“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8313: "Đạo Văn Thiên Tinh Khải!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đạo Vô Tuyệt nói xong, tay nắm chặt lại, thấy khoảng không sau lưng ông ta bỗng lóe lên vầng sáng, không gian bị xé rách, nháy mắt đã xuất hiện một lưỡi đao nguyên lực, dài khoảng vạn trượng chém xuống.Keng... trên không trung, đao và kiếm va chạm vào nhau.Khoảnh khắc ấy.Đao kiếm cùng vỡ vụn, hóa thành từng đốm sáng lan ra khắp bốn phía.Sức mạnh hủy diệt đến mức đáng sợ lan ra, phá nát cả không gian, mọi người nhìn qua, bầu trời lúc này như sắp sập xuống vậy.Cơ thể Đạo Vô Tuyệt chao đảo, lùi ra sau hơn mười dặm.Nhưng Tần Ninh đang cầm kiếm định tấn công lần nữa.Đúng lúc đó, xung quanh xuất hiện sáu vị lão tổ cảnh giới bát biến trái phải nhắm thẳng vào Tần Ninh."Cút!"Dứt lời, cuốn sách Vạn Khí dưới chân hắn hóa thành văn ấn, ngưng tụ ra dáng vẻ của tám thần binh, rồi công kích ra xung quanh.Phùn phụt... thân thể tám vị lão tổ kia bị xuyên thủng trong nháy mắt, máu tươi chảy ra giàn giụa, thân thể ngã xuống, không còn hơi thở nữa."Dưới thập biến không được tới gần hắn".Một tiếng quát hùng hậu vang lên, đó là một ông lão mặc áo choàng màu đen."Đạo Văn Giác!"Thấy người nọ, Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Năm xưa, sư phụ ta kính trọng ngươi như huynh trưởng, sao ngươi có thể trơ mắt nhìn sư tôn của ta bị giết?"Sắc mặt ông lão mặc áo choàng đen trầm xuống: "Tần Ninh, ta không có cách nào khác, đây là quyết định của Thượng Môn Đạo"."Ngươi không có cách nào khác sao?Đồ vô dụng!"Tần Ninh cầm kiếm trong tay lao lên, quát mắng: "Hiện tại ta cho ngươi biết cái gì mới gọi là không có cách nào khác"."Ta muốn giết ngươi thì không ai cứu được ngươi đâu, đây mới gọi là không có cách nào khác".Xoẹt... Thân thể Tần Ninh lao lên, Thiên Văn Thể Thuật ngưng tụ, từng đường văn ấn long phượng tụ tập lại, bao phủ bên ngoài cơ thể hắn.Tần Ninh bây giờ chân đạp lên cuốn sách Vạn Khí, Thể thư bay quanh người, tay cầm kiếm Thiên Mệnh, hơn nữa còn có căn ấn long phượng của Thiên Văn Thể Thuật bao phủ cơ thể, giờ hắn như một chiến thần vậy.Kiếm Thiên Mệnh! Thể thư! cuốn sách Vạn Khí! Trong đó không có cái nào không phải thần binh, nhất là thể thư và cuốn sách Vạn Khí, trên đó ghi chép lại những gì thâm sâu nhất về thể thuật và thuật luyện khí, có thể nói là thần binh siêu đỉnh."Lão già kia, chết đi".Hắn đâm ra một kiếm, kiếm khí lập tức bùng nổ.Đạo Văn Giác thấy Tần Ninh không giết Đạo Vô Tuyệt mà đem lửa giận xả trên người mình bèn hoảng hốt không thôi.Tên khốn này vừa nãy la hét bảo phải giết Đạo Vô Tuyệt, sao giờ chuyển qua mình rồi.Bản thân Đạo Văn Giác cũng là cảnh giới thập nhất biến sắp tới tiên biến, nhưng hiện tại nào dám liều chết với Tần Ninh chứ."Tâm của vạn đạo, mau vào người ta".
