“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7971:
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Không lâu sau, mấy người đến bên ngoài Lôi phủ, trong Lôi phủ rộng lớn, ngựa xe tới lui như nước, đám người nối liền không dứt, tiếng khóc không ngừng vang lên bên tai.Thấy một màn như vậy, nước mắt của Phong Vô Khuyết cũng không nhịn được mà chảy xuống.Đ Năm đó, bốn người Phong Vô Khuyết, Kỷ Tử Diễn, Linh Thược và Lôi Sơn Minh được Lâm Thần thu nhận ở bên cạnh, mặc dù không có danh phận gì, thế nhưng Lâm Thần đối xử với bốn người bọn họ như con ruột, dạy bọn họ tu hành, nuôi dưỡng thành người, cho đến sau này, Lâm Thần thân là Thông Thiên Đại Đế, sắp sửa tiến vào kiếp tiếp theo, hắn lo lắng bên phía Lâm tộc sẽ không quên được hắn, cho nên mới để bốn người vào trong Vô Tương Thiên, an ổn phát triển, chậm rãi đợi mình về.Thế nhưng chớp mắt, kiếp thứ tám kết thúc, rồi lại một vạn năm của kiếp thứ chín, lại thêm một kiếp bây giờ, mấy ngàn năm trôi qua, chỉ là không đến một vạn năm nghìn năm, giờ đây đã là cảnh còn người mất.Mấy người đến trước cửa Lôi phủ, Phong Vô Khuyết đến, khiến cho không ít người chú ý.Dù sao, Phong Vô Khuyết cũng là tông chủ Phong Vô Tông, thân là một vị cường giả bá chủ Tinh Thần Biến nhị biến, xưa nay qua lại mật thiết với nhà họ Lôi Trong Lôi phủ, lập tức có hai người quấn khăn tang đi ra.“Phong thúc thúc”.Đ“Phong thúc thúc” Nhìn thấy Phong Vô Khuyết đi vào, hai người đàn ông có dáng vẻ ước chừng hơn ba mươi tuổi đồng loạt quỳ xuống đất hành lễ.“Đứa bé ngoan, mau đứng dậy đi”.Phong Vô Khuyết kéo hai người đến, nói:“Vị này chính là Tần tiên sinh, là bạn cũ của ta và phụ thân ngươi năm đó, nghe được tin tức nên đã đặc biệt đến tưởng niệm”.Hai người kia nhìn về phía Tần Ninh, cung kính hành lễ.Phong Vô Khuyết nói: “Tiên sinh, người này chính là con cả của Lôi Sơn Minh, Lôi Như Trần, còn đây là con trai thứ hai Lỗi Tự Trần!” tiếp tại Lôi Như Trần?Lỗi Tự Trần?Lúc này, Lôi Như Trần mở miệng nói: “Cha ta... vô cùng hâm mộ và kính trọng Thông.vn Thiên Đại Đế, đại nhân Lâm Thần, bởi vậy cho nên mới đặt tên cho hai huynh đệ chúng ta là như thế, thế nhưng dùng tên Trần để nói tránh đi, tránh tên Thần của đại nhân Lâm Thần”.Tần Ninh sửng sốt.Phong Vô Khuyết cũng biết, lời này, lại chạm vào nỗi đau của Tần Ninh.Phong Vô Khuyết vội vàng chuyển chủ đề, nói: “Được rồi được rồi, ta cùng với tiên sinh đi tế bái phụ thân người”.“Mời”.Huynh đệ hai người dẫn mấy người Tần Ninh vào trong Lôi phủ rộng lớn.Dọc đường đi, không ít người nhìn thấy Phong Vô Khuyết đều cung kính hành lễ.Rõ ràng, quan hệ giữa Phong Vô Khuyết và nhà họ Lôi thực sự rất tốt.Đ Vòng vèo một hồi, bọn họ đi đến trước vn một đại sảnh.Ở nơi đó, một chiếc quan tài lẳng lặng nằm đó.
