“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8208: "Ngươi đã trở lại rồi, thật tốt quá!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh quay người lại, đôi mắt đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào Đạo Trung Nghiệp, nhỏ giọng gầm lên: "Là kẻ nào của Ma tộc đã gây ra chuyện này!""Tộc trưởng Huyết Ẩm của Ma tộc Huyết Nhãn!""Tộc trưởng Mục Thần của Ma tộc Thiên Mục!""Tộc trưởng Quỷ Thiên của Ma tộc Quỷ Nhãn!"Đạo Trung Nghiệp siết chặt bàn tay thành nắm đấm, gầm nhẹ: "Là bọn chúng đã giết phụ thân"."Được!"Tần Ninh lại đưa mắt nhìn về phía bài vị của sư tôn Đạo Vô Hữu, hờ hững nói: "Sư tôn, con nhất định sẽ giết chết tất cả, tất cả những kẻ đã giết người!"Sau khi tế bái, mấy người đồng loạt ra ngoài từ đường.Nhưng đúng lúc này, có vài bóng người cùng nhau đi vào sơn cốc.Người đi đầu thoạt trông đã hơn bốn mươi tuổi, mặc đạo bào, hai bên tóc mai đã ngả màu trắng bạc, khuôn mặt hiện lên đôi nét sắc bén."Thần đệ!"Nam tử cầm đầu thấy Tần Ninh thì lập tức sải bước đi tới thật nhanh. Khi đến trước mặt Tần Ninh, ông ta ôm chầm Tần Ninh vào trong ngực."Thần đệ, là ngươi thật này, thật tốt quá!""Trung Thiên sư huynh".Tần Ninh cũng vòng hai tay ôm chặt lấy người ở đằng trước.Thật lâu sau, hai người mới tách ra.Ánh mắt hai người chạm vào nhau, Tần Ninh thấy được vẻ nhớ nhung, kích động và nhiệt tình sâu đậm từ trong ánh mắt của đối phương.Đạo chủ hiện nay của Thượng Môn Đạo - Đạo Trung Thiên! Cũng là một cao thủ cảnh giới Biến Cảnh hàng đầu hiển hách tại Trung Tam Thiên này."Ngươi đã trở lại rồi, thật tốt quá!"Đạo Trung Thiên vô cùng kích động, không nhịn được nói: "Nếu phụ thân dưới suối vàng biết ngươi đã về thì nhất định cũng sẽ rất vui"."Ừ...", Đạo Trung Thiên nắm tay Tần Ninh một cách thân thiết, cười nói: "Nào nào nào, đã bao nhiêu năm không gặp, ta có nhiều lời muốn nói với ngươi lắm.”Tần Ninh cũng mỉm cười, đáp lời: "Ta cũng thế"."Cái đó, Trung Thiên sư huynh...", Tần Ninh gãi đầu, tỏ ra ngượng ngùng trông như một đứa trẻ to xác, nói: "Ta đã giết ba vị trưởng lão của Thượng Môn Đạo ngươi mất rồi..."Đạo Trung Thiên nghe thấy câu này nhưng vẫn nắm chặt bàn tay của Tần Ninh, cười ha ha nói: "Chuyện này có đáng là gì đâu, do bọn chúng làm sai trước nên đáng chết thôi. Dám xúc phạm tới Thần đệ, ngươi không giết bọn hắn thì ta cũng đã giết bọn hắn rồi. Đi thôi, đi thôi...", giờ phút này, hai người cùng nhau rời đi.Ở phía sau, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi cùng với Dương Thanh Vân và các đệ tử tròn mắt nhìn nhau, sau đó vội vàng đi theo.Đâu đâu cũng có thể thấy được sự tráng lệ và khí phái của Thượng Môn Đạo.
Tần Ninh quay người lại, đôi mắt đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào Đạo Trung Nghiệp, nhỏ giọng gầm lên: "Là kẻ nào của Ma tộc đã gây ra chuyện này!"
"Tộc trưởng Huyết Ẩm của Ma tộc Huyết Nhãn!"
"Tộc trưởng Mục Thần của Ma tộc Thiên Mục!"
"Tộc trưởng Quỷ Thiên của Ma tộc Quỷ Nhãn!"
Đạo Trung Nghiệp siết chặt bàn tay thành nắm đấm, gầm nhẹ: "Là bọn chúng đã giết phụ thân".
"Được!"
Tần Ninh lại đưa mắt nhìn về phía bài vị của sư tôn Đạo Vô Hữu, hờ hững nói: "Sư tôn, con nhất định sẽ giết chết tất cả, tất cả những kẻ đã giết người!"
Sau khi tế bái, mấy người đồng loạt ra ngoài từ đường.
Nhưng đúng lúc này, có vài bóng người cùng nhau đi vào sơn cốc.
Người đi đầu thoạt trông đã hơn bốn mươi tuổi, mặc đạo bào, hai bên tóc mai đã ngả màu trắng bạc, khuôn mặt hiện lên đôi nét sắc bén.
"Thần đệ!"
Nam tử cầm đầu thấy Tần Ninh thì lập tức sải bước đi tới thật nhanh. Khi đến trước mặt Tần Ninh, ông ta ôm chầm Tần Ninh vào trong ngực.
"Thần đệ, là ngươi thật này, thật tốt quá!"
"Trung Thiên sư huynh".
Tần Ninh cũng vòng hai tay ôm chặt lấy người ở đằng trước.
Thật lâu sau, hai người mới tách ra.
