“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7983: "Làm càn!"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lâm Phưởng nhìn về phía hai người, cười nói: "Có lời này của hai vị thì ta cũng an tâm rồi"."Vương tông chủ và Liễu tộc trưởng đều là Biến Cảnh cấp bậc Khí Huyết Biến, muốn đến nhị biến sợ là sẽ hơi khó khăn một chút, thế nhưng gần đây trong Lâm tộc ta ngẫu nhiên lấy được một chút Linh Nguyệt Hồn Thảo, thảo dược này có giá trị vô cùng quý giá, có thể luyện chế ra đan dược tẩm bổ hồn phách cực tốt, nếu có khả năng, ta sẽ lấy một ít cho hai người".Nghe thấy thế, Vương tông chủ và Liễu tộc trưởng kia đều vô cùng vui mừng, vội vàng đứng dậy rối rít cảm ơn.Những gia tộc, tông môn như bọn họ đều sinh sống dưới tay Lâm tộc, Lâm tộc là thủ lĩnh của bọn họ.Ngoại trừ những thứ phải cống nộp lên hàng năm, thì khi Lâm tộc xảy ra chuyện gì đó, bọn họ cũng phải giúp.Đây giống như quan hệ phong chủ và phong thần hơn.Chỉ là Lâm tộc là gia tộc lớn truyền thừa đã lâu, nào cần bọn họ giúp đỡ, nhưng bình thường vẫn phải cống nạp lên, cộng thêm nếu phát hiện ra di tích, trân bảo gì cũng phải bẩm báo với Lâm tộc trước.Lâm Phưởng tiếp tục nói: "Lâm tộc ta có thể có địa vị như bây giờ ở trong Vô Tương Thiên này, cũng là nhờ mọi người đang ngồi nể tình, Lâm Phưởng kính mọi người một chén".Nói rồi Lâm Phưởng giơ ly rượu lên, mỗi một người ở đây cũng đều vội vàng đứng dậy, không dám khinh thường.Lâm Phưởng chỉ nói chuyện khách khí mà thôi, bọn họ cũng không dám thật sự xưng huynh gọi đệ với Lâm Phưởng.Nói cho cùng, bọn họ vẫn là thế lực phụ thuộc vào Lâm tộc.Đúng lúc này, Lâm Phưởng đột nhiên nhíu mày lại."Người nào to gan như vậy, lại dám nghênh ngang điều khiển tọa kỵ bay trên thành Thiên Mộc?"Lâm Phưởng hét lên một câu rồi lập tức rời khỏi phòng, một giây sau đã xuất hiện ở tầng cao nhất của Thiên Tinh tửu lâu, ngẩng đầu nhìn lên.Chỉ thấy cơ thể trăm trượng của Cửu Anh đang gào thét lao qua trên trời, bay về phía Lâm tộc bên trong thành Thiên Mộc."Làm càn!"Lâm Phưởng nắm bàn tay lại, trực tiếp vung một quyền lên không trung.Nắm đấm hóa thành ngàn trượng, trong nháy mắt đã lao thẳng tới chỗ Cửu Anh.

Lâm Phưởng nhìn về phía hai người, cười nói: "Có lời này của hai vị thì ta cũng an tâm rồi".

"Vương tông chủ và Liễu tộc trưởng đều là Biến Cảnh cấp bậc Khí Huyết Biến, muốn đến nhị biến sợ là sẽ hơi khó khăn một chút, thế nhưng gần đây trong Lâm tộc ta ngẫu nhiên lấy được một chút Linh Nguyệt Hồn Thảo, thảo dược này có giá trị vô cùng quý giá, có thể luyện chế ra đan dược tẩm bổ hồn phách cực tốt, nếu có khả năng, ta sẽ lấy một ít cho hai người".

Nghe thấy thế, Vương tông chủ và Liễu tộc trưởng kia đều vô cùng vui mừng, vội vàng đứng dậy rối rít cảm ơn.

Những gia tộc, tông môn như bọn họ đều sinh sống dưới tay Lâm tộc, Lâm tộc là thủ lĩnh của bọn họ.

Ngoại trừ những thứ phải cống nộp lên hàng năm, thì khi Lâm tộc xảy ra chuyện gì đó, bọn họ cũng phải giúp.

Đây giống như quan hệ phong chủ và phong thần hơn.

Chỉ là Lâm tộc là gia tộc lớn truyền thừa đã lâu, nào cần bọn họ giúp đỡ, nhưng bình thường vẫn phải cống nạp lên, cộng thêm nếu phát hiện ra di tích, trân bảo gì cũng phải bẩm báo với Lâm tộc trước.

Lâm Phưởng tiếp tục nói: "Lâm tộc ta có thể có địa vị như bây giờ ở trong Vô Tương Thiên này, cũng là nhờ mọi người đang ngồi nể tình, Lâm Phưởng kính mọi người một chén".

Nói rồi Lâm Phưởng giơ ly rượu lên, mỗi một người ở đây cũng đều vội vàng đứng dậy, không dám khinh thường.

Lâm Phưởng chỉ nói chuyện khách khí mà thôi, bọn họ cũng không dám thật sự xưng huynh gọi đệ với Lâm Phưởng.

Nói cho cùng, bọn họ vẫn là thế lực phụ thuộc vào Lâm tộc.

Đúng lúc này, Lâm Phưởng đột nhiên nhíu mày lại.

"Người nào to gan như vậy, lại dám nghênh ngang điều khiển tọa kỵ bay trên thành Thiên Mộc?"

Lâm Phưởng hét lên một câu rồi lập tức rời khỏi phòng, một giây sau đã xuất hiện ở tầng cao nhất của Thiên Tinh tửu lâu, ngẩng đầu nhìn lên.

Chỉ thấy cơ thể trăm trượng của Cửu Anh đang gào thét lao qua trên trời, bay về phía Lâm tộc bên trong thành Thiên Mộc.

"Làm càn!"

Lâm Phưởng nắm bàn tay lại, trực tiếp vung một quyền lên không trung.

Nắm đấm hóa thành ngàn trượng, trong nháy mắt đã lao thẳng tới chỗ Cửu Anh.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lâm Phưởng nhìn về phía hai người, cười nói: "Có lời này của hai vị thì ta cũng an tâm rồi"."Vương tông chủ và Liễu tộc trưởng đều là Biến Cảnh cấp bậc Khí Huyết Biến, muốn đến nhị biến sợ là sẽ hơi khó khăn một chút, thế nhưng gần đây trong Lâm tộc ta ngẫu nhiên lấy được một chút Linh Nguyệt Hồn Thảo, thảo dược này có giá trị vô cùng quý giá, có thể luyện chế ra đan dược tẩm bổ hồn phách cực tốt, nếu có khả năng, ta sẽ lấy một ít cho hai người".Nghe thấy thế, Vương tông chủ và Liễu tộc trưởng kia đều vô cùng vui mừng, vội vàng đứng dậy rối rít cảm ơn.Những gia tộc, tông môn như bọn họ đều sinh sống dưới tay Lâm tộc, Lâm tộc là thủ lĩnh của bọn họ.Ngoại trừ những thứ phải cống nộp lên hàng năm, thì khi Lâm tộc xảy ra chuyện gì đó, bọn họ cũng phải giúp.Đây giống như quan hệ phong chủ và phong thần hơn.Chỉ là Lâm tộc là gia tộc lớn truyền thừa đã lâu, nào cần bọn họ giúp đỡ, nhưng bình thường vẫn phải cống nạp lên, cộng thêm nếu phát hiện ra di tích, trân bảo gì cũng phải bẩm báo với Lâm tộc trước.Lâm Phưởng tiếp tục nói: "Lâm tộc ta có thể có địa vị như bây giờ ở trong Vô Tương Thiên này, cũng là nhờ mọi người đang ngồi nể tình, Lâm Phưởng kính mọi người một chén".Nói rồi Lâm Phưởng giơ ly rượu lên, mỗi một người ở đây cũng đều vội vàng đứng dậy, không dám khinh thường.Lâm Phưởng chỉ nói chuyện khách khí mà thôi, bọn họ cũng không dám thật sự xưng huynh gọi đệ với Lâm Phưởng.Nói cho cùng, bọn họ vẫn là thế lực phụ thuộc vào Lâm tộc.Đúng lúc này, Lâm Phưởng đột nhiên nhíu mày lại."Người nào to gan như vậy, lại dám nghênh ngang điều khiển tọa kỵ bay trên thành Thiên Mộc?"Lâm Phưởng hét lên một câu rồi lập tức rời khỏi phòng, một giây sau đã xuất hiện ở tầng cao nhất của Thiên Tinh tửu lâu, ngẩng đầu nhìn lên.Chỉ thấy cơ thể trăm trượng của Cửu Anh đang gào thét lao qua trên trời, bay về phía Lâm tộc bên trong thành Thiên Mộc."Làm càn!"Lâm Phưởng nắm bàn tay lại, trực tiếp vung một quyền lên không trung.Nắm đấm hóa thành ngàn trượng, trong nháy mắt đã lao thẳng tới chỗ Cửu Anh.

Chương 7983: "Làm càn!"