Đạo Vô Tuyệt nói xong, tay nắm chặt lại, thấy khoảng không sau lưng ông ta bỗng lóe lên vầng sáng, không gian bị xé rách, nháy mắt đã xuất hiện một lưỡi đao nguyên lực, dài khoảng vạn trượng chém xuống.
Keng... trên không trung, đao và kiếm va chạm vào nhau.
Khoảnh khắc ấy.
Đao kiếm cùng vỡ vụn, hóa thành từng đốm sáng lan ra khắp bốn phía.
Sức mạnh hủy diệt đến mức đáng sợ lan ra, phá nát cả không gian, mọi người nhìn qua, bầu trời lúc này như sắp sập xuống vậy.
Cơ thể Đạo Vô Tuyệt chao đảo, lùi ra sau hơn mười dặm.
Nhưng Tần Ninh đang cầm kiếm định tấn công lần nữa.
Đúng lúc đó, xung quanh xuất hiện sáu vị lão tổ cảnh giới bát biến trái phải nhắm thẳng vào Tần Ninh.
"Cút!"
Dứt lời, cuốn sách Vạn Khí dưới chân hắn hóa thành văn ấn, ngưng tụ ra dáng vẻ của tám thần binh, rồi công kích ra xung quanh.
Phùn phụt... thân thể tám vị lão tổ kia bị xuyên thủng trong nháy mắt, máu tươi chảy ra giàn giụa, thân thể ngã xuống, không còn hơi thở nữa.
"Dưới thập biến không được tới gần hắn".
Một tiếng quát hùng hậu vang lên, đó là một ông lão mặc áo choàng màu đen.
"Đạo Văn Giác!"
Thấy người nọ, Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Năm xưa, sư phụ ta kính trọng ngươi như huynh trưởng, sao ngươi có thể trơ mắt nhìn sư tôn của ta bị giết?"
Sắc mặt ông lão mặc áo choàng đen trầm xuống: "Tần Ninh, ta không có cách nào khác, đây là quyết định của Thượng Môn Đạo".
"Ngươi không có cách nào khác sao?
Đồ vô dụng!"
Tần Ninh cầm kiếm trong tay lao lên, quát mắng: "Hiện tại ta cho ngươi biết cái gì mới gọi là không có cách nào khác".
"Ta muốn giết ngươi thì không ai cứu được ngươi đâu, đây mới gọi là không có cách nào khác".
Xoẹt... Thân thể Tần Ninh lao lên, Thiên Văn Thể Thuật ngưng tụ, từng đường văn ấn long phượng tụ tập lại, bao phủ bên ngoài cơ thể hắn.
Tần Ninh bây giờ chân đạp lên cuốn sách Vạn Khí, Thể thư bay quanh người, tay cầm kiếm Thiên Mệnh, hơn nữa còn có căn ấn long phượng của Thiên Văn Thể Thuật bao phủ cơ thể, giờ hắn như một chiến thần vậy.
Kiếm Thiên Mệnh! Thể thư! cuốn sách Vạn Khí! Trong đó không có cái nào không phải thần binh, nhất là thể thư và cuốn sách Vạn Khí, trên đó ghi chép lại những gì thâm sâu nhất về thể thuật và thuật luyện khí, có thể nói là thần binh siêu đỉnh.
"Lão già kia, chết đi".
Hắn đâm ra một kiếm, kiếm khí lập tức bùng nổ.
Đạo Văn Giác thấy Tần Ninh không giết Đạo Vô Tuyệt mà đem lửa giận xả trên người mình bèn hoảng hốt không thôi.
Tên khốn này vừa nãy la hét bảo phải giết Đạo Vô Tuyệt, sao giờ chuyển qua mình rồi.
Bản thân Đạo Văn Giác cũng là cảnh giới thập nhất biến sắp tới tiên biến, nhưng hiện tại nào dám liều chết với Tần Ninh chứ.
