“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7926:

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bây giờ, chân Tần Ninh đang giẫm lên người Hoa Thiên Tuyệt vẫn không động đậy, thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt nhìn mười người kia.Lúc này, trong hơn mười ông lão kia có một người đi ra, người đó có vóc dáng khôi ngô, mái tóc bạc trắng, trên làn da đã có nếp nhăn, trông vô cùng già nua, nhưng khí tức tỏa ra lại cực kỳ mạnh mẽ."Cớ sao lại đến nước này, cớ sao lại đến nước này...", ông lão thấy thi thể la liệt khắp mặt đất, vẻ mặt thương tiếc nói: "Tần Ninh dừng tay lại đi".Hắn nhìn về phía ông lão kia, sắc mặt vẫn lạnh lùng."Hoa Đăng Vân!" Giọng điệu Tần Ninh lạnh nhạt.Hoa Đăng Vân nhìn vào Tần Ninh, ánh mắt ông ta rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đang nghĩ gì lại không ai đoán được."Ngươi nhận ra ta không?" Chân Tần Ninh thoáng dùng sức, cả người Hoa Thiên Tuyệt run rẩy, rồi lại bất động."Tần Ninh, mau dừng tay".Hoa Đăng Vân nói: "Cớ sao lại tới mức này?" Đ "Cớ sao lại tới mức này?" Tần Ninh nhìn về phía Hoa Đăng Vân, rồi cười nhạo nói: "Ta chỉ dùng lễ trước binh sau đối xử với nhà họ Hoa ngươi thôi, tiếc rằng người nhà họ Hoa ngươi không thiết tha mấy"."Hiện tại, ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, yêu cầu của ta có thể đạt được hay không?" Sắc mặt Tần Ninh hững hờ."Có gì từ từ nói, còn thương lượng được, ngươi thả Thiên Tuyệt ra trước đi...", Hoa Đăng Vân nói tiếp: "Chuyện này không phải một vị lão tổ có thể quyết định được, phải xem các lão tổ của nhà họ Hoa đồng ý không đã...", "Thương lượng được chứ?" Tân Ninh cười bảo: "Được!" Tần Ninh đá bay Hoa Thiên Tuyệt ra, còn kèm theo cả tiếng xương cốt nứt vỡ. Hoa Đăng Vân vội vã đón lấy Hoa Thiên Tuyệt.Tần Ninh nhìn về phía Hoa Đăng Vân, cười nói: "Hoa Đăng Vân, ta cho các ngươi bàn bạc hai Tần Ninh ta vn với nhau, đây là cơ hội thứ h cho nhà họ Hoa".Lúc này, từng người bay tới bên người Hoa Đăng Vân.Hơn mười vị lão tổ của nhà họ Hoa nhìn vào tộc trưởng nhà họ Hoa, nhìn vào thành trì đổ nát không chịu được, sắc mặt bọn họ trầm xuống."Đăng Vân...", một ông lão tóc trắng xóa, người hơi mập, nhỏ giọng nói: "Đây là đánh vào mặt mũi nhà họ Hoa chúng ta rồi!" Sắc mặt vài vị lão tổ còn lại đều rét lạnh.Hoa Đăng Vân nói: "Các ngươi thấy đó, đến Thiên Tuyệt không phải là đối thủ của hắn thì các ngươi làm gì được?" Ông lão vừa lên tiếng kia đáp ngay:"Nhưng chúng ta có Hư Linh Tru Tiên trận!" Ông ta vừa thốt ra lời ấy, sắc mặt Hoa Đăng Vân hơi đổi."Đỉnh Thiên!"

Bây giờ, chân Tần Ninh đang giẫm lên người Hoa Thiên Tuyệt vẫn không động đậy, thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt nhìn mười người kia.

Lúc này, trong hơn mười ông lão kia có một người đi ra, người đó có vóc dáng khôi ngô, mái tóc bạc trắng, trên làn da đã có nếp nhăn, trông vô cùng già nua, nhưng khí tức tỏa ra lại cực kỳ mạnh mẽ.

"Cớ sao lại đến nước này, cớ sao lại đến nước này...", ông lão thấy thi thể la liệt khắp mặt đất, vẻ mặt thương tiếc nói: "Tần Ninh dừng tay lại đi".

Hắn nhìn về phía ông lão kia, sắc mặt vẫn lạnh lùng.

"Hoa Đăng Vân!" Giọng điệu Tần Ninh lạnh nhạt.

Hoa Đăng Vân nhìn vào Tần Ninh, ánh mắt ông ta rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đang nghĩ gì lại không ai đoán được.

"Ngươi nhận ra ta không?" Chân Tần Ninh thoáng dùng sức, cả người Hoa Thiên Tuyệt run rẩy, rồi lại bất động.

"Tần Ninh, mau dừng tay".

Hoa Đăng Vân nói: "Cớ sao lại tới mức này?" Đ "Cớ sao lại tới mức này?" Tần Ninh nhìn về phía Hoa Đăng Vân, rồi cười nhạo nói: "Ta chỉ dùng lễ trước binh sau đối xử với nhà họ Hoa ngươi thôi, tiếc rằng người nhà họ Hoa ngươi không thiết tha mấy".

"Hiện tại, ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, yêu cầu của ta có thể đạt được hay không?" Sắc mặt Tần Ninh hững hờ.

