“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8232: Không phải là nghe nhầm chứ?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sao hôm nay lại đột nhiên xuất hiện.Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên đều cảm thấy sư phụ đã hư hỏng.Nhưng Trần Nhất Mặc lại cảm thấy hư hỏng mới phải, Trần Nhất Mặc hắn ta ở trong Thượng Môn Đạo này khoác lác không có đối thủ!"Thoải mái sao?"Tần Ninh nói thẳng.Sắc mặt Trần Nhất Mặc run rẩy, tiến lên thấp giọng nói: "Sư phụ, cho con chút mặt mũi đi mà!""Được!"Ngay sau đó Tần Ninh cười một tiếng, nhìn rất nhiều đan sư Thượng Môn Đạo xung quanh."Hôm nay ta tới là để tuyên bố một chuyện".Vừa dứt lời, Tần Ninh đưa tay ra, Cửu Nguyên Đan Điển xuất hiện ở lòng bàn tay.Bây giờ hắn đã tới cảnh giới Vạn Nguyên Biến tứ biến, Cửu Nguyên Đan Điển cũng không có tác dụng quá lớn với hắn.Năm đó chế tạo ra Cửu Nguyên Đan Điển, ban đầu cũng không muốn chế tạo nó thành một món thần binh tuyệt thế, chỉ là sau đó sửa đổi, Đan Điển này mới có mấy phần uy lực.Nhưng cũng chỉ đến giới hạn đó thôi.So sánh với Thể thư, cuốn sách vạn khí, Trận tích thì nòng cốt của Cửu Nguyên Đan Điển chỉ là ghi chép lại đan thuật bí thuật trong đó thôi.Cửu Nguyên Đan Điển xuất hiện, rất nhiều đan sư xung quanh đều hận không thể trực tiếp đi lên cướp đoạt.Đây chính là sách cổ tuyệt thế mà tất cả đan sư thiên hạ đều mơ ước!“Muốn không?"Tần Ninh nhìn về phía mọi người, khẽ mỉm cười nói.Từng vị đan sư lúng túng cười một tiếng.Tần Ninh nói thẳng: "Cửu Nguyên Đan Điển ghi lại vô số pháp môn đan dược trong Trung Tam Thiên, tính về trước trăm vạn năm, về sau trăm vạn năm, tuyệt đối sẽ không có ai có hệ thống ghi chép đan thuật đầy đủ như vậy"."Nhưng ta lại làm được điều này".Bấy giờ, mọi người nhìn về phía Tần Ninh, chỉ cảm thấy trên người thanh niên trước mắt như có ánh sáng vô hình tỏa ra.Đó là thần! Tần Ninh tiếp tục nói: "Trước kia, Đan Điển chưa bao giờ được công bố ra với đời sau, mà nay ta quyết định, bắt đầu từ hôm nay sẽ công bố Cửu Nguyên Đan Điển"."Bắt đầu từ các ngươi".Tần Ninh vừa nói vừa vung tay lên, chín cuốn Đan Điển bay lên không, hàng ngàn hàng vạn đạo phù, họa quyển hiện ra ở trước mặt mọi người.Tần Ninh cười nói: "Bắt đầu từ hôm nay, Cửu Nguyên Đan Điển sẽ được trưng bày ra để tất cả đan sư trong Trung Tam Thiên xem, các ngươi có thể sao chép, in lại, báo cho khắp thiên hạ biết"."Chỉ có một cái!"

Sao hôm nay lại đột nhiên xuất hiện.

Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên đều cảm thấy sư phụ đã hư hỏng.

Nhưng Trần Nhất Mặc lại cảm thấy hư hỏng mới phải, Trần Nhất Mặc hắn ta ở trong Thượng Môn Đạo này khoác lác không có đối thủ!

"Thoải mái sao?"

Tần Ninh nói thẳng.

Sắc mặt Trần Nhất Mặc run rẩy, tiến lên thấp giọng nói: "Sư phụ, cho con chút mặt mũi đi mà!"

"Được!"

Ngay sau đó Tần Ninh cười một tiếng, nhìn rất nhiều đan sư Thượng Môn Đạo xung quanh.

"Hôm nay ta tới là để tuyên bố một chuyện".

Vừa dứt lời, Tần Ninh đưa tay ra, Cửu Nguyên Đan Điển xuất hiện ở lòng bàn tay.

Bây giờ hắn đã tới cảnh giới Vạn Nguyên Biến tứ biến, Cửu Nguyên Đan Điển cũng không có tác dụng quá lớn với hắn.

Năm đó chế tạo ra Cửu Nguyên Đan Điển, ban đầu cũng không muốn chế tạo nó thành một món thần binh tuyệt thế, chỉ là sau đó sửa đổi, Đan Điển này mới có mấy phần uy lực.

Nhưng cũng chỉ đến giới hạn đó thôi.

So sánh với Thể thư, cuốn sách vạn khí, Trận tích thì nòng cốt của Cửu Nguyên Đan Điển chỉ là ghi chép lại đan thuật bí thuật trong đó thôi.

Cửu Nguyên Đan Điển xuất hiện, rất nhiều đan sư xung quanh đều hận không thể trực tiếp đi lên cướp đoạt.