Không lâu sau, mấy người đến bên ngoài Lôi phủ, trong Lôi phủ rộng lớn, ngựa xe tới lui như nước, đám người nối liền không dứt, tiếng khóc không ngừng vang lên bên tai.
Thấy một màn như vậy, nước mắt của Phong Vô Khuyết cũng không nhịn được mà chảy xuống.
Đ Năm đó, bốn người Phong Vô Khuyết, Kỷ Tử Diễn, Linh Thược và Lôi Sơn Minh được Lâm Thần thu nhận ở bên cạnh, mặc dù không có danh phận gì, thế nhưng Lâm Thần đối xử với bốn người bọn họ như con ruột, dạy bọn họ tu hành, nuôi dưỡng thành người, cho đến sau này, Lâm Thần thân là Thông Thiên Đại Đế, sắp sửa tiến vào kiếp tiếp theo, hắn lo lắng bên phía Lâm tộc sẽ không quên được hắn, cho nên mới để bốn người vào trong Vô Tương Thiên, an ổn phát triển, chậm rãi đợi mình về.
Thế nhưng chớp mắt, kiếp thứ tám kết thúc, rồi lại một vạn năm của kiếp thứ chín, lại thêm một kiếp bây giờ, mấy ngàn năm trôi qua, chỉ là không đến một vạn năm nghìn năm, giờ đây đã là cảnh còn người mất.
Mấy người đến trước cửa Lôi phủ, Phong Vô Khuyết đến, khiến cho không ít người chú ý.
Dù sao, Phong Vô Khuyết cũng là tông chủ Phong Vô Tông, thân là một vị cường giả bá chủ Tinh Thần Biến nhị biến, xưa nay qua lại mật thiết với nhà họ Lôi Trong Lôi phủ, lập tức có hai người quấn khăn tang đi ra.
“Phong thúc thúc”.
Đ“Phong thúc thúc” Nhìn thấy Phong Vô Khuyết đi vào, hai người đàn ông có dáng vẻ ước chừng hơn ba mươi tuổi đồng loạt quỳ xuống đất hành lễ.
“Đứa bé ngoan, mau đứng dậy đi”.
Phong Vô Khuyết kéo hai người đến, nói:
“Vị này chính là Tần tiên sinh, là bạn cũ của ta và phụ thân ngươi năm đó, nghe được tin tức nên đã đặc biệt đến tưởng niệm”.
Hai người kia nhìn về phía Tần Ninh, cung kính hành lễ.
Phong Vô Khuyết nói: “Tiên sinh, người này chính là con cả của Lôi Sơn Minh, Lôi Như Trần, còn đây là con trai thứ hai Lỗi Tự Trần!” tiếp tại Lôi Như Trần?
Lỗi Tự Trần?
Lúc này, Lôi Như Trần mở miệng nói: “Cha ta... vô cùng hâm mộ và kính trọng Thông.vn Thiên Đại Đế, đại nhân Lâm Thần, bởi vậy cho nên mới đặt tên cho hai huynh đệ chúng ta là như thế, thế nhưng dùng tên Trần để nói tránh đi, tránh tên Thần của đại nhân Lâm Thần”.
Tần Ninh sửng sốt.
Phong Vô Khuyết cũng biết, lời này, lại chạm vào nỗi đau của Tần Ninh.
Phong Vô Khuyết vội vàng chuyển chủ đề, nói: “Được rồi được rồi, ta cùng với tiên sinh đi tế bái phụ thân người”.
“Mời”.
Huynh đệ hai người dẫn mấy người Tần Ninh vào trong Lôi phủ rộng lớn.
Dọc đường đi, không ít người nhìn thấy Phong Vô Khuyết đều cung kính hành lễ.
Rõ ràng, quan hệ giữa Phong Vô Khuyết và nhà họ Lôi thực sự rất tốt.
Đ Vòng vèo một hồi, bọn họ đi đến trước vn một đại sảnh.
