“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8447: Rồi ngươi tính tách hai người bọn ta ra bằng cách nào?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hứa Huyền Diệp có thể chết.Nhưng Tần Ninh không thể."Ta sẽ tự xử lý!"Tần Ninh hờ hững nói: "Nếu ngươi dám động thủ thì ngươi sẽ không còn là đệ tử của ta nữa!"Khúc Phỉ Yên sững sờ, nét mặt đầy ngỡ ngàng.Nửa bên mặt Ô Minh Viêm phá lên cười sặc sụa: "Tần Ninh, nói vậy tức là ngươi thà chọn tự sát còn hơn à?"Tần Ninh chỉ nhìn về phía Khúc Phỉ Yên, hờ hững nói: "Bốn tên Ô Vân Hiên, Ô Vân Nguyệt, Ô Vân Tích, Ô Vân Bàng không được sống. Yên Nhi, ngươi đi giết bọn chúng đi!""Nhưng sư tôn..." "Sao?Không nghe lời ta à?"Sắc mặt Khúc Phỉ Yên vô cùng khó coi, liếc mắt nhìn bốn người Ô Vân Hiên. Nàng giậm chân một cái, lại xông qua chém giết với mấy người kia lần nữa.Chỉ là lần này, Khúc Phỉ Yên trút toàn bộ lửa giận của mình lên bốn kẻ nọ.Tần Ninh nhìn đệ đệ Hứa Huyền Diệp nhìn trong gang tấc, nhìn Ô Minh Viêm gần trong gang tấc, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ."Huyền Diệp, đệ có sợ không?""Ca ơi...", nửa bên mặt Hứa Huyền Diệp mấp máy môi, nhìn Tần Ninh mà nức nở: "Xin lỗi, ca..." "Không sao đâu".Tần Ninh an ủi: "Trước kia bọn chúng cũng từng làm vậy với ta, làm ta mất đi người thân, giờ lại tiếp tục sử dụng cách này với đệ"."Ta đã nghĩ tới giải pháp từ lâu rồi, dám giở trò cũ với ta, bọn chúng xem thường ta quá rồi...", Hứa Huyền Diệp rơi nước mắt đầm đìa.Ô Minh Viêm giễu cợt: "Ta tốn hàng ngàn năm để kết hợp thành một thể với Hứa Huyền Diệp nên chuyện lớn chuyện nhỏ gì giữa hai huynh đệ các ngươi, ta cũng biết hết"."Tần Ninh, ta muốn hỏi ngươi làm sao ngươi biết ta không phải Hứa Huyền Diệp?Rồi ngươi tính tách hai người bọn ta ra bằng cách nào?""Nói cho ngươi biết, một khi tách khỏi nhau thì cả hai bọn ta đều không sống được đâu!""Ngươi không sống được không có nghĩa là đệ đệ ta không sống được".Tần Ninh gầm lên, giơ tay tóm chặt cánh tay đang đâm vào lồng ngực mình."Từ khi cảnh giới của ta vượt qua ngươi, ta đã nhận ra ngươi không phải đệ đệ của ta rồi, mà ta cũng đang chờ thời khắc này đến".Tần Ninh cất lời, đột nhiên một nguồn sức mạnh vô tận cuồn cuộn trào ra từ trong cơ thể hắn.Trong lúc nguồn sức mạnh kia tuôn trào, tóc mai của Tần Ninh chuyển màu bạc trắng.Đại Sách Mệnh Thuật một lần nữa được sử dụng!Chỉ là lần này, sức sống dồi dào từ trên trời giáng xuống, chảy vào trong cơ thể Hứa Huyền Diệp.Mà lúc này, Ô Minh Viêm và Hứa Huyền Diệp đang dùng chung một thân xác cảm thấy bên trong cơ thể mình có khí tức sinh mệnh bàng bạc bộc phát ra, khiến cho hai người vô cùng khó chịu."Huyền Diệp, đưa hồn phách vào cơ thể ta mau!"

