“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8147: “Ngươi chỉ biết giết giết…”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh bước lên phía trước, bàn tay hắn trực tiếp nắm chặt cánh tay Nguyên Lục Tiên, lạnh lùng nói: “Đừng nghĩ là ta không dám giết các ngươi”.Liễu Tinh Tinh thấy Nguyên Lục Tiên bị Tần Ninh tra tấn, liền nói ngay: “Là cung chủ Phù Vạn Lý”.Phù Vạn Lý?Tần Ninh nhíu mày.Cái tên này nghe quen quen.Phù Vạn Lý… chính là hắn ta! Tần Ninh lập tức nở nụ cười, hắn nói: “Tạm thời không giết các ngươi”.Vào lúc này, Ngọc Ngâm Tuyết cũng đưa người của nhà họ Ngọc tới, bọn họ đến nhanh như chớp, dừng lại tại Thanh Viêm Tông.Liễu Tinh Tinh.Nguyên Lục Tiên.Hai người này đã bị bắt, những đệ tử khác của Phi Tiên Cung nhìn nhau, không dám tự tiện ra tay, nhưng cũng không dám bỏ đi.Ánh mắt Tần Ninh dừng lại tại chỗ đám người nhà họ Hồ và nhà họ Cố.Đám người Hồ Tông Nghĩa, Hồ Tông Minh và Cố Dương tụ lại cùng một chỗ.“Vì sao các ngươi lại ra tay với Thanh Viêm Tông?”Tần Ninh nhìn về phía Hồ Tông Nghĩa và Cố Dương, hỏi thẳng.“Ta… bọn ta được Phi Tiên Cung bày mưu đặt kế”.Hồ Tông Nghĩa vội nói: “Bọn ta vốn đã mâu thuẫn với Thanh Viêm Tông từ trước nhưng mà Thanh Viêm Tông đã dần phát triển, bọn ta không dám tùy tiện ra tay, là Phi Tiên Cung nói sẽ chống lưng cho bọn ta…”“Đồ nhát gan”.Liễu Tinh Tinh dùng một tay che ngực, ngồi trên mặt đất, trợn mắt chỉ tay vào Hồ Tông Nghĩa rồi mắng.Hồ Tông Nghĩa cũng đáp trả lại: “Ta nhát gan, vậy chắc ngươi có khí phách, vậy ngươi có chết cũng đừng khai với hắn!”“Ngươi…”, Liễu Tinh Tinh bị Hồ Tông Nghĩa chọc cho tức điên, cô ta phun ra một búng máu.Ánh mắt Tần Ninh chuyển tới chỗ Hồ Tông Nghĩa, hắn cười cười: “Cũng khá thú vị đấy”.Sau đó, hắn lại nhìn sang Dương Thanh Vân: “Thanh Vân, có muốn giết bọn họ không?”Dương Thanh Vân không ngờ rằng sư tôn sẽ hỏi mình, hắn ta ngơ ngác: “Cái này…”, Ôn Hiến Chi cũng nói: “Giết, giết hết đi, giữ lại để làm cái gì chứ?”Dương Thanh Vân nhịn không được quay sang quát Ôn Hiến Chi: “Ngươi chỉ biết giết giết…”“Hừ…”, Thanh Viêm Tông có thể phát triển tới mức này, trong tông môn có không ít đối thủ ngày xưa của Dương Thanh Vân nay đều đoàn kết một lòng.Dương Thanh Vân lập tức nói: “Sư tôn, giữ lại mạng cho bọn họ đi, nhưng mà nhà họ Cố và nhà họ Hồ phải giao nộp toàn bộ kho tàng, báu vật đã tích lũy bấy lâu cho Thanh Viêm Tông, nếu dám to gan lừa gạt thì nhất định sẽ giết không tha”.“Hơn nữa từ nay về sau, nhà họ Cố và nhà họ Hồ phải thề độc mãi mãi trung thành với Thanh Viêm Tông”.
