“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8152: Mười người kia nào dám ngăn cản.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong dãy núi non trùng điệp kia, có thể thấy được mái ngói đỏ xen xanh lục lấp lánh ánh sáng của cung điện và lầu các.Trên đường đi lót những miếng gạch được làm bằng loại bạch ngọc thượng hạng, phát ra ánh sáng trong veo, lóng lánh, dịu nhẹ, từ xa nhìn lại, dường như có một màn sương mờ ảo bao quanh cung điện.Tới gần một chút, ta có thể thấy đường mái hiên cong cong được điêu khắc từ gỗ đàn hương, phượng hoàng giương cánh muốn bay lượn, gạch xanh xây thành tường.Khắp nơi đều để chứng minh đây là tiên cảnh chốn nhân gian, tràn ngập hơi thở và cảnh tượng chốn thánh địa.“Phi Tiên Cung!”Trước cửa có một tấm bia đá được xây bằng cẩm thạch, cao trăm trượng, rộng khoảng mười trượng, bên trên viết ba chữ to.Vừa có chút tang thương vừa thể hiện được khí phách.“Ai?”Lúc này, một đám người bỗng xuất hiện ở trước cửa, nhìn bọn họ giống như hổ rình mồi.Nhưng mà sau khi những người kia nhìn thấy Liễu Tinh Tinh và Nguyên Lục Tiên, sắc mặt của bọn họ thay đổi.“Liễu cung chủ!”“Nguyên cung chủ!”Người cầm đầu là một vị cao thủ cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, người đó tỏ ra cung kính mà nói với bọn họ: “Thì ra là hai vị cung chủ đã quay trở lại, nhưng mà… những người này là người phương nào?”Ánh mắt hắn ta dừng lại trên người Tần Ninh, Dương Thanh Vân và Hồ Tông Nghĩa.Liễu Tinh Tinh tức giận liếc kẻ cầm đầu một cái, sau đó trực tiếp dẫn bọn họ vào Phi Tiên Cung.Mười người kia nào dám ngăn cản.Vừa tiến vào trong Phi Tiên Cung, bọn họ liền cảm thấy được dường như có linh khí đang vận chuyển giữa đất trời, thỉnh thoảng có tiên hạc bay ngang qua, bên trong sơn cốc, có tiếng kêu thánh thót của linh điểu.Thật khí phách! Đám người Hồ Tông Nghĩa, Cố Dương, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi và Ngọc Ngâm Tuyết đều cảm thấy như vậy.Không hổ là đại thế lực uy danh hiển hách ở Thương Vân Thiên.Mức độ giàu sang của Phi Tiên Cung, ngay cả nhà họ Hồ và nhà họ Cố ra roi thúc ngựa cũng không đuổi kịp.“Đưa bọn ta đi gặp Phù Vạn Lý trước đi!”Tần Ninh nói: “Nhiều năm không gặp, sợ là hắn ta không nhận ra ta nữa”.Liễu Tinh Tinh dừng lại một chút rồi nói: “Ngươi quen biết Phù đại nhân thật sao?”“Đương nhiên”.Liễu Tinh Tinh hỏi lại: “Tần Ninh, đây là Phi Tiên Cung, ta biết thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà ngươi nên biết rằng nếu gây chuyện ở đây thì ngươi sẽ chết chắc”.“Nếu như ta muốn gây chuyện thì trực tiếp giết vào là được, còn cần đi vào chung với các ngươi sao?”
Trong dãy núi non trùng điệp kia, có thể thấy được mái ngói đỏ xen xanh lục lấp lánh ánh sáng của cung điện và lầu các.
Trên đường đi lót những miếng gạch được làm bằng loại bạch ngọc thượng hạng, phát ra ánh sáng trong veo, lóng lánh, dịu nhẹ, từ xa nhìn lại, dường như có một màn sương mờ ảo bao quanh cung điện.
Tới gần một chút, ta có thể thấy đường mái hiên cong cong được điêu khắc từ gỗ đàn hương, phượng hoàng giương cánh muốn bay lượn, gạch xanh xây thành tường.
Khắp nơi đều để chứng minh đây là tiên cảnh chốn nhân gian, tràn ngập hơi thở và cảnh tượng chốn thánh địa.
“Phi Tiên Cung!”
Trước cửa có một tấm bia đá được xây bằng cẩm thạch, cao trăm trượng, rộng khoảng mười trượng, bên trên viết ba chữ to.
Vừa có chút tang thương vừa thể hiện được khí phách.
“Ai?”
Lúc này, một đám người bỗng xuất hiện ở trước cửa, nhìn bọn họ giống như hổ rình mồi.
Nhưng mà sau khi những người kia nhìn thấy Liễu Tinh Tinh và Nguyên Lục Tiên, sắc mặt của bọn họ thay đổi.
“Liễu cung chủ!”
“Nguyên cung chủ!”
Người cầm đầu là một vị cao thủ cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, người đó tỏ ra cung kính mà nói với bọn họ: “Thì ra là hai vị cung chủ đã quay trở lại, nhưng mà… những người này là người phương nào?”
