“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8315: “Hy vọng ngươi nói được làm được”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sát khí khủng bố bao quanh cơ thể Tần Ninh, bộc phát ra sức mạnh kinh hoàng.Tiếng ầm ầm vang lên không dứt bên tai, hơi thở khiến kẻ khác căng thẳng bao trùm.Thượng Đạo Môn trở thành nơi tàn sát.Kiếm Thiên Mệnh trong tay Tần Ninh cảm nhận được sát khí của chủ nhân, nên thể hiện toàn bộ thần uy của mình.Ầm… Bỗng nhiên, một tiếng ầm vang lên, giữa không trung, một người rơi thẳng xuống đất, nện xuống mặt đất như muốn xé nát thiên địa.Ngay sau đó, những tiếng ầm vang lên liên tục, một bóng người khác cũng bị đánh rơi.Nếu nhìn kĩ thì có thể nhận ra đó là hai huynh đệ Đạo Trung Thiên và Đạo Trung Nghiệp.Vào lúc này, Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết cũng xuất hiện.Xung quanh đều là lão tổ của Thượng Môn Đạo, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã chết hai mươi mấy người.Sắc mặt của những người còn lại ngày càng khó coi.“Phốc…”, Đạo Trung Thiên bị đánh văng xuống đất, ông ta che ngực, phun ra một ngụm máu tươi, trông rất là nhếch nhác.Ông ta vốn không phải là đối thủ của Khúc Phỉ Yên.Thực lực của hai người chênh nhau quá nhiều.Nhưng mà Khúc Phỉ Yên vẫn chưa muốn giết ông ta, mà muốn làm ông ta trọng thương, cho nên ông ta mới kiên trì được lâu như vậy.Nhưng mà bây giờ, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đã nát nhừ, Đạo Trung Thiên không còn sức chống trả.Chênh lệch quá lớn! Nhưng đúng vào lúc này, một bóng người xuất hiện bên cạnh bọn họ.Chính là Tần Ninh đã dính đầy máu tươi.Tần Ninh cầm kiếm, nhìn chằm chằm vào hai huynh đệ kia.“Tần Ninh”.Đạo Trung Thiên quát lên: “Thắng làm vua, thua làm giặc, không còn gì để nói nữa, nếu hai huynh đệ ta chết, vậy thì ngươi cũng sẽ không sống nổi!”“Ở trong Trung Tam Thiên, có bao nhiêu kẻ có dây mơ rễ má với Ma tộc, ngươi có thể giết sạch bọn họ sao?”Nghe thấy vậy, Tần Ninh cười nhạo: “Có thể!”“Ngươi…”, sắc mặt Đạo Trung Thiên lạnh lùng, ông ta nói: “Hy vọng ngươi nói được làm được”.“Sư huynh, ta sẽ tận tay đưa ngươi lên đường, đem đầu của ngươi tới sơn cốc để tế điệu sư phụ”.Giọng Tần Ninh lạnh lùng: “Cái Thượng Môn Đạo này, ta sẽ cho Minh Anh xây dựng lại, còn ngươi, Đạo Trung Thiên, và ngươi, Đạo Trung Nghiệp chính là tội nhân thiên cổ của Thượng Môn Đạo!”“Ta sẽ làm hai con đường ở ngoài Thượng Môn Đạo, một cái là đường Trung Thiên, một cái là đường Trung Nghiệp, để cho ngàn vạn năm sau, những đệ tử đi tới Thượng Môn Đạo đều sẽ dẫm nát xương cốt của các ngươi, dẫm lên con đường mang tên của các ngươi, đi vào Thượng Môn Đạo!”Nghe thấy vậy, Đạo Trung Thiên trợn mắt lên nói: “Tần Ninh, ngươi quá độc ác, người đã chết cũng thành cát bụi…”“Ác độc?”
Sát khí khủng bố bao quanh cơ thể Tần Ninh, bộc phát ra sức mạnh kinh hoàng.
Tiếng ầm ầm vang lên không dứt bên tai, hơi thở khiến kẻ khác căng thẳng bao trùm.
Thượng Đạo Môn trở thành nơi tàn sát.
Kiếm Thiên Mệnh trong tay Tần Ninh cảm nhận được sát khí của chủ nhân, nên thể hiện toàn bộ thần uy của mình.
Ầm… Bỗng nhiên, một tiếng ầm vang lên, giữa không trung, một người rơi thẳng xuống đất, nện xuống mặt đất như muốn xé nát thiên địa.
Ngay sau đó, những tiếng ầm vang lên liên tục, một bóng người khác cũng bị đánh rơi.
Nếu nhìn kĩ thì có thể nhận ra đó là hai huynh đệ Đạo Trung Thiên và Đạo Trung Nghiệp.
Vào lúc này, Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết cũng xuất hiện.
Xung quanh đều là lão tổ của Thượng Môn Đạo, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã chết hai mươi mấy người.
Sắc mặt của những người còn lại ngày càng khó coi.
“Phốc…”, Đạo Trung Thiên bị đánh văng xuống đất, ông ta che ngực, phun ra một ngụm máu tươi, trông rất là nhếch nhác.
Ông ta vốn không phải là đối thủ của Khúc Phỉ Yên.
Thực lực của hai người chênh nhau quá nhiều.
Nhưng mà Khúc Phỉ Yên vẫn chưa muốn giết ông ta, mà muốn làm ông ta trọng thương, cho nên ông ta mới kiên trì được lâu như vậy.
Nhưng mà bây giờ, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đã nát nhừ, Đạo Trung Thiên không còn sức chống trả.
Chênh lệch quá lớn! Nhưng đúng vào lúc này, một bóng người xuất hiện bên cạnh bọn họ.