Tần Ninh bước lên phía trước, bàn tay hắn trực tiếp nắm chặt cánh tay Nguyên Lục Tiên, lạnh lùng nói: “Đừng nghĩ là ta không dám giết các ngươi”.
Liễu Tinh Tinh thấy Nguyên Lục Tiên bị Tần Ninh tra tấn, liền nói ngay: “Là cung chủ Phù Vạn Lý”.
Phù Vạn Lý?
Tần Ninh nhíu mày.
Cái tên này nghe quen quen.
Phù Vạn Lý… chính là hắn ta! Tần Ninh lập tức nở nụ cười, hắn nói: “Tạm thời không giết các ngươi”.
Vào lúc này, Ngọc Ngâm Tuyết cũng đưa người của nhà họ Ngọc tới, bọn họ đến nhanh như chớp, dừng lại tại Thanh Viêm Tông.
Liễu Tinh Tinh.
Nguyên Lục Tiên.
Hai người này đã bị bắt, những đệ tử khác của Phi Tiên Cung nhìn nhau, không dám tự tiện ra tay, nhưng cũng không dám bỏ đi.
Ánh mắt Tần Ninh dừng lại tại chỗ đám người nhà họ Hồ và nhà họ Cố.
Đám người Hồ Tông Nghĩa, Hồ Tông Minh và Cố Dương tụ lại cùng một chỗ.
“Vì sao các ngươi lại ra tay với Thanh Viêm Tông?”
Tần Ninh nhìn về phía Hồ Tông Nghĩa và Cố Dương, hỏi thẳng.
“Ta… bọn ta được Phi Tiên Cung bày mưu đặt kế”.
Hồ Tông Nghĩa vội nói: “Bọn ta vốn đã mâu thuẫn với Thanh Viêm Tông từ trước nhưng mà Thanh Viêm Tông đã dần phát triển, bọn ta không dám tùy tiện ra tay, là Phi Tiên Cung nói sẽ chống lưng cho bọn ta…”
“Đồ nhát gan”.
Liễu Tinh Tinh dùng một tay che ngực, ngồi trên mặt đất, trợn mắt chỉ tay vào Hồ Tông Nghĩa rồi mắng.
Hồ Tông Nghĩa cũng đáp trả lại: “Ta nhát gan, vậy chắc ngươi có khí phách, vậy ngươi có chết cũng đừng khai với hắn!”
“Ngươi…”, Liễu Tinh Tinh bị Hồ Tông Nghĩa chọc cho tức điên, cô ta phun ra một búng máu.
Ánh mắt Tần Ninh chuyển tới chỗ Hồ Tông Nghĩa, hắn cười cười: “Cũng khá thú vị đấy”.
Sau đó, hắn lại nhìn sang Dương Thanh Vân: “Thanh Vân, có muốn giết bọn họ không?”
Dương Thanh Vân không ngờ rằng sư tôn sẽ hỏi mình, hắn ta ngơ ngác: “Cái này…”, Ôn Hiến Chi cũng nói: “Giết, giết hết đi, giữ lại để làm cái gì chứ?”
Dương Thanh Vân nhịn không được quay sang quát Ôn Hiến Chi: “Ngươi chỉ biết giết giết…”
“Hừ…”, Thanh Viêm Tông có thể phát triển tới mức này, trong tông môn có không ít đối thủ ngày xưa của Dương Thanh Vân nay đều đoàn kết một lòng.
Dương Thanh Vân lập tức nói: “Sư tôn, giữ lại mạng cho bọn họ đi, nhưng mà nhà họ Cố và nhà họ Hồ phải giao nộp toàn bộ kho tàng, báu vật đã tích lũy bấy lâu cho Thanh Viêm Tông, nếu dám to gan lừa gạt thì nhất định sẽ giết không tha”.
