“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7930:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nói tiếp: "Tam đại phách khí không là gì, mà đại trận sát phạt khí cũng không là gì, vấn đề là ở sức mạnh khí huyết mà chín mươi chín vị lão tổ ngưng tụ tạo thành một sát chiêu, phát ra công kích cực mạnh kia, nhưng mà ta có thể chuyển ngược khí huyết kia cho mình sử dụng!" "Nếu chỉ chống đỡ bình thường thì thật lãng phí sức mạnh khí huyết của bọn họ, nhưng nếu có thể chuyển ngược lại cho bản thân ta, thì có lẽ ta sẽ bước chân đến Vô Ngã đỉnh phong, thậm chí là Biến Cảnh".Nghe vậy, Thánh Thiên Kim Bằng ngơ ngác.Người ta nghĩ làm sao để giết Tần Ninh, vậy mà hắn lại không nghĩ đến việc chống đỡ làm sao, mà nghĩ làm cách nào có thể cắn nuốt sát chiêu của người khác làm thành của riêng! Đồ điên! Tên này điên mẹ rồi! "Sao ngươi làm được hả?" "Đơn giản thôi".Tần Ninh nắm chặt tay lại, một vầng hào quang bay thẳng lên trời.Nhìn thoáng qua vầng sáng kia trông như một cuốn trục, nhưng sau khi ánh sáng tan biến, thứ xuất hiện trong tay Tần Ninh là một cây gậy.Một cây gậy dài khoảng bằng tay trẻ con, thân gậy như gỗ, như sắt, như thép vậy, không chỉ có mỗi chất liệu là gỗ.Tần Ninh bấm hai tay niệm thần chú, cây gậy dài một trượng kia không ngừng lớn lên, thấy thấy cây gậy to ra hóa thành một cây trụ khổng lồ.Nó rộng trăm trượng, cao nghìn trượng, bên ngoài có khắc rất nhiều chữ viết phức tạp."Thể Thư!" Lúc này, trên mặt đất, Thánh Linh Lung đang bảo vệ Lý Nhàn Ngư vô cùng kinh ngạc."Thể Thư sao?Sao ngươi biết thế?" Lý Nhàn Ngư cực kỳ bất ngờ.Thánh Linh Lung giải thích: "Ta nghe Dịch lang nói rằng, Thể Thư không phải là một cuốn sách, hay là tấm ngọc gì cả, mà là một khúc gỗ, lớn nhỏ tùy thích, trên mặt nó điêu khắc tâm huyết cả đời của sư phụ ngươi, ghi lại hàng vạn thuật luyện thể trong Trung Tam Thiên!" Một khúc gỗ?Gỗ nào mà mạnh vậy?Lý Nhàn Ngư ngẩn ngơ.Hắn ta biết Cửu Nguyên Đan Điển là do sư phụ trong lúc du ngoạn, đã dùng vô vàn thiên tài địa bảo tạo nên nó, ba cuốn trước ở Cửu Nguyên Vực, ba cuốn giữa là ở Thượng Nguyên Thiên, còn ba cuốn cuối được tạo ra sau khi rời khỏi Thượng Nguyên Thiên.Nhưng mà lúc ấy, sư phụ vẫn chưa có suy nghĩ lấy Cửu Nguyên Đan Điển làm vũ khí, tuy hiện tại sức mạnh Cửu Nguyên Đan Điển bùng nổ rất lớn, nhưng để sư phụ tăng cấp đến cảnh giới Vô Ngã tầng bảy đỉnh phong đã tới giới hạn của đan điển.Nhưng Thể Thư này lại khác.Chắc là ở đời thứ năm, sư phụ dồn nhiều công sức một chút, không chỉ làm Thể Thư thành bảo điển lưu danh đời đời, mà còn thành thần binh tuyệt thế nhỉ?Hơn nữa, ở đời thứ tám, sư phụ là Thông Thiên Đại Đế, chuyên tu luyện thuật luyện thể, chắc là yêu cầu binh khí thuận tay nữa.Lý Nhàn Ngư nhớ rõ trước kia sư phụ chưa từng dùng gậy làm vũ khí.Tuy kiếm thuật của sư phụ rất mạnh, đao thuật, thương thuật cũng tinh thông một chút, nhưng hình như sư phụ cũng có chút yêu thích gậy.