Ở nơi đó, một chiếc quan tài lẳng lặng nằm đó.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Không lâu sau, mấy người đến bên ngoài Lôi phủ, trong Lôi phủ rộng lớn, ngựa xe tới lui như nước, đám người nối liền không dứt, tiếng khóc không ngừng vang lên bên tai.Thấy một màn như vậy, nước mắt của Phong Vô Khuyết cũng không nhịn được mà chảy xuống.Đ Năm đó, bốn người Phong Vô Khuyết, Kỷ Tử Diễn, Linh Thược và Lôi Sơn Minh được Lâm Thần thu nhận ở bên cạnh, mặc dù không có danh phận gì, thế nhưng Lâm Thần đối xử với bốn người bọn họ như con ruột, dạy bọn họ tu hành, nuôi dưỡng thành người, cho đến sau này, Lâm Thần thân là Thông Thiên Đại Đế, sắp sửa tiến vào kiếp tiếp theo, hắn lo lắng bên phía Lâm tộc sẽ không quên được hắn, cho nên mới để bốn người vào trong Vô Tương Thiên, an ổn phát triển, chậm rãi đợi mình về.Thế nhưng chớp mắt, kiếp thứ tám kết thúc, rồi lại một vạn năm của kiếp thứ chín, lại thêm một kiếp bây giờ, mấy ngàn năm trôi qua, chỉ là không đến một vạn năm nghìn năm, giờ đây đã là cảnh còn người mất.Mấy người đến trước cửa Lôi phủ, Phong Vô Khuyết đến, khiến cho không ít người chú ý.Dù sao, Phong Vô Khuyết cũng là tông chủ Phong Vô Tông, thân là một vị cường giả bá chủ Tinh Thần Biến nhị biến, xưa nay qua lại mật thiết với nhà họ Lôi Trong Lôi phủ, lập tức có hai người quấn khăn tang đi ra.“Phong thúc thúc”.Đ“Phong thúc thúc” Nhìn thấy Phong Vô Khuyết đi vào, hai người đàn ông có dáng vẻ ước chừng hơn ba mươi tuổi đồng loạt quỳ xuống đất hành lễ.“Đứa bé ngoan, mau đứng dậy đi”.Phong Vô Khuyết kéo hai người đến, nói:“Vị này chính là Tần tiên sinh, là bạn cũ của ta và phụ thân ngươi năm đó, nghe được tin tức nên đã đặc biệt đến tưởng niệm”.Hai người kia nhìn về phía Tần Ninh, cung kính hành lễ.Phong Vô Khuyết nói: “Tiên sinh, người này chính là con cả của Lôi Sơn Minh, Lôi Như Trần, còn đây là con trai thứ hai Lỗi Tự Trần!” tiếp tại Lôi Như Trần?Lỗi Tự Trần?Lúc này, Lôi Như Trần mở miệng nói: “Cha ta... vô cùng hâm mộ và kính trọng Thông.vn Thiên Đại Đế, đại nhân Lâm Thần, bởi vậy cho nên mới đặt tên cho hai huynh đệ chúng ta là như thế, thế nhưng dùng tên Trần để nói tránh đi, tránh tên Thần của đại nhân Lâm Thần”.Tần Ninh sửng sốt.Phong Vô Khuyết cũng biết, lời này, lại chạm vào nỗi đau của Tần Ninh.Phong Vô Khuyết vội vàng chuyển chủ đề, nói: “Được rồi được rồi, ta cùng với tiên sinh đi tế bái phụ thân người”.“Mời”.Huynh đệ hai người dẫn mấy người Tần Ninh vào trong Lôi phủ rộng lớn.Dọc đường đi, không ít người nhìn thấy Phong Vô Khuyết đều cung kính hành lễ.Rõ ràng, quan hệ giữa Phong Vô Khuyết và nhà họ Lôi thực sự rất tốt.Đ Vòng vèo một hồi, bọn họ đi đến trước vn một đại sảnh.Ở nơi đó, một chiếc quan tài lẳng lặng nằm đó.