“Hơn nữa từ nay về sau, nhà họ Cố và nhà họ Hồ phải thề độc mãi mãi trung thành với Thanh Viêm Tông”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh bước lên phía trước, bàn tay hắn trực tiếp nắm chặt cánh tay Nguyên Lục Tiên, lạnh lùng nói: “Đừng nghĩ là ta không dám giết các ngươi”.Liễu Tinh Tinh thấy Nguyên Lục Tiên bị Tần Ninh tra tấn, liền nói ngay: “Là cung chủ Phù Vạn Lý”.Phù Vạn Lý?Tần Ninh nhíu mày.Cái tên này nghe quen quen.Phù Vạn Lý… chính là hắn ta! Tần Ninh lập tức nở nụ cười, hắn nói: “Tạm thời không giết các ngươi”.Vào lúc này, Ngọc Ngâm Tuyết cũng đưa người của nhà họ Ngọc tới, bọn họ đến nhanh như chớp, dừng lại tại Thanh Viêm Tông.Liễu Tinh Tinh.Nguyên Lục Tiên.Hai người này đã bị bắt, những đệ tử khác của Phi Tiên Cung nhìn nhau, không dám tự tiện ra tay, nhưng cũng không dám bỏ đi.Ánh mắt Tần Ninh dừng lại tại chỗ đám người nhà họ Hồ và nhà họ Cố.Đám người Hồ Tông Nghĩa, Hồ Tông Minh và Cố Dương tụ lại cùng một chỗ.“Vì sao các ngươi lại ra tay với Thanh Viêm Tông?”Tần Ninh nhìn về phía Hồ Tông Nghĩa và Cố Dương, hỏi thẳng.“Ta… bọn ta được Phi Tiên Cung bày mưu đặt kế”.Hồ Tông Nghĩa vội nói: “Bọn ta vốn đã mâu thuẫn với Thanh Viêm Tông từ trước nhưng mà Thanh Viêm Tông đã dần phát triển, bọn ta không dám tùy tiện ra tay, là Phi Tiên Cung nói sẽ chống lưng cho bọn ta…”“Đồ nhát gan”.Liễu Tinh Tinh dùng một tay che ngực, ngồi trên mặt đất, trợn mắt chỉ tay vào Hồ Tông Nghĩa rồi mắng.Hồ Tông Nghĩa cũng đáp trả lại: “Ta nhát gan, vậy chắc ngươi có khí phách, vậy ngươi có chết cũng đừng khai với hắn!”“Ngươi…”, Liễu Tinh Tinh bị Hồ Tông Nghĩa chọc cho tức điên, cô ta phun ra một búng máu.Ánh mắt Tần Ninh chuyển tới chỗ Hồ Tông Nghĩa, hắn cười cười: “Cũng khá thú vị đấy”.Sau đó, hắn lại nhìn sang Dương Thanh Vân: “Thanh Vân, có muốn giết bọn họ không?”Dương Thanh Vân không ngờ rằng sư tôn sẽ hỏi mình, hắn ta ngơ ngác: “Cái này…”, Ôn Hiến Chi cũng nói: “Giết, giết hết đi, giữ lại để làm cái gì chứ?”Dương Thanh Vân nhịn không được quay sang quát Ôn Hiến Chi: “Ngươi chỉ biết giết giết…”“Hừ…”, Thanh Viêm Tông có thể phát triển tới mức này, trong tông môn có không ít đối thủ ngày xưa của Dương Thanh Vân nay đều đoàn kết một lòng.Dương Thanh Vân lập tức nói: “Sư tôn, giữ lại mạng cho bọn họ đi, nhưng mà nhà họ Cố và nhà họ Hồ phải giao nộp toàn bộ kho tàng, báu vật đã tích lũy bấy lâu cho Thanh Viêm Tông, nếu dám to gan lừa gạt thì nhất định sẽ giết không tha”.“Hơn nữa từ nay về sau, nhà họ Cố và nhà họ Hồ phải thề độc mãi mãi trung thành với Thanh Viêm Tông”.