“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8300: Mười một vị đệ tử?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nhìn về phía cha mẹ, bái lạy lần nữa rồi mới rời đi.Chẳng qua là lần này hắn cũng không dẫn theo mọi người đi cùng.Mười vị đệ tử.Ba vị phu nhân.Cộng thêm... Đệ đệ của thân xác đời thứ sáu Hứa Huyền Trần - Hứa Huyền Diệp.Một nhóm mười lăm người rời khỏi Vô Tương Thiên đi về hướng Thương Vân Thiên.Lúc này Vân Thượng mở hai cánh ra, bộ lông trắng muốt càng thêm sáng ngời dưới ánh sáng mặt trời.Chẳng qua là trong lòng Vân Thượng có chút không thoải mái.Dẫu sao trước kia chỉ có Tần Ninh và Chiêm Ngưng Tuyết mới có thể ngồi trên lưng nó, nhưng bây giờ lại có mười lăm người ngồi.Mười ba người còn lại... Nếu không phải có Tần Ninh, nó rất muốn trực tiếp hất bọn họ xuống.Mười mấy con Bắc Tuyết Vân Bằng dang hai cánh rộng chừng trăm trượng, dưới sự dẫn đầu của Vân Thượng đã bay về hướng Thương Vân Thiên với tốc độ cực nhanh... Lúc này, trên lưng Vân Thượng, Tần Ninh ngồi cùng với các đồ đệ, các phu nhân và đệ đệ của hắn.Dương Thanh Vân vẫn ngồi ở phía sau Tần Ninh, dựa sát vào hắn.Ôn Hiến Chi thì đang đưa tay vuốt lông của Phệ Thiên Giảo, bởi vì Phệ Thiên Giảo mặc áo giáp vuốt ve không thoải mái lắm, Ôn Hiến Chi liền cởi áo giáp của nó ra.Mà Phệ Thiên Giảo thì nằm ở giữa đám người, mặc cho Ôn Hiến Chi vuốt lông mình, gầm gừ vô cùng thoải mái.Hai người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo thì đang nghịch đao kiếm vừa mới lấy được, chia sẻ vui sướng trong lòng.Trần Nhất Mặc cũng đang cầm đan đỉnh, tuy mặt ngoài vẫn tỉnh bơ, duy trì phong độ cao nhân, nhưng trong lòng thì lại vô cùng vui vẻ! Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết đang ngồi đối diện Tần Ninh, luôn luôn dùng đôi mắt xinh đẹp để đánh giá Tần Ninh, đánh giá Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc.Tên háo sắc Thần Tinh Dịch vẫn luôn đánh giá hai vị sư tỷ, nghĩ đến ánh mắt nóng bỏng hai vị sư tỷ của mình đối với sư phụ, lại nghĩ nói không chừng năm đó hai vị sư tỷ đã bị sư phụ thành công đột phá, trong lòng không khỏi đau buồn.Chỉ hận mình không phải là đại đệ tử đứng hàng thứ nhất, được gặp sư phụ đầu tiên, hơn nữa còn có thể nhắc nhở sư phụ sau này thu nữ đệ tử, nhất định phải giữ lại cho đồ đệ như mình! Giờ phút này Thạch Cảm Đương đang lôi kéo Lý Nhàn Ngư, nhỏ giọng kể lể những gì mình trải qua những năm gần đây, cuối cùng bị một câu: không phải ngươi bị nhốt sao của Lý Nhàn Ngư làm cho á khẩu không trả lời được.Mà Tần Ninh thì đang ngồi xếp bằng, hai bên trái phải là Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc, Sương Nhi ngồi sau lưng, hai tay nhẹ nhàng bóp vai cho hắn.Tiểu Sương Nhi vẫn tri kỉ như vậy.Lúc này Tần Ninh đang không ngừng kể về những chuyện mình trải qua mấy năm gần đây, cuối cùng thở ra một hơi, mỉm cười nhìn mọi người, nói: "Chín người các ngươi, lại thêm Thạch Đầu và Nhàn Ngư, bây giờ chỉ còn lại Cố Vân Kiếm thôi”.
Tần Ninh nhìn về phía cha mẹ, bái lạy lần nữa rồi mới rời đi.
Chẳng qua là lần này hắn cũng không dẫn theo mọi người đi cùng.
Mười vị đệ tử.
Ba vị phu nhân.
Cộng thêm... Đệ đệ của thân xác đời thứ sáu Hứa Huyền Trần - Hứa Huyền Diệp.
Một nhóm mười lăm người rời khỏi Vô Tương Thiên đi về hướng Thương Vân Thiên.
Lúc này Vân Thượng mở hai cánh ra, bộ lông trắng muốt càng thêm sáng ngời dưới ánh sáng mặt trời.
Chẳng qua là trong lòng Vân Thượng có chút không thoải mái.
Dẫu sao trước kia chỉ có Tần Ninh và Chiêm Ngưng Tuyết mới có thể ngồi trên lưng nó, nhưng bây giờ lại có mười lăm người ngồi.
Mười ba người còn lại... Nếu không phải có Tần Ninh, nó rất muốn trực tiếp hất bọn họ xuống.
Mười mấy con Bắc Tuyết Vân Bằng dang hai cánh rộng chừng trăm trượng, dưới sự dẫn đầu của Vân Thượng đã bay về hướng Thương Vân Thiên với tốc độ cực nhanh... Lúc này, trên lưng Vân Thượng, Tần Ninh ngồi cùng với các đồ đệ, các phu nhân và đệ đệ của hắn.
Dương Thanh Vân vẫn ngồi ở phía sau Tần Ninh, dựa sát vào hắn.
Ôn Hiến Chi thì đang đưa tay vuốt lông của Phệ Thiên Giảo, bởi vì Phệ Thiên Giảo mặc áo giáp vuốt ve không thoải mái lắm, Ôn Hiến Chi liền cởi áo giáp của nó ra.
Mà Phệ Thiên Giảo thì nằm ở giữa đám người, mặc cho Ôn Hiến Chi vuốt lông mình, gầm gừ vô cùng thoải mái.
Hai người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo thì đang nghịch đao kiếm vừa mới lấy được, chia sẻ vui sướng trong lòng.
Trần Nhất Mặc cũng đang cầm đan đỉnh, tuy mặt ngoài vẫn tỉnh bơ, duy trì phong độ cao nhân, nhưng trong lòng thì lại vô cùng vui vẻ! Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết đang ngồi đối diện Tần Ninh, luôn luôn dùng đôi mắt xinh đẹp để đánh giá Tần Ninh, đánh giá Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc.
Tên háo sắc Thần Tinh Dịch vẫn luôn đánh giá hai vị sư tỷ, nghĩ đến ánh mắt nóng bỏng hai vị sư tỷ của mình đối với sư phụ, lại nghĩ nói không chừng năm đó hai vị sư tỷ đã bị sư phụ thành công đột phá, trong lòng không khỏi đau buồn.
Chỉ hận mình không phải là đại đệ tử đứng hàng thứ nhất, được gặp sư phụ đầu tiên, hơn nữa còn có thể nhắc nhở sư phụ sau này thu nữ đệ tử, nhất định phải giữ lại cho đồ đệ như mình! Giờ phút này Thạch Cảm Đương đang lôi kéo Lý Nhàn Ngư, nhỏ giọng kể lể những gì mình trải qua những năm gần đây, cuối cùng bị một câu: không phải ngươi bị nhốt sao của Lý Nhàn Ngư làm cho á khẩu không trả lời được.
Mà Tần Ninh thì đang ngồi xếp bằng, hai bên trái phải là Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc, Sương Nhi ngồi sau lưng, hai tay nhẹ nhàng bóp vai cho hắn.
Tiểu Sương Nhi vẫn tri kỉ như vậy.
Lúc này Tần Ninh đang không ngừng kể về những chuyện mình trải qua mấy năm gần đây, cuối cùng thở ra một hơi, mỉm cười nhìn mọi người, nói: "Chín người các ngươi, lại thêm Thạch Đầu và Nhàn Ngư, bây giờ chỉ còn lại Cố Vân Kiếm thôi”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nhìn về phía cha mẹ, bái lạy lần nữa rồi mới rời đi.Chẳng qua là lần này hắn cũng không dẫn theo mọi người đi cùng.Mười vị đệ tử.Ba vị phu nhân.Cộng thêm... Đệ đệ của thân xác đời thứ sáu Hứa Huyền Trần - Hứa Huyền Diệp.Một nhóm mười lăm người rời khỏi Vô Tương Thiên đi về hướng Thương Vân Thiên.Lúc này Vân Thượng mở hai cánh ra, bộ lông trắng muốt càng thêm sáng ngời dưới ánh sáng mặt trời.Chẳng qua là trong lòng Vân Thượng có chút không thoải mái.Dẫu sao trước kia chỉ có Tần Ninh và Chiêm Ngưng Tuyết mới có thể ngồi trên lưng nó, nhưng bây giờ lại có mười lăm người ngồi.Mười ba người còn lại... Nếu không phải có Tần Ninh, nó rất muốn trực tiếp hất bọn họ xuống.Mười mấy con Bắc Tuyết Vân Bằng dang hai cánh rộng chừng trăm trượng, dưới sự dẫn đầu của Vân Thượng đã bay về hướng Thương Vân Thiên với tốc độ cực nhanh... Lúc này, trên lưng Vân Thượng, Tần Ninh ngồi cùng với các đồ đệ, các phu nhân và đệ đệ của hắn.Dương Thanh Vân vẫn ngồi ở phía sau Tần Ninh, dựa sát vào hắn.Ôn Hiến Chi thì đang đưa tay vuốt lông của Phệ Thiên Giảo, bởi vì Phệ Thiên Giảo mặc áo giáp vuốt ve không thoải mái lắm, Ôn Hiến Chi liền cởi áo giáp của nó ra.Mà Phệ Thiên Giảo thì nằm ở giữa đám người, mặc cho Ôn Hiến Chi vuốt lông mình, gầm gừ vô cùng thoải mái.Hai người Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo thì đang nghịch đao kiếm vừa mới lấy được, chia sẻ vui sướng trong lòng.Trần Nhất Mặc cũng đang cầm đan đỉnh, tuy mặt ngoài vẫn tỉnh bơ, duy trì phong độ cao nhân, nhưng trong lòng thì lại vô cùng vui vẻ! Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết đang ngồi đối diện Tần Ninh, luôn luôn dùng đôi mắt xinh đẹp để đánh giá Tần Ninh, đánh giá Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc.Tên háo sắc Thần Tinh Dịch vẫn luôn đánh giá hai vị sư tỷ, nghĩ đến ánh mắt nóng bỏng hai vị sư tỷ của mình đối với sư phụ, lại nghĩ nói không chừng năm đó hai vị sư tỷ đã bị sư phụ thành công đột phá, trong lòng không khỏi đau buồn.Chỉ hận mình không phải là đại đệ tử đứng hàng thứ nhất, được gặp sư phụ đầu tiên, hơn nữa còn có thể nhắc nhở sư phụ sau này thu nữ đệ tử, nhất định phải giữ lại cho đồ đệ như mình! Giờ phút này Thạch Cảm Đương đang lôi kéo Lý Nhàn Ngư, nhỏ giọng kể lể những gì mình trải qua những năm gần đây, cuối cùng bị một câu: không phải ngươi bị nhốt sao của Lý Nhàn Ngư làm cho á khẩu không trả lời được.Mà Tần Ninh thì đang ngồi xếp bằng, hai bên trái phải là Diệp Viên Viên và Thời Thanh Trúc, Sương Nhi ngồi sau lưng, hai tay nhẹ nhàng bóp vai cho hắn.Tiểu Sương Nhi vẫn tri kỉ như vậy.Lúc này Tần Ninh đang không ngừng kể về những chuyện mình trải qua mấy năm gần đây, cuối cùng thở ra một hơi, mỉm cười nhìn mọi người, nói: "Chín người các ngươi, lại thêm Thạch Đầu và Nhàn Ngư, bây giờ chỉ còn lại Cố Vân Kiếm thôi”.