“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8210: "Đệ muội cũng thích uống rượu sao?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giờ phút này, ai nhìn thấy những món ngon ấy đều bụng đói cồn cào.Kể cả ba nữ tử Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thời Thanh Trúc cũng âm thầm chảy nước miếng.Lúc này, Đạo Trung Nghiệp giữ chặt Tần Ninh, cười nói: "Thần đệ, ngươi và ta đã nhiều năm không gặp, khoan bàn những chuyện khác đã, chúng ta phải uống rượu không say không về giống như năm đó. Để xem những năm gần đây tửu lượng của ngươi sao rồi!"Đạo Trung Nghiệp đắc ý hỏi: "Chúng ta dùng rượu Tiên Nữ để so tài nhé, thế nào?""Rượu Tiên Nữ?"Tần Ninh ngạc nhiên: "Sư huynh, ngươi muốn chuốc chết ta à!""Ngươi sợ hả?""Sợ ngươi?Nghĩ cái quái gì vậy!""Vậy thì bắt đầu thôi".Ông ta vừa dứt lời thì có một hàng nữ tử đồng loạt cầm vò rượu ngon lên.Thời Thanh Trúc nhìn vò rượu kia, chóp mũi khẽ nhúc nhích, đôi mắt sáng ngời như viên trân châu.Tần Ninh nắm lấy bàn tay của Thời Thanh Trúc, dặn dò: "Nàng uống ít thôi".Ánh mắt Thời Thanh Trúc ảm đạm xuống hẳn."Đệ muội cũng thích uống rượu sao?"Đạo Trung Nghiệp kinh ngạc thốt: "Thôi nào, thôi nào, đệ muội đừng nghe hắn, ngươi muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, phải uống cho thỏa bụng!"Thời Thanh Trúc bật cười, gật đầu.Lúc này, ly rượu của nàng được rót đầy, Thời Thanh Trúc ngửi một hơi, trên mặt lộ vẻ say mê, gương mặt của nàng đẹp vô song tựa như đóa hoa đào.Tiệc rượu chính thức bắt đầu.Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thì còn giữ lịch sự được đôi phần.Chứ còn mấy người Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch và Lý Nhàn Ngư thì rớt hết giá.Ở góc bàn thì thỉnh thoảng có đầu một con chó thò ra tha một miếng thịt đi, sau đó nuốt xuống cái ực.Trong ống tay áo của Tần Ninh cũng hay có một cái đầu lộ thò ra, nuốt cả một mâm thịt chỉ trong phát một.Phệ Thiên Giảo và Cửu Anh thì càng không có chút lễ phép nào đáng nói.Đạo Trung Thiên thấy cảnh tượng này nhưng cũng không để bụng, chỉ tiếp tục thúc giục người trong môn chuẩn bị món ăn ngon.Khi bắt đầu thấm men say, Đạo Trung Thiên kéo Tần Ninh sang một bên kể về quá khứ, lúc thì mừng húm, lúc thì rơi nước mắt đầm đìa, Tần Ninh cũng như vậy.Có mấy người bên cạnh thì hoàn toàn sa vào cuộc vui.Thời Thanh Trúc hoàn toàn chìm đắm trong sự ngon lành của rượu Tiên Nữ.Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng dần dần thả lỏng hơn.Còn hai người Ôn Hiến Chi và Diệp Nam Hiên thì biến thành kẻ sành ăn, thi đấu ai ăn giỏi hơn với Cửu Anh và Phệ Thiên Giảo.

Giờ phút này, ai nhìn thấy những món ngon ấy đều bụng đói cồn cào.

Kể cả ba nữ tử Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thời Thanh Trúc cũng âm thầm chảy nước miếng.

Lúc này, Đạo Trung Nghiệp giữ chặt Tần Ninh, cười nói: "Thần đệ, ngươi và ta đã nhiều năm không gặp, khoan bàn những chuyện khác đã, chúng ta phải uống rượu không say không về giống như năm đó. Để xem những năm gần đây tửu lượng của ngươi sao rồi!"

Đạo Trung Nghiệp đắc ý hỏi: "Chúng ta dùng rượu Tiên Nữ để so tài nhé, thế nào?"

"Rượu Tiên Nữ?"

Tần Ninh ngạc nhiên: "Sư huynh, ngươi muốn chuốc chết ta à!"

"Ngươi sợ hả?"

"Sợ ngươi?

Nghĩ cái quái gì vậy!"

"Vậy thì bắt đầu thôi".

Ông ta vừa dứt lời thì có một hàng nữ tử đồng loạt cầm vò rượu ngon lên.

Thời Thanh Trúc nhìn vò rượu kia, chóp mũi khẽ nhúc nhích, đôi mắt sáng ngời như viên trân châu.

Tần Ninh nắm lấy bàn tay của Thời Thanh Trúc, dặn dò: "Nàng uống ít thôi".

Ánh mắt Thời Thanh Trúc ảm đạm xuống hẳn.

"Đệ muội cũng thích uống rượu sao?"

Đạo Trung Nghiệp kinh ngạc thốt: "Thôi nào, thôi nào, đệ muội đừng nghe hắn, ngươi muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, phải uống cho thỏa bụng!"

Thời Thanh Trúc bật cười, gật đầu.