Tần Ninh nói tiếp: "Tam đại phách khí không là gì, mà đại trận sát phạt khí cũng không là gì, vấn đề là ở sức mạnh khí huyết mà chín mươi chín vị lão tổ ngưng tụ tạo thành một sát chiêu, phát ra công kích cực mạnh kia, nhưng mà ta có thể chuyển ngược khí huyết kia cho mình sử dụng!" "Nếu chỉ chống đỡ bình thường thì thật lãng phí sức mạnh khí huyết của bọn họ, nhưng nếu có thể chuyển ngược lại cho bản thân ta, thì có lẽ ta sẽ bước chân đến Vô Ngã đỉnh phong, thậm chí là Biến Cảnh".
Nghe vậy, Thánh Thiên Kim Bằng ngơ ngác.
Người ta nghĩ làm sao để giết Tần Ninh, vậy mà hắn lại không nghĩ đến việc chống đỡ làm sao, mà nghĩ làm cách nào có thể cắn nuốt sát chiêu của người khác làm thành của riêng! Đồ điên! Tên này điên mẹ rồi! "Sao ngươi làm được hả?" "Đơn giản thôi".
Tần Ninh nắm chặt tay lại, một vầng hào quang bay thẳng lên trời.
Nhìn thoáng qua vầng sáng kia trông như một cuốn trục, nhưng sau khi ánh sáng tan biến, thứ xuất hiện trong tay Tần Ninh là một cây gậy.
Một cây gậy dài khoảng bằng tay trẻ con, thân gậy như gỗ, như sắt, như thép vậy, không chỉ có mỗi chất liệu là gỗ.
Tần Ninh bấm hai tay niệm thần chú, cây gậy dài một trượng kia không ngừng lớn lên, thấy thấy cây gậy to ra hóa thành một cây trụ khổng lồ.
Nó rộng trăm trượng, cao nghìn trượng, bên ngoài có khắc rất nhiều chữ viết phức tạp.
"Thể Thư!" Lúc này, trên mặt đất, Thánh Linh Lung đang bảo vệ Lý Nhàn Ngư vô cùng kinh ngạc.
"Thể Thư sao?
Sao ngươi biết thế?" Lý Nhàn Ngư cực kỳ bất ngờ.
Thánh Linh Lung giải thích: "Ta nghe Dịch lang nói rằng, Thể Thư không phải là một cuốn sách, hay là tấm ngọc gì cả, mà là một khúc gỗ, lớn nhỏ tùy thích, trên mặt nó điêu khắc tâm huyết cả đời của sư phụ ngươi, ghi lại hàng vạn thuật luyện thể trong Trung Tam Thiên!" Một khúc gỗ?
Gỗ nào mà mạnh vậy?
Lý Nhàn Ngư ngẩn ngơ.
Hắn ta biết Cửu Nguyên Đan Điển là do sư phụ trong lúc du ngoạn, đã dùng vô vàn thiên tài địa bảo tạo nên nó, ba cuốn trước ở Cửu Nguyên Vực, ba cuốn giữa là ở Thượng Nguyên Thiên, còn ba cuốn cuối được tạo ra sau khi rời khỏi Thượng Nguyên Thiên.
Nhưng mà lúc ấy, sư phụ vẫn chưa có suy nghĩ lấy Cửu Nguyên Đan Điển làm vũ khí, tuy hiện tại sức mạnh Cửu Nguyên Đan Điển bùng nổ rất lớn, nhưng để sư phụ tăng cấp đến cảnh giới Vô Ngã tầng bảy đỉnh phong đã tới giới hạn của đan điển.
Nhưng Thể Thư này lại khác.
Chắc là ở đời thứ năm, sư phụ dồn nhiều công sức một chút, không chỉ làm Thể Thư thành bảo điển lưu danh đời đời, mà còn thành thần binh tuyệt thế nhỉ?
Hơn nữa, ở đời thứ tám, sư phụ là Thông Thiên Đại Đế, chuyên tu luyện thuật luyện thể, chắc là yêu cầu binh khí thuận tay nữa.
Lý Nhàn Ngư nhớ rõ trước kia sư phụ chưa từng dùng gậy làm vũ khí.
