“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8445: "Ngươi không phải Huyền Diệp!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lần lượt trải qua sinh tử, lần lượt thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, lần lượt thách thức giới hạn chịu đựng, những điều đó đã tạo nên Nguyên Hoàng Thần Đế sau này.Ngôi vị Thần Đế của hắn không phải tổ phụ, phụ thân hắn nói một câu là sắc phong được! Diệp Chi Vấn nói tiếp: "Lần này có lẽ là một cơ hội cho ta".Có lẽ?Tần Ninh nhướng mày.Diệp Chi Vấn nhếch mép hỏi: "Tần Ninh, rất nhiều chuyện cho dù ngươi biết thì ngươi cũng không làm được, đúng không?"Giờ phút này, Tần Ninh sững sờ.Đột nhiên, một bàn tay đâm xuyên qua lồng ngực hắn.Nhìn bàn tay đâm xuyên lồng ngực ánh lên vầng sáng đen nhàn nhạt, Tần Ninh chậm rãi quay đầu lại nhìn người đằng sau."Huyền Diệp, đệ... làm cái gì vậy?"Tần Ninh nhìn về phía cái tay của Hứa Huyền Diệp đang đâm thủng ngực mình, khẽ mỉm cười, ôn tồn hỏi."Đại ca tốt của đệ!"Trong đôi mắt Hứa Huyền Diệp hiện lên nét cười, hắn ta lạnh nhạt hỏi: "Ca mở con mắt ra nhìn xem đệ có phải đệ đệ của ca không?"Tiếp đến, tất cả đều thấy Hứa Huyền Diệp đang đứng bên cạnh Tần Ninh phát sáng, da thịt toàn thân thay đổi, cả gương mặt cũng khác hẳn."Lục đệ!"Bốn người Ô Vân Hiên đang bị Khúc Phỉ Yên cầm chân ở trên trời đều trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng đó.Lục hoàng tử của Ô Linh tộc - Ô Minh Viêm!"Sư tôn!"Gương mặt xinh đẹp của Khúc Phỉ Yên tái mét.Nhưng giây phút này, đương nhiên bốn người Ô Vân Hiên càng không thể để Khúc Phỉ Yên đi.Người ngỡ ngàng nhất không ai khác ngoài đôi phu phụ Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển."Huyền Diệp!"Cổ Ôn Uyển mở to mắt, thảng thốt hỏi: "Con... con đang làm cái gì thế hả?"Hứa Huyền Diệp cười tươi rói: "Làm gì ấy hả?Giết đại ca ta đấy!"Hứa Vân Đỉnh cũng sững sờ."Huyền Diệp, đó... đó là đại ca của con mà!"Miệng của Hứa Huyền Diệp rách ra, trông hắn ta như đang lột một lớp da ra, để lộ một gương mặt khác hẳn Hứa Huyền Diệp."Ngươi không phải Huyền Diệp!"Cổ Ôn Uyển gào lên: "Con ta đâu?

Lần lượt trải qua sinh tử, lần lượt thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, lần lượt thách thức giới hạn chịu đựng, những điều đó đã tạo nên Nguyên Hoàng Thần Đế sau này.

Ngôi vị Thần Đế của hắn không phải tổ phụ, phụ thân hắn nói một câu là sắc phong được! Diệp Chi Vấn nói tiếp: "Lần này có lẽ là một cơ hội cho ta".

Có lẽ?

Tần Ninh nhướng mày.

Diệp Chi Vấn nhếch mép hỏi: "Tần Ninh, rất nhiều chuyện cho dù ngươi biết thì ngươi cũng không làm được, đúng không?"

Giờ phút này, Tần Ninh sững sờ.

Đột nhiên, một bàn tay đâm xuyên qua lồng ngực hắn.

Nhìn bàn tay đâm xuyên lồng ngực ánh lên vầng sáng đen nhàn nhạt, Tần Ninh chậm rãi quay đầu lại nhìn người đằng sau.

"Huyền Diệp, đệ... làm cái gì vậy?"

Tần Ninh nhìn về phía cái tay của Hứa Huyền Diệp đang đâm thủng ngực mình, khẽ mỉm cười, ôn tồn hỏi.

"Đại ca tốt của đệ!"

Trong đôi mắt Hứa Huyền Diệp hiện lên nét cười, hắn ta lạnh nhạt hỏi: "Ca mở con mắt ra nhìn xem đệ có phải đệ đệ của ca không?"