Lúc này, ly rượu của nàng được rót đầy, Thời Thanh Trúc ngửi một hơi, trên mặt lộ vẻ say mê, gương mặt của nàng đẹp vô song tựa như đóa hoa đào.

Tiệc rượu chính thức bắt đầu.

Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thì còn giữ lịch sự được đôi phần.

Chứ còn mấy người Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch và Lý Nhàn Ngư thì rớt hết giá.

Ở góc bàn thì thỉnh thoảng có đầu một con chó thò ra tha một miếng thịt đi, sau đó nuốt xuống cái ực.

Trong ống tay áo của Tần Ninh cũng hay có một cái đầu lộ thò ra, nuốt cả một mâm thịt chỉ trong phát một.

Phệ Thiên Giảo và Cửu Anh thì càng không có chút lễ phép nào đáng nói.

Đạo Trung Thiên thấy cảnh tượng này nhưng cũng không để bụng, chỉ tiếp tục thúc giục người trong môn chuẩn bị món ăn ngon.

Khi bắt đầu thấm men say, Đạo Trung Thiên kéo Tần Ninh sang một bên kể về quá khứ, lúc thì mừng húm, lúc thì rơi nước mắt đầm đìa, Tần Ninh cũng như vậy.

Có mấy người bên cạnh thì hoàn toàn sa vào cuộc vui.

Thời Thanh Trúc hoàn toàn chìm đắm trong sự ngon lành của rượu Tiên Nữ.

Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng dần dần thả lỏng hơn.

Còn hai người Ôn Hiến Chi và Diệp Nam Hiên thì biến thành kẻ sành ăn, thi đấu ai ăn giỏi hơn với Cửu Anh và Phệ Thiên Giảo.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giờ phút này, ai nhìn thấy những món ngon ấy đều bụng đói cồn cào.Kể cả ba nữ tử Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thời Thanh Trúc cũng âm thầm chảy nước miếng.Lúc này, Đạo Trung Nghiệp giữ chặt Tần Ninh, cười nói: "Thần đệ, ngươi và ta đã nhiều năm không gặp, khoan bàn những chuyện khác đã, chúng ta phải uống rượu không say không về giống như năm đó. Để xem những năm gần đây tửu lượng của ngươi sao rồi!"Đạo Trung Nghiệp đắc ý hỏi: "Chúng ta dùng rượu Tiên Nữ để so tài nhé, thế nào?""Rượu Tiên Nữ?"Tần Ninh ngạc nhiên: "Sư huynh, ngươi muốn chuốc chết ta à!""Ngươi sợ hả?""Sợ ngươi?Nghĩ cái quái gì vậy!""Vậy thì bắt đầu thôi".Ông ta vừa dứt lời thì có một hàng nữ tử đồng loạt cầm vò rượu ngon lên.Thời Thanh Trúc nhìn vò rượu kia, chóp mũi khẽ nhúc nhích, đôi mắt sáng ngời như viên trân châu.Tần Ninh nắm lấy bàn tay của Thời Thanh Trúc, dặn dò: "Nàng uống ít thôi".Ánh mắt Thời Thanh Trúc ảm đạm xuống hẳn."Đệ muội cũng thích uống rượu sao?"Đạo Trung Nghiệp kinh ngạc thốt: "Thôi nào, thôi nào, đệ muội đừng nghe hắn, ngươi muốn uống bao nhiêu thì uống bấy nhiêu, phải uống cho thỏa bụng!"Thời Thanh Trúc bật cười, gật đầu.Lúc này, ly rượu của nàng được rót đầy, Thời Thanh Trúc ngửi một hơi, trên mặt lộ vẻ say mê, gương mặt của nàng đẹp vô song tựa như đóa hoa đào.Tiệc rượu chính thức bắt đầu.Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thì còn giữ lịch sự được đôi phần.Chứ còn mấy người Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch và Lý Nhàn Ngư thì rớt hết giá.Ở góc bàn thì thỉnh thoảng có đầu một con chó thò ra tha một miếng thịt đi, sau đó nuốt xuống cái ực.Trong ống tay áo của Tần Ninh cũng hay có một cái đầu lộ thò ra, nuốt cả một mâm thịt chỉ trong phát một.Phệ Thiên Giảo và Cửu Anh thì càng không có chút lễ phép nào đáng nói.Đạo Trung Thiên thấy cảnh tượng này nhưng cũng không để bụng, chỉ tiếp tục thúc giục người trong môn chuẩn bị món ăn ngon.Khi bắt đầu thấm men say, Đạo Trung Thiên kéo Tần Ninh sang một bên kể về quá khứ, lúc thì mừng húm, lúc thì rơi nước mắt đầm đìa, Tần Ninh cũng như vậy.Có mấy người bên cạnh thì hoàn toàn sa vào cuộc vui.Thời Thanh Trúc hoàn toàn chìm đắm trong sự ngon lành của rượu Tiên Nữ.Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng dần dần thả lỏng hơn.Còn hai người Ôn Hiến Chi và Diệp Nam Hiên thì biến thành kẻ sành ăn, thi đấu ai ăn giỏi hơn với Cửu Anh và Phệ Thiên Giảo.

Chương 8210: "Đệ muội cũng thích uống rượu sao?"