"Có gì từ từ nói, còn thương lượng được, ngươi thả Thiên Tuyệt ra trước đi...", Hoa Đăng Vân nói tiếp: "Chuyện này không phải một vị lão tổ có thể quyết định được, phải xem các lão tổ của nhà họ Hoa đồng ý không đã...", "Thương lượng được chứ?" Tân Ninh cười bảo: "Được!" Tần Ninh đá bay Hoa Thiên Tuyệt ra, còn kèm theo cả tiếng xương cốt nứt vỡ. Hoa Đăng Vân vội vã đón lấy Hoa Thiên Tuyệt.

Tần Ninh nhìn về phía Hoa Đăng Vân, cười nói: "Hoa Đăng Vân, ta cho các ngươi bàn bạc hai Tần Ninh ta vn với nhau, đây là cơ hội thứ h cho nhà họ Hoa".

Lúc này, từng người bay tới bên người Hoa Đăng Vân.

Hơn mười vị lão tổ của nhà họ Hoa nhìn vào tộc trưởng nhà họ Hoa, nhìn vào thành trì đổ nát không chịu được, sắc mặt bọn họ trầm xuống.

"Đăng Vân...", một ông lão tóc trắng xóa, người hơi mập, nhỏ giọng nói: "Đây là đánh vào mặt mũi nhà họ Hoa chúng ta rồi!" Sắc mặt vài vị lão tổ còn lại đều rét lạnh.

Hoa Đăng Vân nói: "Các ngươi thấy đó, đến Thiên Tuyệt không phải là đối thủ của hắn thì các ngươi làm gì được?" Ông lão vừa lên tiếng kia đáp ngay:

"Nhưng chúng ta có Hư Linh Tru Tiên trận!" Ông ta vừa thốt ra lời ấy, sắc mặt Hoa Đăng Vân hơi đổi.

"Đỉnh Thiên!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bây giờ, chân Tần Ninh đang giẫm lên người Hoa Thiên Tuyệt vẫn không động đậy, thậm chí còn chẳng thèm liếc mắt nhìn mười người kia.Lúc này, trong hơn mười ông lão kia có một người đi ra, người đó có vóc dáng khôi ngô, mái tóc bạc trắng, trên làn da đã có nếp nhăn, trông vô cùng già nua, nhưng khí tức tỏa ra lại cực kỳ mạnh mẽ."Cớ sao lại đến nước này, cớ sao lại đến nước này...", ông lão thấy thi thể la liệt khắp mặt đất, vẻ mặt thương tiếc nói: "Tần Ninh dừng tay lại đi".Hắn nhìn về phía ông lão kia, sắc mặt vẫn lạnh lùng."Hoa Đăng Vân!" Giọng điệu Tần Ninh lạnh nhạt.Hoa Đăng Vân nhìn vào Tần Ninh, ánh mắt ông ta rất bình tĩnh, nhưng trong lòng đang nghĩ gì lại không ai đoán được."Ngươi nhận ra ta không?" Chân Tần Ninh thoáng dùng sức, cả người Hoa Thiên Tuyệt run rẩy, rồi lại bất động."Tần Ninh, mau dừng tay".Hoa Đăng Vân nói: "Cớ sao lại tới mức này?" Đ "Cớ sao lại tới mức này?" Tần Ninh nhìn về phía Hoa Đăng Vân, rồi cười nhạo nói: "Ta chỉ dùng lễ trước binh sau đối xử với nhà họ Hoa ngươi thôi, tiếc rằng người nhà họ Hoa ngươi không thiết tha mấy"."Hiện tại, ta chỉ muốn hỏi ngươi một câu, yêu cầu của ta có thể đạt được hay không?" Sắc mặt Tần Ninh hững hờ."Có gì từ từ nói, còn thương lượng được, ngươi thả Thiên Tuyệt ra trước đi...", Hoa Đăng Vân nói tiếp: "Chuyện này không phải một vị lão tổ có thể quyết định được, phải xem các lão tổ của nhà họ Hoa đồng ý không đã...", "Thương lượng được chứ?" Tân Ninh cười bảo: "Được!" Tần Ninh đá bay Hoa Thiên Tuyệt ra, còn kèm theo cả tiếng xương cốt nứt vỡ. Hoa Đăng Vân vội vã đón lấy Hoa Thiên Tuyệt.Tần Ninh nhìn về phía Hoa Đăng Vân, cười nói: "Hoa Đăng Vân, ta cho các ngươi bàn bạc hai Tần Ninh ta vn với nhau, đây là cơ hội thứ h cho nhà họ Hoa".Lúc này, từng người bay tới bên người Hoa Đăng Vân.Hơn mười vị lão tổ của nhà họ Hoa nhìn vào tộc trưởng nhà họ Hoa, nhìn vào thành trì đổ nát không chịu được, sắc mặt bọn họ trầm xuống."Đăng Vân...", một ông lão tóc trắng xóa, người hơi mập, nhỏ giọng nói: "Đây là đánh vào mặt mũi nhà họ Hoa chúng ta rồi!" Sắc mặt vài vị lão tổ còn lại đều rét lạnh.Hoa Đăng Vân nói: "Các ngươi thấy đó, đến Thiên Tuyệt không phải là đối thủ của hắn thì các ngươi làm gì được?" Ông lão vừa lên tiếng kia đáp ngay:"Nhưng chúng ta có Hư Linh Tru Tiên trận!" Ông ta vừa thốt ra lời ấy, sắc mặt Hoa Đăng Vân hơi đổi."Đỉnh Thiên!"

Chương 7926: