“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8099: Không còn tồn tại?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Chúng ta tới đây không phải để tiêu diệt sinh mạng vạn vật, mà chỉ để tìm một thứ thôi, đợi đến khi tìm được rồi thì chúng ta ắt sẽ rời khỏi, chắc chắn không làm ra hành động hủy diệt Thương Mang Vân Giới".Nghe vậy, Tần Ninh cười to."Ta có thể tin lời đó sao?""Thật ra thì ngươi cũng đâu có lựa chọn nào".Ô Viên nói lại: "Ngươi không biết bản thân mình gặp phải gì đâu, nay Thương Mang Vân Giới vẫn có thực lực chống đỡ, nhưng đó chẳng qua là do ta chưa dốc hết lực lượng thôi"."Những gì hiện tại ngươi thấy chẳng qua chỉ là một phần nhỏ lực lượng của thánh tộc thần tộc mà thôi"."Ồ?"Tần Ninh mỉm cười nói: "Nếu đã thế thì các ngươi bày hết lực lượng ra cho ta xem đi, được chứ?"Ô Viên chỉ cười không nói gì nhiều.Tần Ninh nói tiếp: "Những lời này của ngươi đừng đem ra lừa gạt ta"."Nếu không muốn ta có ý đối địch với các ngươi cũng được thôi, các ngươi từ đâu tới thì về lại đó đi, ta cam đoan mình sẽ không làm gì các ngươi!"Hắn vừa nói thế, Ô Viên lập tức lắc đầu.Đây là chuyện không thể nào."Nếu đã thế thì không còn gì để nói nữa".Ô Viên nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Thành thật mà nói, giết ngươi thì tiếc lắm"."Phải thế không?Vậy cũng phải xem thử ngươi có tư cách giết ta không đã".Tần Ninh vừa dứt lời, Ô Viên mỉm cười, tay hắn ta nắm chặt lại, trong lòng bàn tay xuất hiện từng đường văn ấn vừa trông như huyết phù, lại vừa giống như quỷ chú.Ngay khi hắn ta bóp nát huyết phù quỷ chú ấy, cuồng phong gào thét trong không gian, trăng máu nhô cao, mây đen che phủ bầu trời.Luồng khí tức khủng bố lan ra khắp nơi.Trong không gian u tối ấy, từ nơi xa xa ở bốn phương tám hướng xuất hiện tám người.Tám người kia, mỗi một người đều có một loại khí phách không ai địch nổi.Hơn nữa, mỗi người đều gần như ngang sức với Tiên Thái Nhất, Đạo Vô Hữu, Phù Linh tiên tử và Bình Đầu lão quái.Ô Viên nói tiếp: "Không phải chỉ có ngươi có có thể điều khiển quỷ quái ở A Tị Địa Ngục này"."Tần Ninh, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu ngươi đồng ý hợp tác với ta thì Thương Mang Vân Giới sẽ không có chút nguy hiểm nào, nhưng nếu ngươi vẫn khăng khăng cố chấp thì... thế giới này không cần tồn tại nữa".
"Chúng ta tới đây không phải để tiêu diệt sinh mạng vạn vật, mà chỉ để tìm một thứ thôi, đợi đến khi tìm được rồi thì chúng ta ắt sẽ rời khỏi, chắc chắn không làm ra hành động hủy diệt Thương Mang Vân Giới".
Nghe vậy, Tần Ninh cười to.
"Ta có thể tin lời đó sao?"
"Thật ra thì ngươi cũng đâu có lựa chọn nào".
Ô Viên nói lại: "Ngươi không biết bản thân mình gặp phải gì đâu, nay Thương Mang Vân Giới vẫn có thực lực chống đỡ, nhưng đó chẳng qua là do ta chưa dốc hết lực lượng thôi".
"Những gì hiện tại ngươi thấy chẳng qua chỉ là một phần nhỏ lực lượng của thánh tộc thần tộc mà thôi".
"Ồ?"
Tần Ninh mỉm cười nói: "Nếu đã thế thì các ngươi bày hết lực lượng ra cho ta xem đi, được chứ?"
Ô Viên chỉ cười không nói gì nhiều.
Tần Ninh nói tiếp: "Những lời này của ngươi đừng đem ra lừa gạt ta".
"Nếu không muốn ta có ý đối địch với các ngươi cũng được thôi, các ngươi từ đâu tới thì về lại đó đi, ta cam đoan mình sẽ không làm gì các ngươi!"
Hắn vừa nói thế, Ô Viên lập tức lắc đầu.
Đây là chuyện không thể nào.
"Nếu đã thế thì không còn gì để nói nữa".
Ô Viên nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Thành thật mà nói, giết ngươi thì tiếc lắm".
"Phải thế không?
Vậy cũng phải xem thử ngươi có tư cách giết ta không đã".
Tần Ninh vừa dứt lời, Ô Viên mỉm cười, tay hắn ta nắm chặt lại, trong lòng bàn tay xuất hiện từng đường văn ấn vừa trông như huyết phù, lại vừa giống như quỷ chú.
Ngay khi hắn ta bóp nát huyết phù quỷ chú ấy, cuồng phong gào thét trong không gian, trăng máu nhô cao, mây đen che phủ bầu trời.
Luồng khí tức khủng bố lan ra khắp nơi.
Trong không gian u tối ấy, từ nơi xa xa ở bốn phương tám hướng xuất hiện tám người.
Tám người kia, mỗi một người đều có một loại khí phách không ai địch nổi.
Hơn nữa, mỗi người đều gần như ngang sức với Tiên Thái Nhất, Đạo Vô Hữu, Phù Linh tiên tử và Bình Đầu lão quái.
Ô Viên nói tiếp: "Không phải chỉ có ngươi có có thể điều khiển quỷ quái ở A Tị Địa Ngục này".
"Tần Ninh, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu ngươi đồng ý hợp tác với ta thì Thương Mang Vân Giới sẽ không có chút nguy hiểm nào, nhưng nếu ngươi vẫn khăng khăng cố chấp thì... thế giới này không cần tồn tại nữa".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Chúng ta tới đây không phải để tiêu diệt sinh mạng vạn vật, mà chỉ để tìm một thứ thôi, đợi đến khi tìm được rồi thì chúng ta ắt sẽ rời khỏi, chắc chắn không làm ra hành động hủy diệt Thương Mang Vân Giới".Nghe vậy, Tần Ninh cười to."Ta có thể tin lời đó sao?""Thật ra thì ngươi cũng đâu có lựa chọn nào".Ô Viên nói lại: "Ngươi không biết bản thân mình gặp phải gì đâu, nay Thương Mang Vân Giới vẫn có thực lực chống đỡ, nhưng đó chẳng qua là do ta chưa dốc hết lực lượng thôi"."Những gì hiện tại ngươi thấy chẳng qua chỉ là một phần nhỏ lực lượng của thánh tộc thần tộc mà thôi"."Ồ?"Tần Ninh mỉm cười nói: "Nếu đã thế thì các ngươi bày hết lực lượng ra cho ta xem đi, được chứ?"Ô Viên chỉ cười không nói gì nhiều.Tần Ninh nói tiếp: "Những lời này của ngươi đừng đem ra lừa gạt ta"."Nếu không muốn ta có ý đối địch với các ngươi cũng được thôi, các ngươi từ đâu tới thì về lại đó đi, ta cam đoan mình sẽ không làm gì các ngươi!"Hắn vừa nói thế, Ô Viên lập tức lắc đầu.Đây là chuyện không thể nào."Nếu đã thế thì không còn gì để nói nữa".Ô Viên nhìn về phía Tần Ninh, nói: "Thành thật mà nói, giết ngươi thì tiếc lắm"."Phải thế không?Vậy cũng phải xem thử ngươi có tư cách giết ta không đã".Tần Ninh vừa dứt lời, Ô Viên mỉm cười, tay hắn ta nắm chặt lại, trong lòng bàn tay xuất hiện từng đường văn ấn vừa trông như huyết phù, lại vừa giống như quỷ chú.Ngay khi hắn ta bóp nát huyết phù quỷ chú ấy, cuồng phong gào thét trong không gian, trăng máu nhô cao, mây đen che phủ bầu trời.Luồng khí tức khủng bố lan ra khắp nơi.Trong không gian u tối ấy, từ nơi xa xa ở bốn phương tám hướng xuất hiện tám người.Tám người kia, mỗi một người đều có một loại khí phách không ai địch nổi.Hơn nữa, mỗi người đều gần như ngang sức với Tiên Thái Nhất, Đạo Vô Hữu, Phù Linh tiên tử và Bình Đầu lão quái.Ô Viên nói tiếp: "Không phải chỉ có ngươi có có thể điều khiển quỷ quái ở A Tị Địa Ngục này"."Tần Ninh, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu ngươi đồng ý hợp tác với ta thì Thương Mang Vân Giới sẽ không có chút nguy hiểm nào, nhưng nếu ngươi vẫn khăng khăng cố chấp thì... thế giới này không cần tồn tại nữa".