Tiếp đến, tất cả đều thấy Hứa Huyền Diệp đang đứng bên cạnh Tần Ninh phát sáng, da thịt toàn thân thay đổi, cả gương mặt cũng khác hẳn.

"Lục đệ!"

Bốn người Ô Vân Hiên đang bị Khúc Phỉ Yên cầm chân ở trên trời đều trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

Lục hoàng tử của Ô Linh tộc - Ô Minh Viêm!

"Sư tôn!"

Gương mặt xinh đẹp của Khúc Phỉ Yên tái mét.

Nhưng giây phút này, đương nhiên bốn người Ô Vân Hiên càng không thể để Khúc Phỉ Yên đi.

Người ngỡ ngàng nhất không ai khác ngoài đôi phu phụ Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển.

"Huyền Diệp!"

Cổ Ôn Uyển mở to mắt, thảng thốt hỏi: "Con... con đang làm cái gì thế hả?"

Hứa Huyền Diệp cười tươi rói: "Làm gì ấy hả?

Giết đại ca ta đấy!"

Hứa Vân Đỉnh cũng sững sờ.

"Huyền Diệp, đó... đó là đại ca của con mà!"

Miệng của Hứa Huyền Diệp rách ra, trông hắn ta như đang lột một lớp da ra, để lộ một gương mặt khác hẳn Hứa Huyền Diệp.

"Ngươi không phải Huyền Diệp!"

Cổ Ôn Uyển gào lên: "Con ta đâu?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lần lượt trải qua sinh tử, lần lượt thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, lần lượt thách thức giới hạn chịu đựng, những điều đó đã tạo nên Nguyên Hoàng Thần Đế sau này.Ngôi vị Thần Đế của hắn không phải tổ phụ, phụ thân hắn nói một câu là sắc phong được! Diệp Chi Vấn nói tiếp: "Lần này có lẽ là một cơ hội cho ta".Có lẽ?Tần Ninh nhướng mày.Diệp Chi Vấn nhếch mép hỏi: "Tần Ninh, rất nhiều chuyện cho dù ngươi biết thì ngươi cũng không làm được, đúng không?"Giờ phút này, Tần Ninh sững sờ.Đột nhiên, một bàn tay đâm xuyên qua lồng ngực hắn.Nhìn bàn tay đâm xuyên lồng ngực ánh lên vầng sáng đen nhàn nhạt, Tần Ninh chậm rãi quay đầu lại nhìn người đằng sau."Huyền Diệp, đệ... làm cái gì vậy?"Tần Ninh nhìn về phía cái tay của Hứa Huyền Diệp đang đâm thủng ngực mình, khẽ mỉm cười, ôn tồn hỏi."Đại ca tốt của đệ!"Trong đôi mắt Hứa Huyền Diệp hiện lên nét cười, hắn ta lạnh nhạt hỏi: "Ca mở con mắt ra nhìn xem đệ có phải đệ đệ của ca không?"Tiếp đến, tất cả đều thấy Hứa Huyền Diệp đang đứng bên cạnh Tần Ninh phát sáng, da thịt toàn thân thay đổi, cả gương mặt cũng khác hẳn."Lục đệ!"Bốn người Ô Vân Hiên đang bị Khúc Phỉ Yên cầm chân ở trên trời đều trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng đó.Lục hoàng tử của Ô Linh tộc - Ô Minh Viêm!"Sư tôn!"Gương mặt xinh đẹp của Khúc Phỉ Yên tái mét.Nhưng giây phút này, đương nhiên bốn người Ô Vân Hiên càng không thể để Khúc Phỉ Yên đi.Người ngỡ ngàng nhất không ai khác ngoài đôi phu phụ Hứa Vân Đỉnh và Cổ Ôn Uyển."Huyền Diệp!"Cổ Ôn Uyển mở to mắt, thảng thốt hỏi: "Con... con đang làm cái gì thế hả?"Hứa Huyền Diệp cười tươi rói: "Làm gì ấy hả?Giết đại ca ta đấy!"Hứa Vân Đỉnh cũng sững sờ."Huyền Diệp, đó... đó là đại ca của con mà!"Miệng của Hứa Huyền Diệp rách ra, trông hắn ta như đang lột một lớp da ra, để lộ một gương mặt khác hẳn Hứa Huyền Diệp."Ngươi không phải Huyền Diệp!"Cổ Ôn Uyển gào lên: "Con ta đâu?

Chương 8445: "Ngươi không phải Huyền Diệp!"