Tuy kiếm thuật của sư phụ rất mạnh, đao thuật, thương thuật cũng tinh thông một chút, nhưng hình như sư phụ cũng có chút yêu thích gậy.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nói tiếp: "Tam đại phách khí không là gì, mà đại trận sát phạt khí cũng không là gì, vấn đề là ở sức mạnh khí huyết mà chín mươi chín vị lão tổ ngưng tụ tạo thành một sát chiêu, phát ra công kích cực mạnh kia, nhưng mà ta có thể chuyển ngược khí huyết kia cho mình sử dụng!" "Nếu chỉ chống đỡ bình thường thì thật lãng phí sức mạnh khí huyết của bọn họ, nhưng nếu có thể chuyển ngược lại cho bản thân ta, thì có lẽ ta sẽ bước chân đến Vô Ngã đỉnh phong, thậm chí là Biến Cảnh".Nghe vậy, Thánh Thiên Kim Bằng ngơ ngác.Người ta nghĩ làm sao để giết Tần Ninh, vậy mà hắn lại không nghĩ đến việc chống đỡ làm sao, mà nghĩ làm cách nào có thể cắn nuốt sát chiêu của người khác làm thành của riêng! Đồ điên! Tên này điên mẹ rồi! "Sao ngươi làm được hả?" "Đơn giản thôi".Tần Ninh nắm chặt tay lại, một vầng hào quang bay thẳng lên trời.Nhìn thoáng qua vầng sáng kia trông như một cuốn trục, nhưng sau khi ánh sáng tan biến, thứ xuất hiện trong tay Tần Ninh là một cây gậy.Một cây gậy dài khoảng bằng tay trẻ con, thân gậy như gỗ, như sắt, như thép vậy, không chỉ có mỗi chất liệu là gỗ.Tần Ninh bấm hai tay niệm thần chú, cây gậy dài một trượng kia không ngừng lớn lên, thấy thấy cây gậy to ra hóa thành một cây trụ khổng lồ.Nó rộng trăm trượng, cao nghìn trượng, bên ngoài có khắc rất nhiều chữ viết phức tạp."Thể Thư!" Lúc này, trên mặt đất, Thánh Linh Lung đang bảo vệ Lý Nhàn Ngư vô cùng kinh ngạc."Thể Thư sao?Sao ngươi biết thế?" Lý Nhàn Ngư cực kỳ bất ngờ.Thánh Linh Lung giải thích: "Ta nghe Dịch lang nói rằng, Thể Thư không phải là một cuốn sách, hay là tấm ngọc gì cả, mà là một khúc gỗ, lớn nhỏ tùy thích, trên mặt nó điêu khắc tâm huyết cả đời của sư phụ ngươi, ghi lại hàng vạn thuật luyện thể trong Trung Tam Thiên!" Một khúc gỗ?Gỗ nào mà mạnh vậy?Lý Nhàn Ngư ngẩn ngơ.Hắn ta biết Cửu Nguyên Đan Điển là do sư phụ trong lúc du ngoạn, đã dùng vô vàn thiên tài địa bảo tạo nên nó, ba cuốn trước ở Cửu Nguyên Vực, ba cuốn giữa là ở Thượng Nguyên Thiên, còn ba cuốn cuối được tạo ra sau khi rời khỏi Thượng Nguyên Thiên.Nhưng mà lúc ấy, sư phụ vẫn chưa có suy nghĩ lấy Cửu Nguyên Đan Điển làm vũ khí, tuy hiện tại sức mạnh Cửu Nguyên Đan Điển bùng nổ rất lớn, nhưng để sư phụ tăng cấp đến cảnh giới Vô Ngã tầng bảy đỉnh phong đã tới giới hạn của đan điển.Nhưng Thể Thư này lại khác.Chắc là ở đời thứ năm, sư phụ dồn nhiều công sức một chút, không chỉ làm Thể Thư thành bảo điển lưu danh đời đời, mà còn thành thần binh tuyệt thế nhỉ?Hơn nữa, ở đời thứ tám, sư phụ là Thông Thiên Đại Đế, chuyên tu luyện thuật luyện thể, chắc là yêu cầu binh khí thuận tay nữa.Lý Nhàn Ngư nhớ rõ trước kia sư phụ chưa từng dùng gậy làm vũ khí.Tuy kiếm thuật của sư phụ rất mạnh, đao thuật, thương thuật cũng tinh thông một chút, nhưng hình như sư phụ cũng có chút yêu thích gậy.