Đây chính là sách cổ tuyệt thế mà tất cả đan sư thiên hạ đều mơ ước!

“Muốn không?"

Tần Ninh nhìn về phía mọi người, khẽ mỉm cười nói.

Từng vị đan sư lúng túng cười một tiếng.

Tần Ninh nói thẳng: "Cửu Nguyên Đan Điển ghi lại vô số pháp môn đan dược trong Trung Tam Thiên, tính về trước trăm vạn năm, về sau trăm vạn năm, tuyệt đối sẽ không có ai có hệ thống ghi chép đan thuật đầy đủ như vậy".

"Nhưng ta lại làm được điều này".

Bấy giờ, mọi người nhìn về phía Tần Ninh, chỉ cảm thấy trên người thanh niên trước mắt như có ánh sáng vô hình tỏa ra.

Đó là thần! Tần Ninh tiếp tục nói: "Trước kia, Đan Điển chưa bao giờ được công bố ra với đời sau, mà nay ta quyết định, bắt đầu từ hôm nay sẽ công bố Cửu Nguyên Đan Điển".

"Bắt đầu từ các ngươi".

Tần Ninh vừa nói vừa vung tay lên, chín cuốn Đan Điển bay lên không, hàng ngàn hàng vạn đạo phù, họa quyển hiện ra ở trước mặt mọi người.

Tần Ninh cười nói: "Bắt đầu từ hôm nay, Cửu Nguyên Đan Điển sẽ được trưng bày ra để tất cả đan sư trong Trung Tam Thiên xem, các ngươi có thể sao chép, in lại, báo cho khắp thiên hạ biết".

"Chỉ có một cái!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sao hôm nay lại đột nhiên xuất hiện.Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên đều cảm thấy sư phụ đã hư hỏng.Nhưng Trần Nhất Mặc lại cảm thấy hư hỏng mới phải, Trần Nhất Mặc hắn ta ở trong Thượng Môn Đạo này khoác lác không có đối thủ!"Thoải mái sao?"Tần Ninh nói thẳng.Sắc mặt Trần Nhất Mặc run rẩy, tiến lên thấp giọng nói: "Sư phụ, cho con chút mặt mũi đi mà!""Được!"Ngay sau đó Tần Ninh cười một tiếng, nhìn rất nhiều đan sư Thượng Môn Đạo xung quanh."Hôm nay ta tới là để tuyên bố một chuyện".Vừa dứt lời, Tần Ninh đưa tay ra, Cửu Nguyên Đan Điển xuất hiện ở lòng bàn tay.Bây giờ hắn đã tới cảnh giới Vạn Nguyên Biến tứ biến, Cửu Nguyên Đan Điển cũng không có tác dụng quá lớn với hắn.Năm đó chế tạo ra Cửu Nguyên Đan Điển, ban đầu cũng không muốn chế tạo nó thành một món thần binh tuyệt thế, chỉ là sau đó sửa đổi, Đan Điển này mới có mấy phần uy lực.Nhưng cũng chỉ đến giới hạn đó thôi.So sánh với Thể thư, cuốn sách vạn khí, Trận tích thì nòng cốt của Cửu Nguyên Đan Điển chỉ là ghi chép lại đan thuật bí thuật trong đó thôi.Cửu Nguyên Đan Điển xuất hiện, rất nhiều đan sư xung quanh đều hận không thể trực tiếp đi lên cướp đoạt.Đây chính là sách cổ tuyệt thế mà tất cả đan sư thiên hạ đều mơ ước!“Muốn không?"Tần Ninh nhìn về phía mọi người, khẽ mỉm cười nói.Từng vị đan sư lúng túng cười một tiếng.Tần Ninh nói thẳng: "Cửu Nguyên Đan Điển ghi lại vô số pháp môn đan dược trong Trung Tam Thiên, tính về trước trăm vạn năm, về sau trăm vạn năm, tuyệt đối sẽ không có ai có hệ thống ghi chép đan thuật đầy đủ như vậy"."Nhưng ta lại làm được điều này".Bấy giờ, mọi người nhìn về phía Tần Ninh, chỉ cảm thấy trên người thanh niên trước mắt như có ánh sáng vô hình tỏa ra.Đó là thần! Tần Ninh tiếp tục nói: "Trước kia, Đan Điển chưa bao giờ được công bố ra với đời sau, mà nay ta quyết định, bắt đầu từ hôm nay sẽ công bố Cửu Nguyên Đan Điển"."Bắt đầu từ các ngươi".Tần Ninh vừa nói vừa vung tay lên, chín cuốn Đan Điển bay lên không, hàng ngàn hàng vạn đạo phù, họa quyển hiện ra ở trước mặt mọi người.Tần Ninh cười nói: "Bắt đầu từ hôm nay, Cửu Nguyên Đan Điển sẽ được trưng bày ra để tất cả đan sư trong Trung Tam Thiên xem, các ngươi có thể sao chép, in lại, báo cho khắp thiên hạ biết"."Chỉ có một cái!"

Chương 8232: Không phải là nghe nhầm chứ?