Hứa Huyền Diệp có thể chết.

Nhưng Tần Ninh không thể.

"Ta sẽ tự xử lý!"

Tần Ninh hờ hững nói: "Nếu ngươi dám động thủ thì ngươi sẽ không còn là đệ tử của ta nữa!"

Khúc Phỉ Yên sững sờ, nét mặt đầy ngỡ ngàng.

Nửa bên mặt Ô Minh Viêm phá lên cười sặc sụa: "Tần Ninh, nói vậy tức là ngươi thà chọn tự sát còn hơn à?"

Tần Ninh chỉ nhìn về phía Khúc Phỉ Yên, hờ hững nói: "Bốn tên Ô Vân Hiên, Ô Vân Nguyệt, Ô Vân Tích, Ô Vân Bàng không được sống. Yên Nhi, ngươi đi giết bọn chúng đi!"

"Nhưng sư tôn..." "Sao?

Không nghe lời ta à?"

Sắc mặt Khúc Phỉ Yên vô cùng khó coi, liếc mắt nhìn bốn người Ô Vân Hiên. Nàng giậm chân một cái, lại xông qua chém giết với mấy người kia lần nữa.

Chỉ là lần này, Khúc Phỉ Yên trút toàn bộ lửa giận của mình lên bốn kẻ nọ.

Tần Ninh nhìn đệ đệ Hứa Huyền Diệp nhìn trong gang tấc, nhìn Ô Minh Viêm gần trong gang tấc, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ.

"Huyền Diệp, đệ có sợ không?"

"Ca ơi...", nửa bên mặt Hứa Huyền Diệp mấp máy môi, nhìn Tần Ninh mà nức nở: "Xin lỗi, ca..." "Không sao đâu".

Tần Ninh an ủi: "Trước kia bọn chúng cũng từng làm vậy với ta, làm ta mất đi người thân, giờ lại tiếp tục sử dụng cách này với đệ".

"Ta đã nghĩ tới giải pháp từ lâu rồi, dám giở trò cũ với ta, bọn chúng xem thường ta quá rồi...", Hứa Huyền Diệp rơi nước mắt đầm đìa.

Ô Minh Viêm giễu cợt: "Ta tốn hàng ngàn năm để kết hợp thành một thể với Hứa Huyền Diệp nên chuyện lớn chuyện nhỏ gì giữa hai huynh đệ các ngươi, ta cũng biết hết".

"Tần Ninh, ta muốn hỏi ngươi làm sao ngươi biết ta không phải Hứa Huyền Diệp?

Rồi ngươi tính tách hai người bọn ta ra bằng cách nào?"

"Nói cho ngươi biết, một khi tách khỏi nhau thì cả hai bọn ta đều không sống được đâu!"

"Ngươi không sống được không có nghĩa là đệ đệ ta không sống được".

Tần Ninh gầm lên, giơ tay tóm chặt cánh tay đang đâm vào lồng ngực mình.

"Từ khi cảnh giới của ta vượt qua ngươi, ta đã nhận ra ngươi không phải đệ đệ của ta rồi, mà ta cũng đang chờ thời khắc này đến".

Tần Ninh cất lời, đột nhiên một nguồn sức mạnh vô tận cuồn cuộn trào ra từ trong cơ thể hắn.

Trong lúc nguồn sức mạnh kia tuôn trào, tóc mai của Tần Ninh chuyển màu bạc trắng.

Đại Sách Mệnh Thuật một lần nữa được sử dụng!

Chỉ là lần này, sức sống dồi dào từ trên trời giáng xuống, chảy vào trong cơ thể Hứa Huyền Diệp.

Mà lúc này, Ô Minh Viêm và Hứa Huyền Diệp đang dùng chung một thân xác cảm thấy bên trong cơ thể mình có khí tức sinh mệnh bàng bạc bộc phát ra, khiến cho hai người vô cùng khó chịu.