Ánh mắt hai người chạm vào nhau, Tần Ninh thấy được vẻ nhớ nhung, kích động và nhiệt tình sâu đậm từ trong ánh mắt của đối phương.
Đạo chủ hiện nay của Thượng Môn Đạo - Đạo Trung Thiên! Cũng là một cao thủ cảnh giới Biến Cảnh hàng đầu hiển hách tại Trung Tam Thiên này.
"Ngươi đã trở lại rồi, thật tốt quá!"
Đạo Trung Thiên vô cùng kích động, không nhịn được nói: "Nếu phụ thân dưới suối vàng biết ngươi đã về thì nhất định cũng sẽ rất vui".
"Ừ...", Đạo Trung Thiên nắm tay Tần Ninh một cách thân thiết, cười nói: "Nào nào nào, đã bao nhiêu năm không gặp, ta có nhiều lời muốn nói với ngươi lắm.”
Tần Ninh cũng mỉm cười, đáp lời: "Ta cũng thế".
"Cái đó, Trung Thiên sư huynh...", Tần Ninh gãi đầu, tỏ ra ngượng ngùng trông như một đứa trẻ to xác, nói: "Ta đã giết ba vị trưởng lão của Thượng Môn Đạo ngươi mất rồi..."
Đạo Trung Thiên nghe thấy câu này nhưng vẫn nắm chặt bàn tay của Tần Ninh, cười ha ha nói: "Chuyện này có đáng là gì đâu, do bọn chúng làm sai trước nên đáng chết thôi. Dám xúc phạm tới Thần đệ, ngươi không giết bọn hắn thì ta cũng đã giết bọn hắn rồi. Đi thôi, đi thôi...", giờ phút này, hai người cùng nhau rời đi.
Ở phía sau, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi cùng với Dương Thanh Vân và các đệ tử tròn mắt nhìn nhau, sau đó vội vàng đi theo.
Đâu đâu cũng có thể thấy được sự tráng lệ và khí phái của Thượng Môn Đạo.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh quay người lại, đôi mắt đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm vào Đạo Trung Nghiệp, nhỏ giọng gầm lên: "Là kẻ nào của Ma tộc đã gây ra chuyện này!""Tộc trưởng Huyết Ẩm của Ma tộc Huyết Nhãn!""Tộc trưởng Mục Thần của Ma tộc Thiên Mục!""Tộc trưởng Quỷ Thiên của Ma tộc Quỷ Nhãn!"Đạo Trung Nghiệp siết chặt bàn tay thành nắm đấm, gầm nhẹ: "Là bọn chúng đã giết phụ thân"."Được!"Tần Ninh lại đưa mắt nhìn về phía bài vị của sư tôn Đạo Vô Hữu, hờ hững nói: "Sư tôn, con nhất định sẽ giết chết tất cả, tất cả những kẻ đã giết người!"Sau khi tế bái, mấy người đồng loạt ra ngoài từ đường.Nhưng đúng lúc này, có vài bóng người cùng nhau đi vào sơn cốc.Người đi đầu thoạt trông đã hơn bốn mươi tuổi, mặc đạo bào, hai bên tóc mai đã ngả màu trắng bạc, khuôn mặt hiện lên đôi nét sắc bén."Thần đệ!"Nam tử cầm đầu thấy Tần Ninh thì lập tức sải bước đi tới thật nhanh. Khi đến trước mặt Tần Ninh, ông ta ôm chầm Tần Ninh vào trong ngực."Thần đệ, là ngươi thật này, thật tốt quá!""Trung Thiên sư huynh".Tần Ninh cũng vòng hai tay ôm chặt lấy người ở đằng trước.Thật lâu sau, hai người mới tách ra.Ánh mắt hai người chạm vào nhau, Tần Ninh thấy được vẻ nhớ nhung, kích động và nhiệt tình sâu đậm từ trong ánh mắt của đối phương.Đạo chủ hiện nay của Thượng Môn Đạo - Đạo Trung Thiên! Cũng là một cao thủ cảnh giới Biến Cảnh hàng đầu hiển hách tại Trung Tam Thiên này."Ngươi đã trở lại rồi, thật tốt quá!"Đạo Trung Thiên vô cùng kích động, không nhịn được nói: "Nếu phụ thân dưới suối vàng biết ngươi đã về thì nhất định cũng sẽ rất vui"."Ừ...", Đạo Trung Thiên nắm tay Tần Ninh một cách thân thiết, cười nói: "Nào nào nào, đã bao nhiêu năm không gặp, ta có nhiều lời muốn nói với ngươi lắm.”Tần Ninh cũng mỉm cười, đáp lời: "Ta cũng thế"."Cái đó, Trung Thiên sư huynh...", Tần Ninh gãi đầu, tỏ ra ngượng ngùng trông như một đứa trẻ to xác, nói: "Ta đã giết ba vị trưởng lão của Thượng Môn Đạo ngươi mất rồi..."Đạo Trung Thiên nghe thấy câu này nhưng vẫn nắm chặt bàn tay của Tần Ninh, cười ha ha nói: "Chuyện này có đáng là gì đâu, do bọn chúng làm sai trước nên đáng chết thôi. Dám xúc phạm tới Thần đệ, ngươi không giết bọn hắn thì ta cũng đã giết bọn hắn rồi. Đi thôi, đi thôi...", giờ phút này, hai người cùng nhau rời đi.Ở phía sau, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi cùng với Dương Thanh Vân và các đệ tử tròn mắt nhìn nhau, sau đó vội vàng đi theo.Đâu đâu cũng có thể thấy được sự tráng lệ và khí phái của Thượng Môn Đạo.