc này, không gian xung quanh rung chuyển không ngừng, khí tức của ông ta đáng sợ đến mức tưởng chừng sẽ nuốt chửng phạm vi mười mấy dặm bốn phía.Tần Ninh đứng trước người Hoa Thiên Tuyệt, không ngó ngàng gì tới thi thể của Hoa Thiên Phong và Hoa Vô Song nữa mà chỉ tập trung nhìn vào Hoa Thiên Tuyệt.