"Tâm của vạn đạo, mau vào người ta".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đạo Vô Tuyệt nói xong, tay nắm chặt lại, thấy khoảng không sau lưng ông ta bỗng lóe lên vầng sáng, không gian bị xé rách, nháy mắt đã xuất hiện một lưỡi đao nguyên lực, dài khoảng vạn trượng chém xuống.Keng... trên không trung, đao và kiếm va chạm vào nhau.Khoảnh khắc ấy.Đao kiếm cùng vỡ vụn, hóa thành từng đốm sáng lan ra khắp bốn phía.Sức mạnh hủy diệt đến mức đáng sợ lan ra, phá nát cả không gian, mọi người nhìn qua, bầu trời lúc này như sắp sập xuống vậy.Cơ thể Đạo Vô Tuyệt chao đảo, lùi ra sau hơn mười dặm.Nhưng Tần Ninh đang cầm kiếm định tấn công lần nữa.Đúng lúc đó, xung quanh xuất hiện sáu vị lão tổ cảnh giới bát biến trái phải nhắm thẳng vào Tần Ninh."Cút!"Dứt lời, cuốn sách Vạn Khí dưới chân hắn hóa thành văn ấn, ngưng tụ ra dáng vẻ của tám thần binh, rồi công kích ra xung quanh.Phùn phụt... thân thể tám vị lão tổ kia bị xuyên thủng trong nháy mắt, máu tươi chảy ra giàn giụa, thân thể ngã xuống, không còn hơi thở nữa."Dưới thập biến không được tới gần hắn".Một tiếng quát hùng hậu vang lên, đó là một ông lão mặc áo choàng màu đen."Đạo Văn Giác!"Thấy người nọ, Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Năm xưa, sư phụ ta kính trọng ngươi như huynh trưởng, sao ngươi có thể trơ mắt nhìn sư tôn của ta bị giết?"Sắc mặt ông lão mặc áo choàng đen trầm xuống: "Tần Ninh, ta không có cách nào khác, đây là quyết định của Thượng Môn Đạo"."Ngươi không có cách nào khác sao?Đồ vô dụng!"Tần Ninh cầm kiếm trong tay lao lên, quát mắng: "Hiện tại ta cho ngươi biết cái gì mới gọi là không có cách nào khác"."Ta muốn giết ngươi thì không ai cứu được ngươi đâu, đây mới gọi là không có cách nào khác".Xoẹt... Thân thể Tần Ninh lao lên, Thiên Văn Thể Thuật ngưng tụ, từng đường văn ấn long phượng tụ tập lại, bao phủ bên ngoài cơ thể hắn.Tần Ninh bây giờ chân đạp lên cuốn sách Vạn Khí, Thể thư bay quanh người, tay cầm kiếm Thiên Mệnh, hơn nữa còn có căn ấn long phượng của Thiên Văn Thể Thuật bao phủ cơ thể, giờ hắn như một chiến thần vậy.Kiếm Thiên Mệnh! Thể thư! cuốn sách Vạn Khí! Trong đó không có cái nào không phải thần binh, nhất là thể thư và cuốn sách Vạn Khí, trên đó ghi chép lại những gì thâm sâu nhất về thể thuật và thuật luyện khí, có thể nói là thần binh siêu đỉnh."Lão già kia, chết đi".Hắn đâm ra một kiếm, kiếm khí lập tức bùng nổ.Đạo Văn Giác thấy Tần Ninh không giết Đạo Vô Tuyệt mà đem lửa giận xả trên người mình bèn hoảng hốt không thôi.Tên khốn này vừa nãy la hét bảo phải giết Đạo Vô Tuyệt, sao giờ chuyển qua mình rồi.Bản thân Đạo Văn Giác cũng là cảnh giới thập nhất biến sắp tới tiên biến, nhưng hiện tại nào dám liều chết với Tần Ninh chứ."Tâm của vạn đạo, mau vào người ta".