Chính là Tần Ninh đã dính đầy máu tươi.
Tần Ninh cầm kiếm, nhìn chằm chằm vào hai huynh đệ kia.
“Tần Ninh”.
Đạo Trung Thiên quát lên: “Thắng làm vua, thua làm giặc, không còn gì để nói nữa, nếu hai huynh đệ ta chết, vậy thì ngươi cũng sẽ không sống nổi!”
“Ở trong Trung Tam Thiên, có bao nhiêu kẻ có dây mơ rễ má với Ma tộc, ngươi có thể giết sạch bọn họ sao?”
Nghe thấy vậy, Tần Ninh cười nhạo: “Có thể!”
“Ngươi…”, sắc mặt Đạo Trung Thiên lạnh lùng, ông ta nói: “Hy vọng ngươi nói được làm được”.
“Sư huynh, ta sẽ tận tay đưa ngươi lên đường, đem đầu của ngươi tới sơn cốc để tế điệu sư phụ”.
Giọng Tần Ninh lạnh lùng: “Cái Thượng Môn Đạo này, ta sẽ cho Minh Anh xây dựng lại, còn ngươi, Đạo Trung Thiên, và ngươi, Đạo Trung Nghiệp chính là tội nhân thiên cổ của Thượng Môn Đạo!”
“Ta sẽ làm hai con đường ở ngoài Thượng Môn Đạo, một cái là đường Trung Thiên, một cái là đường Trung Nghiệp, để cho ngàn vạn năm sau, những đệ tử đi tới Thượng Môn Đạo đều sẽ dẫm nát xương cốt của các ngươi, dẫm lên con đường mang tên của các ngươi, đi vào Thượng Môn Đạo!”
Nghe thấy vậy, Đạo Trung Thiên trợn mắt lên nói: “Tần Ninh, ngươi quá độc ác, người đã chết cũng thành cát bụi…”
“Ác độc?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sát khí khủng bố bao quanh cơ thể Tần Ninh, bộc phát ra sức mạnh kinh hoàng.Tiếng ầm ầm vang lên không dứt bên tai, hơi thở khiến kẻ khác căng thẳng bao trùm.Thượng Đạo Môn trở thành nơi tàn sát.Kiếm Thiên Mệnh trong tay Tần Ninh cảm nhận được sát khí của chủ nhân, nên thể hiện toàn bộ thần uy của mình.Ầm… Bỗng nhiên, một tiếng ầm vang lên, giữa không trung, một người rơi thẳng xuống đất, nện xuống mặt đất như muốn xé nát thiên địa.Ngay sau đó, những tiếng ầm vang lên liên tục, một bóng người khác cũng bị đánh rơi.Nếu nhìn kĩ thì có thể nhận ra đó là hai huynh đệ Đạo Trung Thiên và Đạo Trung Nghiệp.Vào lúc này, Khúc Phỉ Yên và Chiêm Ngưng Tuyết cũng xuất hiện.Xung quanh đều là lão tổ của Thượng Môn Đạo, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã chết hai mươi mấy người.Sắc mặt của những người còn lại ngày càng khó coi.“Phốc…”, Đạo Trung Thiên bị đánh văng xuống đất, ông ta che ngực, phun ra một ngụm máu tươi, trông rất là nhếch nhác.Ông ta vốn không phải là đối thủ của Khúc Phỉ Yên.Thực lực của hai người chênh nhau quá nhiều.Nhưng mà Khúc Phỉ Yên vẫn chưa muốn giết ông ta, mà muốn làm ông ta trọng thương, cho nên ông ta mới kiên trì được lâu như vậy.Nhưng mà bây giờ, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đã nát nhừ, Đạo Trung Thiên không còn sức chống trả.Chênh lệch quá lớn! Nhưng đúng vào lúc này, một bóng người xuất hiện bên cạnh bọn họ.Chính là Tần Ninh đã dính đầy máu tươi.Tần Ninh cầm kiếm, nhìn chằm chằm vào hai huynh đệ kia.“Tần Ninh”.Đạo Trung Thiên quát lên: “Thắng làm vua, thua làm giặc, không còn gì để nói nữa, nếu hai huynh đệ ta chết, vậy thì ngươi cũng sẽ không sống nổi!”“Ở trong Trung Tam Thiên, có bao nhiêu kẻ có dây mơ rễ má với Ma tộc, ngươi có thể giết sạch bọn họ sao?”Nghe thấy vậy, Tần Ninh cười nhạo: “Có thể!”“Ngươi…”, sắc mặt Đạo Trung Thiên lạnh lùng, ông ta nói: “Hy vọng ngươi nói được làm được”.“Sư huynh, ta sẽ tận tay đưa ngươi lên đường, đem đầu của ngươi tới sơn cốc để tế điệu sư phụ”.Giọng Tần Ninh lạnh lùng: “Cái Thượng Môn Đạo này, ta sẽ cho Minh Anh xây dựng lại, còn ngươi, Đạo Trung Thiên, và ngươi, Đạo Trung Nghiệp chính là tội nhân thiên cổ của Thượng Môn Đạo!”“Ta sẽ làm hai con đường ở ngoài Thượng Môn Đạo, một cái là đường Trung Thiên, một cái là đường Trung Nghiệp, để cho ngàn vạn năm sau, những đệ tử đi tới Thượng Môn Đạo đều sẽ dẫm nát xương cốt của các ngươi, dẫm lên con đường mang tên của các ngươi, đi vào Thượng Môn Đạo!”Nghe thấy vậy, Đạo Trung Thiên trợn mắt lên nói: “Tần Ninh, ngươi quá độc ác, người đã chết cũng thành cát bụi…”“Ác độc?”