Ánh mắt hắn ta dừng lại trên người Tần Ninh, Dương Thanh Vân và Hồ Tông Nghĩa.
Liễu Tinh Tinh tức giận liếc kẻ cầm đầu một cái, sau đó trực tiếp dẫn bọn họ vào Phi Tiên Cung.
Mười người kia nào dám ngăn cản.
Vừa tiến vào trong Phi Tiên Cung, bọn họ liền cảm thấy được dường như có linh khí đang vận chuyển giữa đất trời, thỉnh thoảng có tiên hạc bay ngang qua, bên trong sơn cốc, có tiếng kêu thánh thót của linh điểu.
Thật khí phách! Đám người Hồ Tông Nghĩa, Cố Dương, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi và Ngọc Ngâm Tuyết đều cảm thấy như vậy.
Không hổ là đại thế lực uy danh hiển hách ở Thương Vân Thiên.
Mức độ giàu sang của Phi Tiên Cung, ngay cả nhà họ Hồ và nhà họ Cố ra roi thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
“Đưa bọn ta đi gặp Phù Vạn Lý trước đi!”
Tần Ninh nói: “Nhiều năm không gặp, sợ là hắn ta không nhận ra ta nữa”.
Liễu Tinh Tinh dừng lại một chút rồi nói: “Ngươi quen biết Phù đại nhân thật sao?”
“Đương nhiên”.
Liễu Tinh Tinh hỏi lại: “Tần Ninh, đây là Phi Tiên Cung, ta biết thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà ngươi nên biết rằng nếu gây chuyện ở đây thì ngươi sẽ chết chắc”.
“Nếu như ta muốn gây chuyện thì trực tiếp giết vào là được, còn cần đi vào chung với các ngươi sao?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong dãy núi non trùng điệp kia, có thể thấy được mái ngói đỏ xen xanh lục lấp lánh ánh sáng của cung điện và lầu các.Trên đường đi lót những miếng gạch được làm bằng loại bạch ngọc thượng hạng, phát ra ánh sáng trong veo, lóng lánh, dịu nhẹ, từ xa nhìn lại, dường như có một màn sương mờ ảo bao quanh cung điện.Tới gần một chút, ta có thể thấy đường mái hiên cong cong được điêu khắc từ gỗ đàn hương, phượng hoàng giương cánh muốn bay lượn, gạch xanh xây thành tường.Khắp nơi đều để chứng minh đây là tiên cảnh chốn nhân gian, tràn ngập hơi thở và cảnh tượng chốn thánh địa.“Phi Tiên Cung!”Trước cửa có một tấm bia đá được xây bằng cẩm thạch, cao trăm trượng, rộng khoảng mười trượng, bên trên viết ba chữ to.Vừa có chút tang thương vừa thể hiện được khí phách.“Ai?”Lúc này, một đám người bỗng xuất hiện ở trước cửa, nhìn bọn họ giống như hổ rình mồi.Nhưng mà sau khi những người kia nhìn thấy Liễu Tinh Tinh và Nguyên Lục Tiên, sắc mặt của bọn họ thay đổi.“Liễu cung chủ!”“Nguyên cung chủ!”Người cầm đầu là một vị cao thủ cảnh giới Vô Ngã tầng bảy, người đó tỏ ra cung kính mà nói với bọn họ: “Thì ra là hai vị cung chủ đã quay trở lại, nhưng mà… những người này là người phương nào?”Ánh mắt hắn ta dừng lại trên người Tần Ninh, Dương Thanh Vân và Hồ Tông Nghĩa.Liễu Tinh Tinh tức giận liếc kẻ cầm đầu một cái, sau đó trực tiếp dẫn bọn họ vào Phi Tiên Cung.Mười người kia nào dám ngăn cản.Vừa tiến vào trong Phi Tiên Cung, bọn họ liền cảm thấy được dường như có linh khí đang vận chuyển giữa đất trời, thỉnh thoảng có tiên hạc bay ngang qua, bên trong sơn cốc, có tiếng kêu thánh thót của linh điểu.Thật khí phách! Đám người Hồ Tông Nghĩa, Cố Dương, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi và Ngọc Ngâm Tuyết đều cảm thấy như vậy.Không hổ là đại thế lực uy danh hiển hách ở Thương Vân Thiên.Mức độ giàu sang của Phi Tiên Cung, ngay cả nhà họ Hồ và nhà họ Cố ra roi thúc ngựa cũng không đuổi kịp.“Đưa bọn ta đi gặp Phù Vạn Lý trước đi!”Tần Ninh nói: “Nhiều năm không gặp, sợ là hắn ta không nhận ra ta nữa”.Liễu Tinh Tinh dừng lại một chút rồi nói: “Ngươi quen biết Phù đại nhân thật sao?”“Đương nhiên”.Liễu Tinh Tinh hỏi lại: “Tần Ninh, đây là Phi Tiên Cung, ta biết thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà ngươi nên biết rằng nếu gây chuyện ở đây thì ngươi sẽ chết chắc”.“Nếu như ta muốn gây chuyện thì trực tiếp giết vào là được, còn cần đi vào chung với các ngươi sao?”