"Huyền Diệp, đưa hồn phách vào cơ thể ta mau!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hứa Huyền Diệp có thể chết.Nhưng Tần Ninh không thể."Ta sẽ tự xử lý!"Tần Ninh hờ hững nói: "Nếu ngươi dám động thủ thì ngươi sẽ không còn là đệ tử của ta nữa!"Khúc Phỉ Yên sững sờ, nét mặt đầy ngỡ ngàng.Nửa bên mặt Ô Minh Viêm phá lên cười sặc sụa: "Tần Ninh, nói vậy tức là ngươi thà chọn tự sát còn hơn à?"Tần Ninh chỉ nhìn về phía Khúc Phỉ Yên, hờ hững nói: "Bốn tên Ô Vân Hiên, Ô Vân Nguyệt, Ô Vân Tích, Ô Vân Bàng không được sống. Yên Nhi, ngươi đi giết bọn chúng đi!""Nhưng sư tôn..." "Sao?Không nghe lời ta à?"Sắc mặt Khúc Phỉ Yên vô cùng khó coi, liếc mắt nhìn bốn người Ô Vân Hiên. Nàng giậm chân một cái, lại xông qua chém giết với mấy người kia lần nữa.Chỉ là lần này, Khúc Phỉ Yên trút toàn bộ lửa giận của mình lên bốn kẻ nọ.Tần Ninh nhìn đệ đệ Hứa Huyền Diệp nhìn trong gang tấc, nhìn Ô Minh Viêm gần trong gang tấc, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như cũ."Huyền Diệp, đệ có sợ không?""Ca ơi...", nửa bên mặt Hứa Huyền Diệp mấp máy môi, nhìn Tần Ninh mà nức nở: "Xin lỗi, ca..." "Không sao đâu".Tần Ninh an ủi: "Trước kia bọn chúng cũng từng làm vậy với ta, làm ta mất đi người thân, giờ lại tiếp tục sử dụng cách này với đệ"."Ta đã nghĩ tới giải pháp từ lâu rồi, dám giở trò cũ với ta, bọn chúng xem thường ta quá rồi...", Hứa Huyền Diệp rơi nước mắt đầm đìa.Ô Minh Viêm giễu cợt: "Ta tốn hàng ngàn năm để kết hợp thành một thể với Hứa Huyền Diệp nên chuyện lớn chuyện nhỏ gì giữa hai huynh đệ các ngươi, ta cũng biết hết"."Tần Ninh, ta muốn hỏi ngươi làm sao ngươi biết ta không phải Hứa Huyền Diệp?Rồi ngươi tính tách hai người bọn ta ra bằng cách nào?""Nói cho ngươi biết, một khi tách khỏi nhau thì cả hai bọn ta đều không sống được đâu!""Ngươi không sống được không có nghĩa là đệ đệ ta không sống được".Tần Ninh gầm lên, giơ tay tóm chặt cánh tay đang đâm vào lồng ngực mình."Từ khi cảnh giới của ta vượt qua ngươi, ta đã nhận ra ngươi không phải đệ đệ của ta rồi, mà ta cũng đang chờ thời khắc này đến".Tần Ninh cất lời, đột nhiên một nguồn sức mạnh vô tận cuồn cuộn trào ra từ trong cơ thể hắn.Trong lúc nguồn sức mạnh kia tuôn trào, tóc mai của Tần Ninh chuyển màu bạc trắng.Đại Sách Mệnh Thuật một lần nữa được sử dụng!Chỉ là lần này, sức sống dồi dào từ trên trời giáng xuống, chảy vào trong cơ thể Hứa Huyền Diệp.Mà lúc này, Ô Minh Viêm và Hứa Huyền Diệp đang dùng chung một thân xác cảm thấy bên trong cơ thể mình có khí tức sinh mệnh bàng bạc bộc phát ra, khiến cho hai người vô cùng khó chịu."Huyền Diệp, đưa hồn phách vào cơ thể ta mau!"

Chương 8447: Rồi ngươi tính tách hai người bọn ta ra bằng cách nào?"